Nhất Thế Tôn Sư
Chương 1287 : Thiên ý tại ta
Dịch: Tiểu Băng
Phong Thần bảng từ từ hàng xuống, theo gió mở ra, lộ ra bên trong là những dòng đạo văn viết thành những cái tên, thanh quang xung quanh thành mây, không ngừng biến ảo, Long Phượng chen chúc vây quanh.
Mỗi một li Phong Thần bảng hạ xuống, đều có vô số đôi mắt vây quanh, kẻ chờ mong, người đề phòng.
Cao Lãm xuất hiện trên Phong Thiên đài, đầu đội bình thiên quan, thân mặc Huyền Hoàng đế bào, eo đeo Nhân Hoàng cổ kiếm, long hành hổ bộ, oai hùng anh phát, khí nuốt vạn giới.
Phong Thiên đài vọt lên những đạo ánh sáng, đánh động cả lãnh thổ Đại Chu, đất đai rền vang, ngưng tụ thành một bức tranh Cẩm Tú Sơn Hà bốn màu to lớn phủ lên trên tất cả, ngăn cách tiên phật, những người được phong thần như Thiếu Huyền, Hi Nga thì ở trên Tận Thế chi thuyền, bảo vệ ở bên.
Cao Lãm đã làm hết sức mình để hoàn thành việc này!
Sau đó việc có thành hay không, thì không còn do người nữa, mà phải theo thiên mệnh!
Tuy rằng Cao Lãm kiêu ngạo, dã tâm to lớn, nhưng với cảnh giới hiện thời, y chỉ có thể dựa vào địa vị và ưu thế chiếm cứ đại thế để ảnh hưởng tới thiên ý một chút mà thôi, chứ không có khả năng tác động, quyết định thiên ý.
Thức thời, biết ẩn nhẫn, có trí có dũng, mới thật là đế vương.
Phong Thần bảng không nhanh không chậm hạ xuống, trông rất bình thường, như ở Tam Tiêu đảo, Cửu Tiên sơn, Phật quốc dưới đất vân vân, các đại năng đại thần thông giả lại có cảm giác rất là đáng sợ, như mỗi một tấc nó hạ xuống đều chứa đựng những trận chiến kịch liệt, ánh đao huyết ảnh mà mắt thường không thể nào nhìn thấy.
Có những khi lúc bản thân không hề cảm thấy có gì kì lạ, thì lịch sử đã bị người khác viết lại rất nhiều lần, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh mà mình nhìn thấy hoặc ‘ấn tượng’!
Kim mang càng lúc càng thịnh, Phong Thần bảng và Phong Thiên đài khí cơ khiên dẫn lẫn nhau, tốc độ rơi xuống bỗng tăng nhanh, chỉ trong mấy hơi đã vượt qua một khoảng xa, xuyên qua Cẩm Tú Sơn Hà đồ, rơi vào tay Cao Lãm đang vươn ra.
Không có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn!
Toàn bộ quá trình gió êm sóng lặng, không hề có chút sự cố nào!
Họ chưa thức tỉnh hoàn toàn sao, thấy mình khó mà chống nổi Thanh Đế, nên mới chọn cách bỏ qua?
Mạnh Kỳ nghĩ nghĩ, bỗng nhớ tới một chi tiết.
Một chi tiết mà trong lúc lơ đãng hắn chợt nghĩ tới.
Chẳng lẽ là như vậy?
Nếu mình là đại ca, gặp tình cảnh thế này, mình có vui không?
Một chuyện ảnh hưởng tới đại nghiệp nhưng lại được chia sẻ áp lực, khiến bản thân không cần phải va chạm với những kẻ địch mạnh......
Cao Lãm tay trái giơ cao Phong Thần bảng, tay phải rút ra Nhân Hoàng kiếm, ánh sáng vàng tỏa rực, vương đạo tràn ra, khí tức hòa quyện vào nhau, hoàn thành bước đầu tiên nhân đạo thống thiên.
Cẩm Tú Sơn Hà đồ bảo vệ y bước lên, tới trung tâm của Phong Thiên đài, cắm Nhân Hoàng kiếm xuống, khiến quang mang hội tụ, ngưng ra một hình ảnh tế đài có vẽ hình ngũ phương ngũ đế.
Cao Lãm trịnh trọng đặt Phong Thần bảng lên tế đài.
Ầm!
