Nhất Thế Tôn Sư
Chương 1000 : Thời đại Trung Cổ
Dịch giả: Tiểu Băng
Đột nhiên phát hiện bị trở về thời cổ đại, Mạnh Kỳ không thể không chấn động.
“Không biết đi La thành nên đi theo hướng nào?” Mạnh Kỳ khẽ hít một hơi, thu liễm cảm xúc, gượng cười.
Nam tử cầm đầu chỉ sang bên trái: “Đi về hướng bắc, thấy sông lớn thì xuôi theo dòng đi xuống, tòa thành đầu tiên chính là La thành.”
“Đa tạ huynh đài.” Mạnh Kỳ chắp tay, xoay người bay đi.
Các nam tử này tuy chỉ là mở khiếu, nhưng nhìn thấy cường giả ngoại cảnh biết bay cũng không chút ngạc nhiên, giống như gặp được cảnh này đã quen.
Khuất khỏi tầm mắt họ, Mạnh Kỳ thu độn quang, nghiêm túc kiểm tra bản thân.
Vừa kiểm tra, hắn phát hiện ra ngay có điều không đúng:
Không nhìn thấy Bá Vương Tuyệt Đao!
Nó vốn được giấu ở trong Pháp Thân của hắn, nhưng bây giờ không nhìn thấy nữa!
Nhưng mấy món Ly Tiên kiếm thì vẫn còn...... Bá Vương Tuyệt Đao biến mất chắc chắn không phải vì lý do xuyên không, bởi vì dù có trở lại thời cổ đại, hay là tới vũ trụ hay mảnh vỡ trụ quang khác, thì đều không có khả năng Ly Tiên kiếm còn mà Bá Vương Tuyệt Đao lại mất......
Nghĩ một hồi, hắn giật mình.
Bá Vương Tuyệt Đao là một trong mười đại tuyệt thế thần binh trong danh sách của “Lục Đạo Luân Hồi chi chủ”, cho nên, nó không chỉ là duy nhất trong chư thiên vạn giới, mà còn lại duy nhất trong cả quá khứ lẫn tương lai!
Không nhìn thấy nó, vậy e là hắn thật đã về tới thời trung cổ.
Lúc này nó hẳn đang nằm trong tay người đúc ra nó, cũng chính là chủ nhân đầu tiên của nó, nó phải nằm ở đó, để không gây nên biến đổi lịch sử, vì điều ấy sẽ tạo nên tổn thương cho nó.
Người đúc ra nó, cũng chính là chủ nhân đầu tiên của nó, chính là bậc đại năng tự chứng Truyền Thuyết duy nhất được ghi chép trong thời trung cổ, Bá Vương!
Mạnh Kỳ nhắm mắt lại, hiện ra “Bất Diệt Nguyên Thủy thân”, lưu chuyển khí tức độc hữu của bản thân, đoạn tuyệt ta khác, chỉ có hiện tại, không có quá khứ, không cầu kiếp sau, dùng đặc thù Truyền Thuyết và Bỉ Ngạn điều động khí tức của Chân Thật giới. Nếu cảm ứng được, điều động được, chứng tỏ hắn đang ở ngoài Chân Thật giới, vậy thì đây hẳn là một mảnh vỡ trụ quang mà thôi. Bá Vương Tuyệt Đao biến mất là có nguyên nhân khác, chứ không phải xuyên việt về cổ đại.
Nhắm mắt nửa ngày, Mạnh Kỳ mở mắt ra, hắn thở dài.
Hắn cảm ứng được khí tức của Chân Thật giới, nhưng rất khó điều động, cho thấy nơi này rất có khả năng chính là “Chân Thật giới”!
Hắn quả thật đã xuyên về thời Trung Cổ.
Nhân tộc phồn vinh chưa từng có, cơ quan thuật vô cùng phát đạt. Chư thánh đua tiếng. Thiên tiên xuất hiện lớp lớp, tư tưởng các nhà thi nhau nở rộ, tỏa sáng. Bá Vương đúc thành Tuyệt Đao, triển lộ hào quang, hoành tảo thiên hạ, bễ nghễ thần phật!
