Nhi Tử Dị Năng Của Mẫu Thân Hỏa Thần
Chương 21
(1): Hung: Hung ác, hiểm ác.
“Tỷ tỷ lợi hại nhất. Muội biết tỷ nhất định sẽ giúp muội mà!” Mặt Vân Mộng
Dao đầy hưng phấn giống như đang nhìn thấy kết cục bi thảm của Vân Liệt
Diễm.
“Muội muội, chúng ta cùng nhau lớn lên, tỷ không giúp muội thì giúp ai đây? Muội nghỉ ngơi cho tốt đi, hôm khác tỷ lại tới thăm muội” Vân Mộng Vũ an ủi Vân Mộng Dao vài câu rồi đứng dậy rời khỏi.
Vân Liệt Diễm, xem ngươi làm sao tránh thoát được! Nha đầu Mộc Miên mặc dù khó lường, nhưng so làm sao có thể qua mặt sát thủ “Mạt Nhật” được. Thế nhân đều biết, sát thủ “Mạt Nhật” vừa ra chiêu liền không người nào có cơ hội sống sót. Chỉ cần đưa tiền, bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ nhất định sẽ hoàn thành. “Mạt Nhật” đến tận bây giờ đã từng giết được cả cao thủ Tử cấp, mà Mộc Miên kia chỉ có Hoàng cấp mà thôi.
Cả đại lục dùng nội công cao thâm làm cơ sở, lấy cấp độ của nội công chia thành bảy cấp, từ thấp đến cao phân biệt Xích – Chanh – Hoàng – Lục –
Thanh – Lam – Tử (2), lấy năng lượng bên ngoài để phát huy sức mạnh cường đại. Đại lục đồng thời cũng có tứ đại gia tộc, bao gồm Nam Đường Phượng gia, binh khí là nhạc khí; Bắc
Diệu Long gia, binh khí là cung tiễn; Đông Thịnh Vân gia, binh khí là trường kiếm; Tây Sở Lâm gia, binh khí là đao thương.
(2) Đỏ - cam – vàng – xanh lá – xanh đậm – xanh da trời – tím.
Tứ đại gia tộc từ ngày đại lục khởi sinh đã tồn tại với Nam Đường Phượng gia đứng đầu, mấy ngàn năm vẫn đứng sừng sững trên đại lục, đồng thời cụng là Tứ đại hoàng tộc.
Người bình thường có thể luyện nội công đến Hoàng cấp đã là đạt trình độ cao nhất rồi, rất ít người có thể đột phá
Hoàng cấp, đừng nói chi có thể đạt tới trình độ nội công đỉnh phong, Tử cấp.
Cả đại lục có rất ít cao thủ Tử cấp, ít đến nỗi người ta còn nghĩ rằng không có sự tồn tại của Tử cấp. Cho đến hai năm trước, một sát thủ “Mạt Nhật” tiêu diệt được một cao thủ Tử cấp. Từ đó về sau mọi người mới sợ hãi cùng thán phục cái gọi là thần thoại.
Cũng từ đó về sau, “Mạt Nhật” lập tức dương danh đại lục, trở thành đệ nhất tổ chức sát thủ.
Cho nên, Vân Mộng Vũ mới muốn mời sát thủ “Mạt Nhật” đến giết Vân Liệt
Diễm. Nàng ta bỏ không nổi số tiền kia, nhưng Vân Mộng Dao lại có thể.
Những năm nay Nhị phu nhân quản lý Vân gia đã mò được không ít bạc, chỉ cần Vân Mộng Dao mở miệng, chuyện này truyệt đối không thành vấn đề.
Lúc này, Vân Mộng Vũ tràn trề tự tin. Nàng ta cũng không tin Vân Liệt Diễm thật sự có ba đầu sáu tay, bị sát thủ “Mạt Nhật” đuổi giết mà vẫn có thể bình an.
...
