Nhất Thế Tôn Sư
Chương 44 : Lựa chọn cá nhân (1/2)
“Có lẽ vì Kiếm Nhập Tam quá nguy hiểm…” Mạnh Kỳ không biết nên miêu tả về Kiếm Nhập Tam như thế nào. Kiếp trước hắn xem trong manga mà biết tới bộ kiếm pháp này, Lục Đạo Luân Hồi chi chủ giới thiệu lại tương đối giản lược nên mình không thể biểu hiện rằng mình biết rõ về nó được.
Kiếm Nhập Tam xuất xứ trong Thánh Linh Kiếm Pháp của bộ manga Phong Vân, chỉ trong tình huống muốn thiêu đốt tính mạng hay buông tha mới xuất ra được, là kiếm tại tâm – tinh thần chi kiếm. Dưới kiếm này, các giác quan đều bị ngưng trệ, vạn vật đều trở nên bất động không thể tránh né. Đây không phải là kiếm chiêu lợi hại thông thường, vấn đề mấu chốt nằm ở chỗ phải chấp nhận tử vong mới có thể xuất ra, đây là điều khiến Mạnh Kỳ cảm thấy không ổn lắm.
Bộ manga này Mạnh Kỳ xem đã nhiều năm, giờ chỉ nhớ một cách mơ hồ. Hơn nữa, theo hối đoái phổ của Lục Đạo Luân Hồi chi chủ cũng không biết bộ kiếm pháp này có phải là kiém pháp nguyên bản như vậy hay không.
Hối đoái phổ có quá nhiều thông tin về bao nhiêu loại võ công, pháp khí,… nên Trương Viễn Sơn và Tề Chính Ngôn không để ý tới Thánh Linh Kiếm Pháp, vì vậy nhìn Giang Chỉ Vi và Mạnh Kỳ với bộ dáng không chắc chắn lắm.
Giang Chỉ Vi mỉm cười. “Không nghĩ là chúng ta lại cùng nhìn trúng một bọ kiếm pháp! Tiểu hòa thượng yên tâm, ta hối đoái kiếm phổ tất sẽ có cân nhắc những biến hóa ảo diệu trong đó, tìm hiểu tường tận chứ không để cho Thánh Linh Kiếm Pháp dắt mũi đâu. Một ngày kia, nếu ta luyện được Kiếm Nhập Tam thì sẽ hiểu rõ kiếm tại tâm như thế nào, giác quan ngưng trệ ra sao chứ không chỉ đơn thuần là bắt chước kiếm chiêu.”
Xem ra, lúc giới thiệu về Kiếm Nhập Tam, Lục Đạo Luân Hồi chi chủ đã nhắc nhở về sự nguy hiểm của nó. Giang Chỉ Vi cùng Mạnh Kỳ cũng hiểu được, nhưng nếu không có nguy hiểm thì kiếm pháp này sao chỉ có giá hối đoái là bốn ngàn thiện công được? Đó là còn chưa kể tới chuyện sau khi hối đoái, có chắc chắn tu luyện thành hay không còn phải để xem đã.
“Giang cô nương, nếu ngươi đã quyết định vậy thì đổi đi a.” Thấy Giang Chỉ Vi nói có lý, Mạnh Kỳ đăm chiêu một chút rồi gật đầu bảo. Dù sao để đổi được Kiếm Nhập Tam thì cũng còn phải rất lâu nữa.
Kiếm khách vốn quyết đoán, muốn căn ngăn cũng không dễ. Trương Viễn Sơn biết vậy nên cũng không cố ngăn cản, hắn mở sách giới thiệu rồi đọc về phần Thánh Linh Kiếm Pháp, sau đó chân mày chợt giãn ra. “Thật là một môn kiếm pháp tốt, cơ hội để có được một môn thần công như thế này cũng không nhiều đâu.”
Giang Chỉ Vi vuốt ve Bạch Hồng Quán Nhật Kiếm rồi cười khẽ. “Nhưng thần công khác cũng không có nhiều yêu cầu khắt khe như vậy. Được rồi, trước tiên ta sẽ đổi lấy 18 thức của Thánh Linh Kiếm Pháp, xem xét những nội dung trọng yếu của Hữu TÌnh Kiếm Pháp rồi sau này sẽ lại tiếp tục cảm ngộ sâu hơn.” Nàng đứng lên, cầm lấy ngọc sách, trả cho Trương Viễn Sơn hai mươi thiện công sau đó đi đến trung tâm cột sáng, lấy ra Bạch Hồng Quán Nhật Kiếm, để tại đó rồi bước vào. Bạch Hồng Quán Nhật kiếm không rơi xuống mà cứ như vậy trôi nổi giữa không trung, bao phủ xung quang là chi khí mờ mịt. Hào quang tiêu tán thì vết rách cũng biến mất, Bạch hồng Quán Nhật Kiếm lại trở nên sáng choang như mới.
