Nhất Thế Tôn Sư

Chương 1392 : Thời cơ tới thiên địa đều đồng lực

Dịch: Tiểu Băng Kỳ phiên tối đen dựng đứng, dưới tiếp Chân Không gia hương, trên chạm tới chỗ cao vô cùng, giống như là Chiêu Hồn phiên của kỷ nguyên cuối cùng chung điểm cuối cùng của chư thiên vạn giới. Ô ô ô! Bên trong âm tào địa phủ, tiếng gió gào thét như khóc, cảm giác quy túc sau khi chết và cuối cùng của cuối cùng trở nên rõ ràng, giống như thực chất, có thể mai táng chúng sinh, mai táng tất cả, mạt kiếp tiến tới, ngay cả Bỉ Ngạn cũng không tồn! Đỉnh đầu Kim Hoàng xông ra một đóa tường vân vô cùng lớn lại vô cùng bé, trên đó lơ lửng một viên Đạo Quả bao dung toàn bộ chung kết vạn vật, nó đã không còn là hư ảo, mà đã có sơ hình. Đạo Quả sơ hình rực sáng, xen lẫn với âm tào địa phủ Chân Không gia hương, xen lẫn với Chân Thật giới bắt đầu sụp đổ, xen lẫn với Lục Hồn phiên quỷ dị khủng bố, tỏa ra một đạo u quang có thể tránh thoát tiết điểm hiện tại. U quang biến ảo, như cất giấu một thanh kiếm có khả năng diệt vũ diệt trụ chung kết chư thiên vạn giới chung kết mọi kỷ nguyên, khó mà nhìn thấy rõ. Đây là thủ đoạn áp đáy hòm mà Linh Bảo Thiên Tôn định dùng trong Vạn Tiên trận với ý định muốn lật lại bàn cờ thời Phong Thần chi chiến, đáng tiếc đã bị các Bỉ Ngạn giả đại nhân vật liên thủ ngăn cản, khiến cả đất trời đều bị tàn phá. Hôm nay là chung điểm của nhiều kỷ nguyên trong quá khứ, là tận thế có thể mai táng Bỉ Ngạn, chính là thời điểm Lục Hồn phiên phát huy mạnh nhất! Mặc dù nó chỉ có khả năng áp chế, làm suy yếu các Bỉ Ngạn giả, không có khả năng giết được họ, nhưng với Mạnh Kỳ và Ma Phật đều đang bị thương nặng, lại đang trong kịch liệt tranh phong, đây chính là một kích trí mạng! Nếu Mạnh Kỳ vẫn lạc, cố gắng làm giảm cầu không của Tam Thanh sẽ hóa thành bong bóng, không còn cơ hội siêu thoát trong kỷ nguyên này! Ma Phật nếu bỏ mình, không có Mạnh Kỳ tiếp tục, thêm Linh Bảo chưa về, diệt thế và chung kết mà y tượng trưng sẽ chuyển dời lên trên người Kim Hoàng, khiến Vô Sinh lão mẫu có thể hoàn toàn nắm chắc tận thế đại thế, chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hoà, mà Cố Tiểu Tang kiêm tu Vô Cực và chung kết, một khi đăng lâm Bỉ Ngạn, sẽ như Kim Hoàng ngày xưa, sẽ tiếp cận Đạo Quả sơ hình, chỉ cần có thời cơ, sẽ đi vào hàng ngũ cổ xưa giả, giúp Kim Hoàng đạt được Đạo Quả, thật sự siêu thoát. A Di Đà Phật thì cũng đang bị suy yếu, đến lúc đó cũng sẽ bị chậm hơn bà ta một bước, còn những cổ xưa giả đáng chú ý khác thì đã có tên trên Lục Hồn phiên rồi. Từng bước thoái nhịn, muốn thu về thì trước phải cho đi, tế luyện nhiều năm, chính là chờ giây phút này, thời cơ này! Đôi mắt Kim Hoàng không chứa một chút cảm xúc nào, bà ta quay lại đối mặt với Lục Hồn phiên, trịnh trọng cúi đầu với nó, với u quang! Ta biết Linh Bảo Thiên Tôn ngươi đang lợi dụng ta, ta cũng biết bọn họ sẽ có cách để khắc chế, nhưng có những vật, nếu dùng đúng thời cơ, dùng đúng địa điểm, dùng đúng mục tiêu, vậy thì sẽ đạt được thiên địa đều đồng lực, tránh thoát tai họa ngầm, thế đại khó