Nhảy múa trong tim anh

Chương 35 : Nhảy múa trong tim anh

Editor: Thanh Việt   “Ưm… A…”   Người đàn ông thở gấp nặng nề, khoé mắt hơi nóng mà đỏ lên, tơ máu dưới đáy mắt lộ ra sự tàn bạo, giống như con thú khát máu.   Không giấu được.   Chỗ sâu thẳm nhất ở dưới đáy lòng không muốn ai biết, dục thú vẫn luôn như hổ rình mồi với cô, trong một giây này đã phá tan khoá sắt nhà giam, ác độc tàn nhẫn hung mãnh.   Mà con mồi lại hồn nhiên không biết, thung lũng bí mật cảm nhận được tinh dịch ấm áp, toàn thân cong lên thành một con tôm nhỏ, thoả mãn đến khẽ run.   Tinh dịch nóng bỏng cuồn cuộn, cuối cùng đã bị huyệt nhỏ ăn được rồi.   Bạch Chỉ vừa lòng mà cọ cọ gối, chuẩn bị ngủ, đột nhiên lại bị kéo dậy, được anh ôm ngồi trong lồng ngực, hai bàn chân ở bên hông anh, một cánh tay khống chế ấn lưng cô xuống, dịch tình của hai người chảy xuống thân dưới, anh thương xót cô, luôn luôn không để bộ rễ thô khoẻ tiến vào một tấc cuối cùng, khảm hết tất cả vào.   Ban đầu là vô tình chậm rãi phá mở cửa cung, lúc này ngược lại lại thuận tiện.   Quy đầu rất thuận lợi đâm vào, chỉ là vách tường tử cung chặt đến nỗi một bước cũng khó vàoi, nhưng vẫn đi vào được, bắt đầu ôm siết chặt chẽ.   Huyệt nhỏ ăn xong nguyên một cây, thô dài, to tròn. Bạch Chỉ lại hút vào rất tốt, chưa từng có phần đau đớn nào, ngược lại no căng mờ mắt, kẹp chặt eo tự mình xoay mông say sưa rên rỉ.   Đã tới tình cảnh này, Trần Lưu không cần cô gấp gáp, dưới háng giống như khoá vào huyệt nhỏ mà điên cuồng cắm điên cuồng đâm, đường hoa tiết ra dịch thể trơn dính, để nam căn ra vào vô cùng vui sướng tuỳ ý, cái mông ngọt ngào không ngừng ngồi đè ở giữa háng, túi tinh tròn nặng trĩu màu đen đập lên cửa hoa ướt át, cảm giác và âm thanh khi cơ thể va chạm đều rất phóng đãng.   “A, a a, thầy… Thật sâu… quá, ưm, a…”   Lúc trước anh vẫn cứ luôn nhượng bộ, bị động, cứ thế Bạch Chỉ rất nhanh đã quên mất người đàn ông này bình thường có bao nhiêu thủ đoạn giày vò người khác. Hiện tại lại như đột nhiên thay đổi lại, nháy mắt đã ngang ngược thô bạo.   Nhưng mà, cô rất thích đó…   Bạch Chỉ bị cơn sóng giao hợp càn rỡ này làm cho thở gấp không ngừng, lại chảy ra không ít nước sốt, đôi thỏ ngọc lắc lư giữa không trung nhảy lên với tốc độ nhanh, cô giống như một con cá thiếu nước yếu ớt há miệng, phát ra tiếng rên rỉ ngắn ngủi lại dày đặc, “Chậm một chút đi… Em, em không được ~ … A a…”   “Không phải là rất tuyệt sao?” Trần Lưu cắn răng cười khẩy, suy nghĩ và động tác đều mất khống chế đã trở nên có chút điên cuồng, “Vặn, vặn mạnh hơn nữa! Thực sự nghĩ là anh không làm rách được cái lỗ dâm nhỏ của em sao?! Chờ tí nữa sẽ bắn trong tử cung em được không? Không phải vẫn luôn la hét tử cung nhỏ muốn ăn tinh dịch sao? Hả?” Anh nói xong, ngậm lấy một bên anh đào mà cắn gặm, ánh mắt u ám. Đột nhiên rất muốn thấy màu đỏ. Cắn đứt nó được không? Vú cô trắng như thế, bị nhiễm một màu đỏ tươi nhất định sẽ rất đẹp. Nhưng mà không được, không thể đối xử với cô như thế được.   Trần Lưu lấy lại được một chút lý trí, ngược lại dùng đầu lưỡi liễm hút bánh bao thơm ngọt trơn béo, một bàn tay to trượt đến sườn eo cô, nắm lấy rồi điên cuồng đâm vào, tiếng đập nước trong động liên tục không dứt.   “…Ưm, ưm… A a a a.” Bạch Chỉ hoa mắt chóng mặt, sự ngứa ngáy dâm đãng dần dần lan tràn trên từng lớp mị thịt uốn nếp, nhịn không được mà sụp eo kẹp chặt đường đi, ưỡn ngực thật cao, cả người đều muốn ngửa ra phía sau.   Đường cong cơ bắp toàn thân của Trần Lưu căng ra ra sức đâm vào, trong cổ họng là tiếng hít thở theo tiết tấu, phát ra từng tiếng gầm nhẹ trầm thấp mà gấp gáp, cuối cùng nặng nề “ực” một tiếng, nhân tiện đẩy ngã cô lên đệm mềm, tách bắp đùi cô mở rộng cửa mình, mông điên cuồng kích thích, dương vật cực đại cắm vào động thịt nhanh đến nỗi chỉ còn lại một tàn ảnh.   “Ưm ư a a, thật thoải mái… Dương vật lớn đâm vào thật sâu…” Cô gái nhỏ lắc mông nhỏ để thuận tiện cắm vào, ý thức hỗn loạn kêu lên dâm đãng, “Muốn… A, bị đâm chết mất!! Ư ưm…”   “Đây không phải là điều em muốn? Hử? Có đủ sung sướng hay không? Để anh nhìn xem, chà, cái huyệt lẳng lơ đều sưng hết lên.” Người đàn ông dừng lại, hung ác nhìn thoáng qua cái lỗ non đang phun ra nuốt vào dục vọng thô to của anh. Lúc trước anh kiềm chế, cũng không làm nặng như thế. Hiện tại đều là dùng lực thật, dốc sức cắm vào mà làm mạnh, nơi riêng tư non mềm của cô lập tức đã sưng đỏ không chịu được.   Ngón tay thô lỗ vân vê cánh hoa mềm mại và trân châu ứ máu một lần, một tay dâm dịch, ánh mắt anh tối sầm lại, nửa phần do dự đều không còn mà thoải mái đâm vào, cũng không hỏi cô có đau không, có chịu nổi không. Tóm lại là anh không nhẹ được.   Nhưng trước mắt khoái cảm bị dương vật cắm thật sâu thật mạnh với cô mà nói lại là mới mẻ, sướng nhiều hơn đau, nước mắt sinh lý và sợi tóc hỗn loạn dính trên gương mặt nhỏ, chưa được một lát cô lại thét chói tai ra rồi, co rút phun nước ra gra giường, bụng dưới và khu rừng đen của anh cũng bị dính đến bóng nhẫy lên.   Toàn bộ cơ thể nhỏ run lên, cái động lẳng lơ không chịu kiềm chế mà mút vào.   Thật sự quá nhạy cảm, rất dễ lên đỉnh.   Trời sinh đã là thứ dâm đãng.   Trần Lưu liếm nướu răng trong.   Sớm biết vậy còn nhịn như vậy làm gì, đâm chết là xong chuyện.   Mà chưa đến một giờ sau, Bạch Chỉ liền hối hận khi trêu vào anh. Bắt đầu là sung sướng nhiều hơn đau, khúc giữa là vừa đau vừa sướng, sau cùng lại cao trào quá nhiều, âm huyệt giống như đã bị đâm hỏng rồi, chỉ còn lại cơn đau chết lặng, nhuỵ hoa nhỏ cũng bị chà đạp đến nỗi cứng như một hòn đá nhỏ, cô lắc đầu nức nở, giống như con thú nhỏ sắp tắt thở, vật kia vẫn còn hung hăng xỏ xuyên qua hoa tâm của cô, từng lần đều muốn giữ chặt cô trên giường mà dùng sức đâm chết.   Nhưng bị anh chơi đùa đến mức cực hạn, huyệt nhỏ vẫn sẽ phun nước run rẩy từng đợt mà lên tới đỉnh.   Cảm giác làm cô không cần kiêng nể gì thật tốt quá. Muốn chơi như thế nào thì chơi, dùng nhiều lực cũng được.   Đáy mắt Trần Lưu đầy ẩn ý cười nhìn cô gái nhỏ bị làm đến nỗi không biết hôm nay là ngày nào, dịu dàng vươn tay thay cô lau mồ hôi ướt đẫm, vén mái tóc dính trên mặt ra sau tai, chỉ là động tác phía dưới háng lại không dịu dàng, cả thân cây rút ra chỉ còn đỉnh đầu để lại bên trong động, lại dùng sức cắm cả cây vào.   Khi nâng mông cô đâm vào, anh sẽ lại véo lên cái mông thịt co dãn trắng như tuyết.   Mềm.   Chỗ nào cũng mềm.   