Mộc Miên giúp Vân Liệt Diễm thu dọn phòng trọ liền quay đầu tìm nàng. Tiểu viện bị huỷ, trong một thời gian ngắn chắc chắn cũng không sửa xong. Thế nhưng Mộc Miên nghĩ rằng hai người bọn họ cũng không ở đây lâu nữa, cho nên thu dọn ở tạm bên ngoài vài ngày.
Đi ngang qua sân của Vân Mộng Dao, nhìn thấy Vân Mộng Vũ mang tâm tình tốt đi ra ngoài, Mộc Miên nhanh chóng lách mình núp vào một bên. Hai nữ nhân này lại đang định giở trò quỷ gì đây?
Đợi đến lúc Vân Mộng Vũ đi xa, Mộc Miên lặng lẽ ẩn vào tiểu viện của Vân
Mộng Dao, hội không có ai liền trốn vào phòng của Vân Mộng Dao.
Cũng không lâu sau, Nhị phu nhân liền tới.
“Mẫu thân, cuối cùng người cũng tới rồi! Con có việc gấp muốn nhờ mẫu thân đây!” Vân Mộng Dao nhìn mẫu thân khoan thai đi vào liền có chút mất hứng.
“Không phải là ta đã tới rồi sao? Cuối cùng là có chuyện gì đó?” Nhị phu nhân đi tới bên cạnh nữ nhi, trấn an nàng. Vân Liệt Diễm kia thật sự quá ghê tởm! Nàng ta nhìn thấy cái đầu nữ nhi bị cắt lộn xộn liền cảm thấy rất đau lòng.
“Mẫu thân, con muốn báo thù tiện nhân Vân Liệt Diễm kia! Ngốc tử đó dám cắt tóc con... Ô ô, mẫu thân, sau này nữ nhi làm sao có thể đi ra ngoài gặp người đây?” Vân Mộng Dao úp mặt vào ngực mẫu thân khóc lóc kể lể.
Trốn trong ngăn tủ, Mộc
Miên cảm thấy thật chán ghét. Có mẫu thân thì rất giỏi sao? Hừ! Khóc lóc? So với tiểu thư nhà nàng, một ngón chân cũng không bằng!
“Dao Nhi, con yên tâm, chuyện này con không nói mẫu thân cũng sẽ giúp con.
Tiện nhân kia, nhiều năm như vậy, mẫu thân vẫn xem nó là kẻ ngu mà giữ cho nó một mạng. Không ngờ nó dám khinh thường chúng ta, trèo lên đầu chúng ta mà ngồi. Dao Nhi, con cứ đợi mà xem đi, mẫu thân nhất định sẽ không để nó sống yên thân. Đợi đại ca con trở về, mẫu thân sẽ kêu đại ca con trừng trị nó!” Nhớ tới con trai trưởng của mình, Nhị phu nhân cảm thấy thật kiêu ngạo. Vân gia gia tộc này nhất định do nhi tử của bà ta kế vị. Lão gia cho dù không có để bà ta phù chinh thì bà ta cũng nhanh chóng trở thành nữ chủ nhân thôi!
“Mẫu thân, người cũng đừng trông chờ vào đại ca nữa. Tính tình đại ca người cũng không phải là không biết, đại ca sẽ không giúp chúng ta đâu. Người quên, năm đó đại tỷ dùng cái chết uy hiếp bảo đại ca cùng tiểu thúc đưa nàng đến Tứ vương phủ, cho dù phải làm thiếp cũng được. Thế nhưng cho dù đại tỷ không còn hơi thở thì đại ca cũng không đáp ứng. Cuối cùng, tỷ ấy phải tự mình đến cầu xin tiểu thúc, không ngờ còn bị tiểu thúc đá một cước ra ngoài.
Trong nhà này, người không thể trông cậy vào chính là đại ca cùng tiểu thúc!” Vân Mộng Dao hừ một tiếng. Nàng ta biết rõ, phương pháp của mẫu thân nhất định là không thể thực hiện được. Vẫn là Vũ tỷ tỷ thông minh nhất!