chế! Một việc bao giờ cũng có hai chiều, ngươi lợi dụng ta, thì ta cũng lợi dụng lại ngươi! Kim Hoàng cúi đầu, âm thanh quỷ khóc thần gào sục sôi, thanh kiếm mơ hồ chịu tải u quang và Lục Hồn phiên cùng lay động. Phanh! Cây Phù Tang cổ thụ của Ma Phật trong bóng tối không ngừng tan vỡ, những chiếc lá, cành cây lần lượt điêu linh, vỏ cây loang lổ, mất đi hơn nửa sinh cơ, vì chặn cho Ma Phật một kích trí mệnh, mà bản thân mình nức nở, nhanh chóng thu nhỏ lại, trốn về trong chỗ sâu, không còn khả năng tái chiến. Phanh! Mi tâm Mạnh Kỳ mở ra, Đạo Nhất lưu ly đăng bay ra, ánh lửa trắng đen chiếu sáng chung quanh, chiếu thấy một tia tối đen như kiếm quang, một màu tối đen trí mạng. Không kịp chống đỡ, không rút ra được tay về để mà chống đỡ, Mạnh Kỳ lập tức chuyển động “Chư quả chi nhân”. Nhân quả vừa chuyển, tia tối đen trí mạng liền theo một mối liên hệ khó tả nào đó, công kích về phía một hạt Thanh Liên hỗn độn bên trong nước ao u ám ở Ngọc Hư cung. Đây là hạt sen hỗn độn Thanh Liên mà ngày xưa hắn dùng để dựng dục Hạo Thiên chi huyết. Lúc trước khi Kim Hoàng đánh tan Côn Luân sơn Ngọc Hư cung, vật ấy bởi vì bản chất của Hạo Thiên chi huyết cực cao mà tránh được một kiếp, nhưng không lọt vào được pháp nhãn của Kim Hoàng, bị Đại thanh căn làm xong chuyện trở lại tìm nhặt về Ngọc Hư cung. Sau khi được Yêu Thánh đề điểm, phỏng đoán ra lai lịch của Ma Phật là Hạo Thiên Thượng Đế, hắn liền đưa khí tức của mình dung nhập vào bên trong, để làm hậu chiêu, để ngừa Ma Phật còn có bí ẩn khác, để tạo thành tình trạng tự mua dây buộc mình cho y. Lúc này, nhờ khí tức khiên dẫn, chư quả chi nhân chuyển động, chú sát của Lục Hồn phiên lập tức bị chuyển dời lên hạt sen hỗn độn Thanh Liên kia, rơi vào khí tức được Mạnh Kỳ dung nhập với Hạo Thiên Thượng Đế chi huyết! Phốc! Nguyên Thủy chân thân của Mạnh Kỳ xuất hiện những vết rách, ứa ra những giọt máu vàng nhạt, trong mỗi một giọt đều cất giấu vũ trụ bao la vô ngần, sâu trong bóng tối, Ma Phật phát ra một tiếng kêu thảm thiết: “A!” Trong tiếng kêu thê thảm tràn ngập nỗi oán hận khắc cốt minh tâm với Mạnh Kỳ, và nỗi thống khổ không cam lòng. Thật vất vả mới nhờ có Phù Tang cổ thụ chặn được sát kiếp, lại không ngờ bị trúng thêm một kích cực mạnh, khiến Ma Thân của y lập tức bị phá vỡ, Chân Linh tiêu tán, chỉ còn lại một điểm bản tính linh quang nỗ lực chống đỡ. Kim Hoàng khốn kiếp! Chư quả chi nhân khốn kiếp! Mạnh Kỳ biết thế vẫn chưa hết, vẫn còn có một lời chú sát, trong khi hỗn độn Thanh Liên tử đã bị hủy, không còn “ai” chia sẻ công kích với mình. Bây giờ nếu không muốn dựa vào người khác giúp đỡ, thì biện pháp duy nhất chính là hoàn toàn đánh tan Ma Phật, dung nhập chung kết chi ý mà y tàn lưu, hoàn toàn khôi phục thương thế, để nâng cao thực lực của mình lên tới trình độ cổ xưa giả, như vậy mới đủ để ngạnh kháng! Cố nén thương nặng, hắn thâm nhập vào khu vực hắc ám mà Ma Phật hóa thành, tìm một điểm bản tính linh quang kia của y. Bốn phía tối đen, không có thời gian trôi qua, không có hư không phân giới, hắn liên