Chơi đùa vân vê một lúc, nắm lấy phần sau đầu gối của cô, dương vật không tha rời bỏ động thịt mà xoay người cô lại, cán vào toàn bộ vách tường hoa của cô mà cọ xát, đổi thành tư thế vào từ phía sau.   Cô mềm như kẹo bông gòn mà nằm bò ra, bị anh nâng eo lên, đặt mông nhỏ vểnh cao lên làm tư thế đón ý nói hùa theo anh.   Mấy trăm cái qua lại như vậy, người đàn ông mới bắn lần thứ hai. Từng đợt từng hợt mạnh mẽ bắn vào ấm trà hoa nhỏ.   Cứ như vậy, gậy thịt trong cơ thể vẫn không thấy được nửa phần mềm nhũn, tựa như đang giữ sức chờ làm lại một lần nữa.   Bạch Chỉ thật sự sợ, nhỏ giọng “ưm” một tiếng tránh ra.   Bắp đùi cô dính một lượng tinh dịch nửa khô hoà với mật hoa, bò hỗn loạn khắp nơi để chạy trốn.   Trần Lưu không vội vã túm lại, mà lại rất hứng thú nhìn một lúc, giống như đang nhìn một con mèo nhỏ bị xích trong lồng, ngốc nghếch nghĩ còn có thể tìm đường thoát ra.   Vào lúc trán cô đập lên chỗ đệm mềm ở đầu giường, anh mới túm chặt mắt cá chân cô một cái, kéo trở lại dưới thân mình, đè lên cái lưng mềm của cô, đỡ đại quy đầu bóng loáng dính đầy dâm dịch để ở nơi cửa miệng mép hoa vì quá non quá chặt mà đang khép lại nhanh chóng, cắn lấy xương sụn vành tai của cô vừa hỏi: “Sợ?” vừa cắm thẳng vào một lần nữa.   Bạch Chỉ “ư á!” một tiếng, bị đâm nên cơ thể ngã về phía trước, lại bị anh vớt về, trọng tâm dồn xuống phía dưới chồi hoa sữa, theo lần đâm cắm của người đàn ông phía sau, mà lắc lư tạo nên tầng tầng lớp lớp sóng trắng.   Ánh mắt mê ly không nói nên lời, chỉ có thể trào ra từng tiếng rên rỉ vỡ vụn.   Cánh tay dài của Trần Lưu vòng đến trước ngực cô nắm lấy cặp bánh bao tròn kia, nhéo phần đỉnh nhỏ hồng phấn, dùng lòng bàn tay tàn bạo mà vê.   Nói cho cô: “Tự mình mời gọi, có sợ cũng vô ích.”   Vật cứng cường tráng càn quét mạnh mẽ mật huyệt, mông trắng bị anh đâm vang lên tiếng “bạch bạch”, cô thét chói tai chảy dâm thuỷ.   Giã rồi lại nghiền, hỗn hợp dịch tình của hai người từ chỗ giao hợp bị vẩy ra ngoài.   Khoé mắt của cô gái nhỏ ràn rụa nước mắt, cơ thể đã tới cực hạn lại một lần nữa bị đẩy lên đỉnh cao của tình dục.   Không biết rốt cuộc đã qua bao lâu Trần Lưu mới kêu rên để lại lượng tinh dịch cuối cùng ngâm trong tử cung, hưởng thụ xong dư vị của cái lỗ nhỏ của cô, cũng không lập tức rút ra.   Quy đầu khảm ở cửa tử cung mà lấp kín, tay nhỏ mềm mại của cô sờ lên bụng nhỏ hơi cứng, tinh dịch đều là anh rót đầy bên trong.   Sườn mặt anh áp lên má cô, lưu luyến triền miên mà nhẹ nhàng chậm chạp cọ xát, lười biếng nhẹ nhàng nói bằng giọng khàn khàn: “Đã no chưa? Hử?”   Cô gái nhỏ sao còn đáp lại được, thể lực không thể chống được nữa trực tiếp hôn mê trong lòng anh.   Lúc này Trần Lưu mới buông tha cô, hai ngón tay từ bàn tay dài đè lên hai cánh hoa môi của cô, hơi tách ra, thoáng là có thể thấy được miệng huyết nuốt chửng lấy thứ khổng lồ của anh, chất lỏng từ mị thịt chảy ra bên ngoài làm nó hơi nhếch lên.   Anh chậm rãi rút gậy thịt ra, chỉ thấy chỗ trơn bóng kia, đỏ bừng xinh đẹp sóng sánh nước, mất đi vật cứng thô to làm tắc nghẽn, huyệt động chặt kín nhanh chóng phục hồi lại thành khe vỏ sò nhỏ như cũ, run run phun chất trắng đục ra.   Dục niệm lại dâng lên thêm một lần nữa dưới đáy mắt của người đàn ông, nó so với mực đặc còn đậm hơn.