“Này… Dao Nhi, con nói mình phải làm sao bây giờ?” Nhị phu nhân nghe Vân Mộng Dao nói như vậy cũng cảm thấy biện pháp này cũng khó có thể được.
“Mẫu thân, người cho con chút bạc, con đi tìm sát thủ
“Mạt Nhật”. Chỉ cần bỏ tiền ra, bao nhiêu Vân Liệt Diễm cũng không phải là đối thủ của bọn họ” Vân Mộng Dao cực kỳ hưng phấn, nói. Hừ hừ! Vân
Liệt Diễm, xem ngươi làm sao bây giờ!
“Vậy… Muốn bao nhiêu tiền?” Nhị phu nhân cũng biết rõ tổ chức sát thủ đó. Chỉ là, muốn mời sát thủ như vậy thì cần rất nhiều tiền đó!
“Một trăm vạn hoàng kim” Vân
Mộng Dao nghĩ đến con số mà Vân Mộng Vũ nói với nàng ta. Nàng ấy nói, số tiền này có thể mời kim bài sát thủ “Mạt Nhật”, mà nghe nói kim bài sát thủ là Lam cấp. Muốn giết Vân Liệt Diễm, Lam cấp hẳn là không có vấn đề gì!
“Cái gì?” Nhị phu nhân há to miệng không dám tin, làm sao lại nhiều như vậy?
“Mẫu thân, sao người lại giật mình như vậy? “Mạt Nhật” là tổ chức sát thủ lớn nhất cả đại lục đó! Muốn bọn họ làm việc thì tiền đương nhiên phải nhiều một chút” Vân Mộng Dao nhìn thấy bộ dạng đó của mẫu thân mình liền xem thường. Không phải chỉ có một trăm vạn hoàng kim thôi sao, phủ
Thừa Tướng làm gì moi không ra chứ?
“Thế nhưng...” Nhị phu nhân do dự. Đây không phải là số tiền nhỏ! Nếu lấy từ phòng thu chi thì rất có thể sẽ bị lão gia phát hiện, đến lúc đó ngay cả bà cũng sợ gánh không nổi!
“Nhưng nhị cái gì? Mẫu thân, chẳng lẽ người không muốn báo thù cho nữ nhi sao? Người ngẫm lại đi, chỉ cần một ngày Vân Liệt Diễm còn chưa chết thì nhi nữ vẫn còn một ngày không thể là trưởng nữ của Vân gia. Như vậy, cho dù địa vị Vân gia có hiển hách hơn nữa thì nữ nhi cũng không thể trở thành Vương phi, không trở thành nương nương được.
Chẳng lẽ người muốn nữ nhi giống như đại tỷ, làm thiếp trong Vương phủ sao?” Vân Mộng Dao không thuận theo, bất kể thế nào nàng ta nhất định phải diệt trừ tiện nhân Vân Liệt Diễm.
“Được! Mẫu thân lấy tiền cho con!” Nhị phu nhân cắn răng, vì chung thân đại sự của nữ nhi mà suy nghĩ, bà ta không thể hồ đồ được. Lúc trước, Hoàn nhi cũng bởi vì thân phận mà chỉ có thể đến Vương phủ làm sườn phi, mà Tam vương gia cũng không có khả năng kế thừa ngôi vị Hoàng đế, từ lâu đã có đất phong.
Đường xa núi cao, chính bà ta cùng nhi nữ cũng không thể gặp được nhau.
Bà ta tuyệt đối không để cho Dao nhi dẫm lên vết xe đổ đó.
“Vậy người đi nhanh lên! Dao nhi biết, mẫu thân đối với Dao nhi là tốt nhất mà!” Vân Mộng Dao giục Nhị phu nhân, kêu bà ta nhanh đi lấy bạc.
Bên này, Mộc Miên đợi Nhị phu nhân đi rồi mới lặng lẽ rời khỏi phòng của Vân Mộng Dao.
Truyện khác cùng thể loại
87 chương
148 chương
28 chương
35 chương
69 chương
48 chương
10 chương