tục gặp phải hủy diệt, chung kết, đống tuyệt, ô uế và đọa lạc. Nếu không phải nhờ có Bá Vương Tuyệt Đao và Tam Bảo như ý hộ thể, và về mặt bản chất Ma Phật vẫn còn đang cùng hắn dây dưa, không thể khôi phục thương thế thì hắn có khả năng sẽ gặp phải nguy hiểm vẫn lạc. Ý niệm vừa động, Tận Thế chi thuyền dung hợp Địa Tạng tịnh thổ xuyên qua những tầng thời không, xuất hiện ở vùng tận thế tối đen này, khiến Mạnh Kỳ có nơi sống yên ổn, giúp hắn dễ tìm bản tính linh quang mà Ma Phật giấu kín hơn. Tận Thế chi thuyền vốn luyện chế chính là để dùng cho loại tình cảnh này, lúc này lại vừa được nâng cấp, có Tam Bảo như ý bảo vệ, có Bá Vương Tuyệt Đao mở đường, lại thêm hắc ám mà Ma Phật vẫn chưa phải là vạn vật chung mạt thật sự, vẫn còn kém một chút hỏa hậu, cho nên chiếc thuyền vẫn có thể di chuyển ổn định trong không gian hư vô hủy diệt này, kiên định đi tới trước. ...... Những kỷ nguyên trước, lúc Khai Thiên Tịch Địa, Đạo Đức Thiên Tôn, A Di Đà Phật và Hóa Thân, Báo Thân, Ứng Thân của họ cùng ra tay, há miệng hộc ra một đạo ám hỏa, hóa giải lực công kích của Lục Hồn phiên. Không ngờ ngay cả Lục Hồn phiên mà họ cũng để lại cho Kim Hoàng! A Di Đà Phật giật mình, không quay người công kích Vô Sinh lão mẫu, mà lại còn thêm cố gắng khống chế Đạo Đức Thiên Tôn, không cho ông có cơ hội cứu viện Mạnh Kỳ. Lục Hồn phiên chỉ làm mình yếu đi một chút, chỉ cần không phải cố cường chống đỡ, ngạnh kháng hai ba phát cũng không sao, nhưng nó lại có khả năng rất cao gạt bỏ Tô Mạnh, phá tan hi vọng Đạo Quả của Tam Thanh, không thể không hỗ trợ! Ác ý của Kim Hoàng làm cho A Di Đà Phật suy yếu, nhưng lão lại không thể không giúp Kim Hoàng ngăn cản Đạo Đức Thiên Tôn, đây chính là chỗ tốt của việc chiếm được đại thế! ...... Thất Bảo Diệu Thụ xoát xuống, hất văng Phượng Sí Hắc Kim thương đang có ý tiến tới hỗ trợ Ngọc Hư cung, Bồ Đề Cổ Phật chặn Yêu Thánh cứu viện, sau đó phun ra một luồng lửa đen, làm giảm khí tức của Yêu Thánh. “Kim Hoàng đã làm tới tình trạng này, mà đạo hữu ngươi còn giúp bà ta?” Ý niệm của Yêu Thánh chuyển động, chấn động hư không. Bồ Đề Cổ Phật cười khổ nói: “Nếu không hỗ trợ, Tô Mạnh đạo hữu sẽ trở thành cổ xưa giả, Tam Thanh đạo hữu lập tức sẽ được siêu thoát, như thế chúng ta sẽ không còn hi vọng, chặn một chút còn có thể khiến họ phải cùng Kim Hoàng đạo hữu tiếp tục tranh phong, chúng ta cũng có cơ hội đục nước béo cò, ngược lại vì sao đạo hữu lại phải tương trợ Tô Mạnh, không sợ làm đoạn tuyệt con đường Đạo Quả của Yêu Hoàng sao?” Thanh quang chớp động, lại một lần nữa hất Yêu Thánh thương ra. “Nhất định phải có kỷ nguyên tiếp theo, Nhân tộc và Yêu tộc nhất định phải thành công vượt qua mạt kiếp, sống tới kỷ nguyên tiếp theo, ta mới có thể trở thành cổ xưa giả thật sự, Yêu Hoàng nương nương mới có thể siêu thoát hoàn toàn, cơ duyên của người là ở kỷ nguyên kế tiếp, không có mâu thuẫn gì với các ngươi, cũng không có mâu thuẫn gì với Tam Thanh Thiên Tôn.” Yêu Thánh lại một thương đâm ra, đồng thời tế ra Nhân Hoàng kiếm và Sơn Hà Xã Tắc đồ. Trạng thái