Không ngờ chỉ dư ba do đại năng giao thủ mà khủng bố tới như vậy, khiến mình xuyên qua thời gian, về tới thời Trung Cổ. Không đúng, cấp bậc Truyền Thuyết hẳn là không có nổi uy lực như vậy, ít nhất phải là Tạo Hóa viên mãn!
“Mai Sơn Đại Thánh” Viên Hồng đã tới cấp độ này? Hay là có dùng tuyệt thế thần binh cấp tạo hóa? Đối thủ của ông ta là ai, mà khiến ngay cả Vô Sinh lão mẫu, một trong ngũ phương ngũ đế Kim Hoàng, cũng phải mở ra Chân Không gia hương, từ trong hỗn độn truyền lại vài phần sức mạnh......
Đúng rồi, mấy người Lục đại tiên sinh đang ở đâu? Đến lúc này, Mạnh Kỳ mới nhớ ra, hắn đã thu Hà Thất và Vân Hạc chân nhân vào trong Tụ Lý Càn Khôn của mình.
Nhưng mà, trong tay áo hắn trống rỗng, làm gì có ai đâu?!
Nếu họ còn ở đó, hắn đã cảm nhận được rồi, đâu có quên bẵng đi như nãy giờ!
Hay là thời kì này, họ vẫn còn chưa ra đời, cho nên không có? Trong mắt Mạnh Kỳ hiện ra Đạo Nhất Lưu Ly đăng, vận chuyển Ngọc Hư thần toán, kết hợp khí tức tàn lưu của Hà Thất, Vân Hạc chân nhân để thôi diễn Thiên Cơ.
Sau đó, hắn ngẩng đầu lên nhìn trời.
Hà Thất tiền bối, Vân Hạc này đều có dấu vết mơ hồ tồn tại, cho thấy bọn họ cũng đã bị đẩy về niên đại này, chỉ là bởi vì thân không thuộc về nơi đây, nên không tính ra được vị trí chính xác.
Không chỉ hai người họ, Lục đại tiên sinh, Tô Vô Danh, đại ca và Hỗn Nguyên tiên tử, Dạ Đế cũng có ở đây!
Hừ, xuyên không đại quy mô như vậy, sau này phải sống ở đây luôn à, hay vẫn sẽ theo thời gian chuyển dời, sau khi uy lực của đại năng yếu đi, sẽ bị lực thiên địa bài xích, hất ngược trở về, giống như hiệu quả khi sử dụng Thất Sát bi?
Nhưng nếu như vậy, không có Thất Sát bi bảo vệ, đường trở về sẽ rất nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, hắn lại nhắm mắt vào, cảm ứng vật chuẩn bị đường lui của mình, cũng chính là ấn kí ở trong thế giới Kiếm Hoàng Ma Hậu, hình chiếu ta khác của hắn!
Cảm ứng rất yếu… Mạnh Kỳ mở mắt, không ngờ lại cảm ứng được thật!
Cách thời gian mấy vạn năm, thế mà mình vẫn cảm ứng được ấn kí ta khác của mình!
Tuy rằng cảm ứng kiểu này không thể giúp hắn mượn dùng để liên hệ xuyên không, nhưng cảm ứng được vẫn tốt hơn là không có.
Bây giờ, có hai việc hắn cần phải làm.
Một là tìm ra mấy người Lục đại tiên sinh và Vân Hạc chân nhân, hai là đi tìm hiểu xung quanh, tìm đường trở về!
Ma Phật nhất định là sau này mới bị trấn áp, lúc này A Nan tịnh thổ quá lắm là chỉ có lạc ấn của y diễn hóa thành giả tượng mà thôi, nhưng mà Như Lai thần chưởng và Như Lai nghịch chưởng hẳn là đều đã có rồi nhỉ?
Không biết lúc này mấy người Tâm Thánh, Số Thánh đã tới đỉnh Thiên tiên, chạm vào cánh cửa Truyền Thuyết hay chưa?
Truyền nhân đời thứ năm của Ma Hoàng trảo, “Thái Thượng Thiên Ma “Ngô Đạo Minh đã tới cảnh giới gì rồi?
Bá Vương đã tự chứng Truyền Thuyết chưa?
Mạnh Kỳ khẽ cười, máu nóng sôi sục.
Trung Cổ, ta đến đây!
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
1267 chương
654 chương
1502 chương
1309 chương
22 chương
623 chương
224 chương