Nhất Thế Tôn Sư
Chương 947 : Trong ao nhiều bảo vật
Dịch giả: Tiểu Băng
Một cái hồ sóng gợn lấp lánh, như do vô số kiếm khí, đao khí ngưng tụ thành, chỉ nhìn nó thôi, cũng có ảo giác như bị vạn kiếm xuyên tim, mắt bị đâm đau nhức.
Những tia đao khí, kiếm khí đủ màu từ trong nước bay ra, lượn lờ vòng vèo giữa không trung, cái nào cũng hung bạo, phát tiết xong đã đời, mới quay trở vào trong hồ để tiếp tục ôn dưỡng.
Đây chính là Dao Trì, Dao Trì chư thiên vạn giới độc nhất vô nhị!
Cách đó không xa, một bóng người đỏ rực như máu hiện lên, đôi mắt nóng rực nhìn nó chằm chằm, chính là Huyết Hải La Sát!
Huyết Hải La Sát thân hình mơ hồ, thủy quang lưu động, như do từng đạo huyết ảnh chồng lên nhau ngưng tụ mà thành, mỗi đạo huyết ảnh đều tạo ra cảm giác tàn nhẫn mà đau khổ, oán độc.
Trong tay lão xách Hóa Huyết thần đao.
“Mảnh vỡ Hạo Thiên kính, mảnh vỡ Đông Hoàng chung, đều là của ta......” Huyết Hải La Sát lẩm bẩm, bước tới, lão như biết phép tiên tri, luôn tránh được sự công kích của thần binh và pháp bảo ở trong ao.
Đột nhiên, tầm mắt Huyết Hải La Sát tối sầm, một tia sáng đột ngột hiện ra, đâm vào cơ thể lão.
Phốc!
Tia sáng kia xuyên qua cơ thể Huyết Hải La Sát, làm thủng một cái lỗ, nhưng bên trong lại không có cái gì, chỉ có máu mấp máy, xung quanh lỗ thủng, máu chuyển thành màu lam, như bị đông lại.
Lúc này, Huyết Hải La Sát cũng đã nhìn thấy rõ tia sáng kia. Nó là một đoạn kiếm, không có mũi, không có chuôi, một màu đen ngòm, phù ấn lấp lánh, chỗ rạn chỗ không, có viết hai chữ thượng cổ “Huyền Minh”, khí tức âm nhu, băng lãnh.
“Một thanh thần kiếm cấp thiên tiên......” bàn tay nắm Hóa Huyết thần đao bỗng nổi lên huyết quang, chảy ngược vào trong người lão, phần máu bị đông kết tan ra, máu lam bị tiêu trừ, vết thương liền lại như cũ.
Hóa Huyết thần đao chém ra một nhát, tầng tầng huyết ảnh hiện lên, giữa không trung như xuất hiện một biển máu vô biên, sục sôi mãnh liệt, nuốt chửng Huyền Minh kiếm.
Thừa cơ hội, Huyết Hải La Sát bay vọt tới, mây khói dưới chân bắt đầu biến mất, xuất hiện Canh Kim chi tinh màu vàng sáng bóng, Thái Bạch chân kim vân vân. Chúng nó vốn là mây khói bên cạnh Dao Trì, sau nhiều năm được nước ao cọ rửa, từ từ thay đổi bản chất, hóa thành vật tinh hoa của hệ kim, có thể làm tài liệu để luyện chế thần binh!
Nhìn thấy chúng, cũng có nghĩa Huyết Hải La Sát chính thức tiến vào phạm vi Dao Trì!
Đúng lúc này, giữa không trung chợt có quang mang xanh biếc buông xuống, tiếng niệm phật vang lên không ngừng bên tai. Một nhúm chữ vạn màu vàng đột ngột xuất hiện.
“Bồ Đề Bàn Nhược phiên!” Huyết Hải La Sát nhận ra vật kia, Hóa Huyết thần đao trong tay rực sáng.
Đây là bảo vật trước khi Bồ Đề Cổ Phật thành đạo, chuyên dùng để hàng yêu phục ma, siết chặt phong ấn!
Cây cờ này giờ chỉ còn gần một nửa. dưới ánh sáng của lục quang kim mang, Huyết Hải La Sát liên tục tránh né thế nhưng thế chỉ khiến lão càng ngày càng tiến tới gần nó, bị Bồ Đề lục quang thanh tịnh quét một cái, lão lập tức bị kinh phiên bao phủ lên người, những chữ vạn màu vàng hóa thành gông xiềng, quấn chặt lấy lão, tiếng niệm kinh vang vọng giữa không trung.