hiện giờ, Yêu Hoàng ‘hàng thật’ không thể tự mình ra tay, vì nếu ra tay là sẽ làm các loại liên hệ nhân quả lộn xộn, xuất hiện xung đột với “Yêu Hoàng” đang xuất hiện, xung đột thật với giả, khiến cố gắng làm giảm cầu không của bà trở nên vô ích. Yêu Thánh được ích lợi từ việc nguyên bản là con Phượng Hoàng đầu tiên được sinh ra lúc Khai Thiên Tịch Địa, hồi tưởng lại quá khứ tới trình độ cổ xưa là việc rất dễ dàng, sau khi thế thân cho Yêu Hoàng hấp thu lạc ấn cũng thế, bởi vậy có cảm giác của cổ xưa giả, nhưng Đạo Quả lại có thiếu, nhất định phải phù hộ Nhân tộc và Yêu tộc vượt qua mạt kiếp mới có thể trở thành sơ hình, cho nên không thể không cứu Mạnh Kỳ là người có Đại Đạo chi thụ là vật mấu chốt của mạt kiếp này, nhưng Bồ Đề Cổ Phật là cổ xưa giả hàng thật giá thật, mặc dù Tam Thi xuất hiện vấn đề, cũng không phải Yêu Thánh nhất thời có thể vượt qua được. ...... Mấy chỗ chiến trường đều đang kịch liệt tranh phong, Thanh Đế cố gắng áp chế phản phệ, đã khôi phục được một phần, nhưng muốn ra tay được thì còn rất khó. ...... Đông Hải Trường Môn đảo, Cao Lãm nhìn về hướng Ngọc Hư cung, tế ra Cẩm Tú Sơn Hà đồ, kéo những hòn đảo còn tàn lưu lại nhổ lên, đem theo một đám sinh linh bảo vệ, bay về phía Ngọc Thanh điện, bay về phía Tận Thế chi thuyền, muốn dung hợp với chiếc thuyền để đề cao bản chất của nó, để sau này nhờ nó mà vượt qua mạt kiếp, còn hiện tại là để tìm được bản tính linh quang sót lại của Ma Phật nhanh hơn. Bên trong Ma Giới nay chỉ còn là một chút mảnh vỡ, Tề Chính Ngôn điểm điểm bốn ngôi sao ở mi tâm, hiện ra huyết hồng chân thân, cùng với giáo hóa chúng sinh tụ thành một dòng hồng lưu, cũng chạy tới Ngọc Hư cung, cũng muốn dung nhập Tận Thế chi thuyền, trong lúc mạt kiếp, cần phải bỏ những ngại ngần, thống nhất chiến tuyến, cùng độ qua hủy diệt! Khi họ đều cùng ra tay hỗ trợ, thì một làn bạch quang sáng lên, chiếu tan u ám, chiếu khắp chư thiên vạn giới đang bị tàn phá, Cố Tiểu Tang cuối cùng cũng đã đột phá trở ngại cuối cùng, chứng ra dị tượng Bỉ Ngạn thứ hai: Chiếu khắp thập phương! ...... Nhưng, mọi hành động giúp đỡ này chỉ như muối bỏ biển. Kim Hoàng đối mặt Lục Hồn phiên, mặc kệ Đạo Quả sơ hình trên đầu đã có phần ảm đạm, lại bái xuống một lần nữa! Một bái này, Ma Phật sẽ vong, Mạnh Kỳ sẽ tẫn! Đúng lúc này, ở một nơi bí ẩn nào đó, Hàn Quảng và Lục Áp đang bàng quan xem đại chiến đều biến sắc, vì Bồ Đề diệu thụ trong tay y đã tự bay lên, mặc kệ lạc ấn của y ở trong nó! Bồ Đề quang chuyển, lưu ly trong vắt, thanh tịnh rải xuống, cây diệu thụ bay vào Chân Thật giới, bị một phật chưởng vàng nhạt đột ngột hiện ra ở tên trời cao cầm lấy, mạnh xoát xuống, quét về hướng Chân Không gia hương, quét về hướng Lục Hồn phiên, quét về hướng Kim Hoàng, tiếng tụng kinh to lớn trang nghiêm không ngừng bên tai. Phụ cận Ngọc Hư cung, Vô Thượng Chân Phật đang đánh nhau kịch liệt với Thanh Nguyên Đạo Quân trở nên run rẩy, sợ hãi vô cùng. Phật Tổ! Phật Tổ mà ngay thời khắc mấu chốt đã đánh tan Ma Phật A Nan năm xưa! Siêu thoát giả duy nhất ra tay!