“Chỉ mất có ba mươi thiện công, thật không đắt chút nào.” Giang Chỉ Vi hớn hở cầm lấy thanh kiếm yêu quý, quay đầu nói với mọi người. “Để đổi lấy Thánh Linh Kiếm Pháp cần 200 thiện công, ta còn thừa lại bảy mươi thiện công, muốn dùng nó để đổi lấy một thức Thiên Địa Chung Hận nhưng vẫn chưa quyết được.”
Thiên Địa Chung Hận là chiêu kiếm lớn nhất trong 108 kiếm của kiếm pháp Thiên Tàn Địa Khuyết, nó có giá quy đổi là 60 thiện công. Từ lâu Giang Chỉ Vi đã có hứng thú với kiếm pháp này.
“Giang cô nương chỉ đổi lấy kiếm pháp thôi sao?” Mạnh Kỳ nghi hoặc hỏi.
Nàng ấy không muốn đổi lấy đan dược hay thần công nào khác sao?
“Thái Thượng Kiếm Kinh mà ta tu luyện khác với kiếm pháp của các môn phái khác, học rồi sẽ quên đi, dùng chí để tu luyện kiếm ý. Kiếm ý càng thịnh thì nội lực tăng trưởng càng mau, cô đọng khiếu huyệt càng dễ dàng cho nên ta đổi kiếm pháp cũng là một cách thức để tu luyện, so với ăn đan dược thông thường còn hiệu quả hơn, lại không có tác dụng phụ ngoài ý muốn.” Giang Chr Vi thản nhiên trả lời. Nói xong nàng đưa tay vào cột sáng lấy ra một bí tích màu xám cùng vài trang giấy mỏng.
“Tiếp theo tới lượt ai hối đoái?” Nàng vừa lật xem bí tịch vừa thuận miệng hỏi. Còn thừa mười thiện công nàng muốn giữ lại phòng khi hữu dụng, hoặc để trị liệu khi nhiệm vụ chính tuyến vẫn chưa xong mà bị thương.
“Trương sư huynh, người định hối đoái gì?” Mạnh Kỳ đã có dự tính trong lòng về thứ muốn đổi nên không vội, quay sang hỏi Trương Viễn Sơn.
Trương Viễn Sơn trầm ngâm. “Thực ra, ta vẫn trước sau như một chuyên tâm tu đạo, nếu đổi lấy võ công quá tạp sẽ ảnh hưởng tới tu luyện. Kiếm pháp của ta giờ cũng đủ dùng nên ngoài Thiên Thông Hoàn ra ta cũng không biết đổi gì.” Trương Viễn Sơn đã cô đọng hết nhĩ khiếu, chuẩn bị khai mở rồi.
“Chuyên tâm chi đạo?” Mạnh Kỳ khẽ động tâm ý nghĩ tới Cố Tiểu Tang, nhất thời cất lên thành tiếng. “Trương sư huynh, vì sao không tìm cách nâng cao trụ cột bản thân?”
“Đệ nói vậy là có ý gì?” Trương Viễn Sơn nghi hoặc hỏi lại.
Cố Tiểu Tang đã từng nói, Trương Viễn Sơn từng xem qua hai thần công trấn phái của Chân Vũ Phái nhưng không có lĩnh ngộ, từ đó Mạnh Kỳ mới nghĩ ra. “Trương sư huynh, ta nhớ hầu hết thần công bí tịch đều có thể phân ra Súc khí, Khai khiếu. Sao huynh không đỏi lấy công pháp tu luyện súc khí do Lục Đạo Luân hồi chi chủ quán thâu sau đó huynh lịnh ngộ thêm thì so với người bình thường có gì khác nhau, từ đó mà cải biến, tăng cường trụ cột ình.”
“Như Lai Thần Chưởng cùng Tiệt Thiên Thất Kiếm thì lại không phân ra Súc khí và Khai khiếu bởi vì trong mỗi chiêu mỗi thức đã bao gồm tất cả rồi, hơn nữa chúng có thể chuyển tu từ những môn công pháp khác mà không gặp trở ngại gì.”
Trương Viễn Sơn sửng sốt, sau đó vỗ tay kích động đi tới đi lui. “Sao ta lại không nghĩ tới điểm này nhỉ? Sao ta lại không nghĩ tới chứ….”
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
1565 chương
315 chương
461 chương
152 chương
351 chương