Đột nhiên, từ trong đống chữ vạn vàng lóe ra quang mang đỏ rực.
Quang mang vừa hiện, những tia máu thi nhau phụt ra, như ánh sáng của mặt trời, không gì cản được!
Huyết quang quay quanh, ở gần đó lại dần hiện ra thân ảnh của Huyết Hải La Sát, Hóa Huyết thần đao trong tay càng thêm yêu dị, chỉ cần bị nó chạm vào, hẳn sẽ hóa thành một bãi máu đặc.
“Khụ, may mà hung lệ mạnh hơn thiện ý, nếu không......” Huyết Hải La Sát ho một cái, khí tức hơi bị giảm xuống, lão bổ nhào vào trong ao nước.
Lão vận chuyển công pháp, triển lộ một chút khí tức Hạo Thiên kính cảm ngộ được ở Vĩnh Sinh cốc, để câu động mảnh vỡ Hạo Thiên kính ở trong ao.
Khí tức từ từ lan rộng ra ao, không khí xung quanh bỗng như hơi đọng lại, ở giữa Dao Trì tự nhiên xuất hiện một cái lốc xoáy.
Lốc xoáy một màu âm trầm, những tia sáng âm trầm từ bên trong bắn ra, phóng lên trời cao, đám mảnh vỡ thần binh pháp bảo đang xoay quanh đều kêu lên nức nở, run rẩy, chui trở lại hết vào trong Dao Trì.
U quang như những cánh sen, thi nhau nở ra, lốc xoáy dần nâng một vật gì đó từ trong Dao Trì ra ngoài.
Đây là một mảnh gương to cỡ bàn tay, phía bên trái có vết gãy rất rõ, bên phải không có rìa, trên gương có hoa văn huyền ảo, giống như lạc ấn của Thiên Tru phủ và Bá Vương Tuyệt Đao, trông rất cổ xưa, một màu trầm trầm, không chiếu ra hình ảnh gì cả, nhưng mơ hồ lại có khả năng nối thông chư thiên vạn giới.
Huyết Hải La Sát vui vẻ: “Mảnh vỡ hạch tâm Hạo Thiên kính!”
Đây chính là mục đích lão tới nơi này. So với nó, lấy được mảnh vỡ Đông Hoàng chung hay lấy được tinh huyết của Tô Vô Danh và các pháp thân khác đều bị xếp hạng đằng sau. Có nó, lão sẽ có đặc thù Truyền Thuyết, tương lai có hi vọng tự chứng Truyền Thuyết.
Mảnh vỡ Hạo Thiên kính bỗng bắn ra một tia sáng trầm trầm, chiếu vào người lão.
Cả không gian và hư không đều đọng lại, đứng im, ngay cả bản thân Huyết Hải La Sát cũng vậy, sững ra như tượng gỗ.
Khi còn ở trong tay Thanh Đế, tác dụng lớn nhất của Hạo Thiên kính là định thân, chỉ cần bị Hạo Thiên kính chiếu phải, mặc kệ ngươi là Phật Đà Tiên Tôn, hay là tà ma yêu vật, đều sẽ bị cố định ngay tại chỗ, Truyền Thuyết là không sao thoát khỏi, Tạo Hóa cũng bị cố định mấy hơi, nghe nói vào lúc vật này mạnh nhất, còn có thể định thân cả Bỉ Ngạn!
Hôm nay Hạo Thiên kính đã vỡ, không còn uy danh năm đó, nhưng mảnh vỡ hạch tâm muốn định thân Huyết Hải La Sát là chuyện dễ dàng.
Cùng lúc đó, ánh sáng của mặt gương phản xạ ra cũng tỏa rộng ra xung quanh, ngăn cách khu vực này thành một thế giới riêng!
Cổ Nhĩ Đa và Hàn Quảng vừa mới phục hồi tinh thần thì nhận ra mình đã bị ngăn cách với nhau, đành phải tự mình tới Dao trì, rồi lại tìm cách hội họp.
Ngay cả Mạnh Kỳ cũng chỉ thấy nhoáng một cái, Lục đại tiên sinh vừa ngay bên cạnh đã như xa tới thế giới khác, tầm mắt chỉ còn nhìn thấy Dao Trì cách đó không xa!
Mảnh vỡ Hạo Thiên kính run run, tia sáng chiếu vào Huyết Hải La Sát từ từ lùi lại, mặt gương trở nên rõ ràng, chiếu ra hình ảnh Huyết Hải La Sát!
