CHƯƠNG 9 Editor: Jung Tiểu Kú Bạch Ngọc Đường có một tiểu gối ôm mềm mại ấm áp, tối nay đặc biệt ngủ đến là say giấc. Thế nhưng đứa bé ngủ trên giường thì không được yên ổn như thế. ── Đáng thương Triển Chiêu đến nửa đêm mới hơi khôi phục một chút nguyên khí, thật vất vả từ trong hôn mê dần dần tỉnh lại. Ai ngờ vừa tỉnh dậy thì một cuộc khảo nghiệm về kích thích giác quan mới lại bắt đầu: cảm giác được nhiệt độ quen thuộc của người nọ bao vây chung quanh chính mình, gương mặt của mình chỉ cách một tầng áo đơn, như thế tựa như dán chặt vào ngực người kia, xuyên qua lớp y phục thật mỏng manh thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng tiểu đợt khởi trước ngực Bạch Ngọc Đường theo hô hấp phập phồng ở trên gương mặt của mình bắt đầu cọ xát nhè nhẹ >﹏﹏ Hắc hắc, cái chương này thật là ba chấm mà =.= edior vẫn vừa làm vừa đạp bàn chan chát và nguy cơ cái bàn cùng ta bị chìm trong biển nước mắt vì cười nhiều quá =.=!! ngoi lên có ai thấy là Triển ca và Bạch ca rất rất rất… n lần rất dễ thương không!! Một kẻ sắc lang và một kẻ ngây thơ cụ a =)))))))) chết đây. Đăng bởi: admin