Từ sâu dưới lòng đất vọng lên một tiếng trầm, mỗi ngọn núi con sông của Đại Chu, mỗi châu phủ huyện thôn đều cảm nhận được mặt đất rung lên nhè nhẹ, từng luồng khí dâng trào lên mặt đất, có màu nâu vàng, nối thành những sợi long mạch lan khắp Đại Chu. Chúng như sống lại, trào về hướng Trường Nhạc, vây Phong Thiên đài.
Phanh!
Trời cao khẽ vang, hư ảnh Cửu Trọng Thiên điêu tàn lại xuất hiện, những làn khói mây buông xuống như mưa phùn, những giọt mưa nhỏ đều bay về hướng Phong Thiên đài.
Ong ong ong!
Hư ảnh Cửu Trọng Thiên hơi rung lên. Mạnh Kỳ lập tức càng thêm tập trung, muốn cảm ứng cộng minh, tóm lấy liên hệ, xông vào tầng thứ ba. Hắn muốn đi qua đại điện đá xám, tới nơi phong ấn, lên tầng trên cùng của Tiên Giới, tìm tung tích của Nguyên Thủy Thiên Tôn và bí mật của Thiên Đế để tăng thực lực cho mình.
Đúng lúc này, Cửu Trọng Thiên ngừng chấn động, mây khói thả xuống chuyển màu đỏ thẫm, hình dạng thay đổi, hóa thành một cái lốc xoáy hỗn loạn không có quy luật, dần định hình thành một đôi mắt lạnh lùng đầy đáng sợ.
Long mạch và thanh quang khí vận đang vây quanh Phong Thiên đài bị ảnh hưởng hỗn loạn, sắp sụp đổ.
“Đến rồi......” Mạnh Kỳ thì thầm.
Thiên Đạo quái vật quả nhiên đã xông ra như dự đoán.
Đột nhiên, một đạo thanh quang từ trên cao vô cùng chiếu xuống, bên trong hình như có hư ảnh Phù Tang cổ thụ, Bát Bảo Công Đức trì, thanh tịnh Phật quốc và cổ xưa chi mộc đã kết quả, bao phủ lấy Thiên Đạo quái vật.
Thanh quang cô đọng lại như một mặt gương, Thiên Đạo quái vật lập tức bị ngăn cách với thế giới, trở thành hoa trong gương trăng trong nước, không khác gì một tờ giấy mỏng, tồn tại như một đoạn miêu tả mà thôi!
Thanh Đế ở trong Đông Phương lưu ly thế giới tự mình ra tay, giữ chặt Thiên Đạo quái vật!
Ầm!
Long mạch địa khí trở lại bình thường, leo lên Phong Thiên đài, bù lại mấy tầng đài ở trung ương đã bị hủy hoại, tạo thành những hình khắc chân long ở bên ngoài đài.
Mây khói như mưa, đế hàng phân dòng, đều rắc lên trên Phong Thần bảng, khiến nó quang mang đại thịnh, những đạo văn mơ hồ viết thành tên lần lượt lóe sáng, hóa thành lưu quang, nhập vào trong đài.
Ầm!
Trời đất biến sắc, một vùng tối tăm, không chỉ trong Chân Thật giới, ngay cả cổ vực tinh không, vạn giới vũ trụ, đều chìm vào trong một trạng thái giống hệt nhau.
Một đạo kim quang từ Phong Thiên đài dâng lên, bắn lên trời cao, nhuộm lên màu xanh, nhuộm lên màu tím, nhuộm lên thuần trắng, đốt sáng lên Tiên Giới!
Ong ong ong!
Điềm báo cộng minh xuất hiện, Mạnh Kỳ vội vận chuyển chư quả chi nhân.
Trong một địa vực, “Ma Sư” Hàn Quảng mặt chứa ý cười, đứng dậy, rồi đột ngột xuất hiện ở bên trong Cửu U.
Chữ vạn màu vàng trên trán y sáng rực, khi chính khi nghịch, khi vàng khi hai màu đỏ đen, quanh người có khí thế phiêu miểu uy nghiêm của Thiên Đế hóa thân, và cả Diêm Ma chân thân chấp chưởng hủy diệt.
“Cùng là diệu tinh song tinh, sao có thể để cho ngươi sáng chói một mình......” Hàn Quảng bước lên một bước, Thiên Đế hóa thân và Diêm Ma chân thân lồng vào nhau, như muốn hợp nhất.
Lâu nay chia lìa, chính là vì hôm nay tụ hợp!
Y tự áp chế nhiều năm, chính là để chờ đợi nhân đạo thống thiên, thời cơ lấy được quyền lực từ Tiên Giới này!