Hình ảnh vừa hiện ra trong kính, hư không xung quanh Huyết Hải La Sát như bị nén lại, cơ thể lão cũng bị ép lại, cả thế giới xung quanh Huyết Hải La Sát và cả lão bị nén thành một tờ giấy mỏng!
Hạo Thiên kính có thể mô phỏng thế giới thật cao cấp, câu thông với những tầng vũ trụ cấp thấp hơn, giúp người ta cảm nhận được những ta khác, mảnh vỡ hạch tâm đương nhiên có thể lấy trạng thái cao cấp để câu thông với những vũ trụ tầng thấp hơn, nó sẽ trải rộng thế giới ra, để kính chiếu ra những sự vật chuyển hóa ở đây!
Thân ảnh Huyết Hải La Sát ở trong kính mơ hồ, sau đó tờ giấy mỏng kia như bị một bàn tay vô hình xé rách!
Đột nhiên, huyết quang chợt lóe, Huyết Hải La Sát lại hiện ra ở phía xa, thở hổn hển, đầy sợ hãi, nếu không phải lão cẩn thận, dùng khôi lỗi thế thân, hẳn lão đã mất mạng!
Bất quá, đây cũng là cơ hội! Lão nhìn mảnh vỡ Hạo Thiên kính vẫn còn đang rung rung, hóa thành huyết quang, vung Hóa Huyết thần đao, muốn làm ô nhiễm bảo vật này, biến nó thành vật tương ứng với bản thân!
Nhưng nước trong Dao Trì lại sôi sục điên cuồng, một luồng ánh sáng bảy màu bắn ra, quét một cái lên Hóa Huyết thần đao.
Ba một tiếng, Huyết Hải La Sát đã bị quét vào trong Dao Trì!
Trong tích tắc đó, lão nhìn thấy cái ánh sáng bảy màu kia, đó là một đoạn bồ đề, trên có gắn lưu ly thất bảo, lóe ra thanh tịnh thiện quang.
Là nó?
Con ngươi Huyết Hải La Sát rụt mạnh, không ngờ nó cũng bị vỡ!
Nó là Thất Bảo Diệu Thụ!
Ngang hàng với Bồ Đề diệu thụ của phật môn, là vật giúp Bồ Đề Cổ Phật thành đạo!
Không ngờ nó cũng vỡ!
Phù phù, Huyết Hải La Sát ngã vào trong Dao Trì.
............
Lục đại tiên sinh và Mạnh Kỳ bị Hạo Thiên kính tỏa dị năng ngăn cách, đành phải cẩn thận tới gần. Đi một lúc, hư không trước mặt bỗng mấp máy, hiện ra một thân ảnh, không ngờ là Độ Thế Pháp Vương!
Độ Thế Pháp Vương không ngờ lại không đánh lén, mà thâm trầm nhìn Lục đại tiên sinh, khàn khàn nói:
“Ngươi với ta là cùng thế hệ, lúc đầu ta phong cảnh vô hạn, mà ngươi chỉ là một nhân sĩ bình thường, không đáng để ta để vào mắt. Không ngờ ngươi càng ngày càng mạnh, cuối cùng còn vượt qua ta, thực làm người ta không cam lòng a......”
“Ta thừa nhận ta hiện tại không bằng ngươi, nhưng hôm nay, ở nơi đây, ta có địa lợi trong người, ta muốn đánh với ngươi một trận.”
Lục đại tiên sinh sắc mặt trở nên trang nghiêm, giơ lên Nhất Tâm kiếm, tạo thế ‘mời’, vô cùng tôn trọng.
............
Các thần binh pháp bảo đều bị Hạo Thiên kính chiếu khiến chúng chìm xuống Dao Trì, Mạnh Kỳ đi tới rất thuận buồm xuôi gió, không gặp phải trở ngại nào, rất nhanh đã tới Dao Trì, nhìn thấy tàn kính.
Đúng lúc này, nước ao sôi trào, một đạo huyết ảnh xông lên, chính là Huyết Hải La Sát mới vừa bị quét xuống.
Huyết Hải La Sát nhìn Mạnh Kỳ, sau đó nhìn mảnh vỡ Hạo Thiên kính, vung Hóa Huyết thần đao, cười một tiếng:
“Hắc, không phải oan gia không gặp mặt, thật sự là đi mòn gót giày không gặp được, lấy được lại chẳng tốn công phu, ngươi rốt cuộc cũng rơi vào tay ta.”
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
1267 chương
654 chương
1502 chương
1309 chương
22 chương
623 chương
224 chương