Từ trước khi thành Pháp Thân, mục tiêu của hắn đã là chúa tể của Tiên Giới lẫn Cửu U, nên hắn mới hỗn hợp Thiên Đế chi khu và Diêm Ma chân thân!
Phật quang và ma ý không ngừng luân chuyển, Thiên Đế hóa thân, Diêm Ma chân thân và bản thể của y kích phát ra những tia sấm sét, như bị xung đột với nhau.
Mặt mày Hàn Quảng vì thế mà vặn vẹo, y cao giọng quát:
“Các vị còn đợi đến khi nào?”
Thủ lĩnh Thần Thoại được gọi là Thiên Đế, không phải chỉ vì y chiếm được một phần [Thiên Đế ngọc sách], mà còn thu gom được một chút quyền lực đã bị phân tán của Thiên Đế, một khi thành tựu Truyền Thuyết, là có thể kết hợp chúng vào trong thân thể mình.
Nói cách khác, trước khi nhân đạo thống thiên hoàn thành, mà Thiên Đế chân thân của y bước vào Truyền Thuyết, vậy thì ảnh hưởng tới Tiên Giới thay đổi, y có thể chiếm được một phần quyền lực, khiến Thanh Đế và Cao Lãm không thể mỹ mãn thành công!
Tuy không thể cản được tất cả thần dị của Phong Thần bảng và Phong Thiên đài, nhưng cũng có thể khiến chúng nó không thể hoàn thiện được, khiến nhân đạo thống thiên có tì vết, số lượng thần linh cấp cao được sắc phong sẽ bị giảm hẳn, yêu cầu đòi hỏi sẽ khó khăn hơn, như thế khi những Bỉ Ngạn đại nhân vật kia trở về mới có cửa xoay sở đường sống, có một cơ hội đánh cờ lần nữa.
Nên ngoài Thanh Đế và Đạo Đức Thiên Tôn, Kim Hoàng, và Nguyên Thủy Thiên Tôn, những đại nhân vât còn lại đều sẽ giúp y tấn chức!
Đây là ám chỉ y nhận được mấy năm qua.
Lúc này không ra tay, còn đợi đến khi nào?
Ong ong ong!
Huyền Thiên tông, trong Ngọc Hoàng sơn, thanh trường đao gợn sóng lấp lánh bỗng nhiên chấn động, chiếu ra từng đạo ánh sáng thuần trắng, mơ hồ nhìn thấy bên trong có một hư ảnh cổ ấn, nó xuyên qua ánh sáng của núi non tránh thoát tuế nguyệt trói buộc, rơi xuống chân thân của Hàn Quảng Thiên Đế.
Cửu U điên cuồng rung lắc. Những làn ma khí đua nhau xông ra, hóa thành hư ảnh tà ma tà thần với đủ loại chủng tộc, rồi cùng tụ vào bộ Lục Diệt Diêm Ma chi thân của Hàn Quảng.
Chúng đang không ngừng chồng chất, dung hợp vơi nhau, thì từ trong hư không, một hạt xá lợi bảy màu rơi xuống, một viên bồ đề tử màu xanh đậm dạt dào. Xá lợi bay vào trong chữ phù vàng trên trán Hàn Quảng, Bồ Đề tử thì không ngừng biến hóa, phật ma luân chuyển, từ phật chuyển ma, đánh về phía nghịch phật huyết quang.
Một cây Thanh Mộc từ trên trời giáng xuống, xuyên qua Cửu U, muốn cắt ngang tiến trình này, nhưng đám Hắc Thiên Đế, Cửu Loạn Thiên Tôn, Huyền Minh Quỷ Đế đương nhiên ra tay ngăn cản.
Không biết Hàn Quảng làm cách nào, ba thân ảnh cuối cùng cũng hoàn toàn dung hợp với nhau, y không nhịn được phát ra một tiếng cười dài.
Kể từ lúc này, “Thiên ý” chính tại ta!
Hư ảnh Cửu U hiện lên, Tiên Giới cộng minh ngang trời, hai đạo dị tượng hợp nhất xuất hiện.
Mạnh Kỳ dùng Sinh Tử nguyên điểm, ánh mắt xuyên qua Cửu U nhìn thấy cảnh này, không vui không buồn, lẳng lặng nhìn một màn này, vô hỉ cũng vô bi, chỉ khẽ thở dài:
“Không hổ là khoáng thế kiêu hùng.”
Truyện khác cùng thể loại
542 chương
211 chương
2426 chương
104 chương
104 chương
356 chương
224 chương
15 chương