Nhất thế chi tôn 1

Chương 233 : Thiện hậu

Không đi cửa chính, Mạnh Kỳ phóng qua tường viện, êm ái rơi xuống đất, tay trái rút “Tử ngọ”. Tinh thần ngoại phóng, Bất Tử Ấn Pháp vận chuyển, Mạnh Kỳ phát hiện sương phòng bên trái có hai người, chân khí trong người họ đang lưu chuyển nhanh, hiển nhiên đã có đề phòng. “Là động tĩnh vừa rồi đã đánh động bọn họ?” Mạnh Kỳ đá một viên đá nhỏ vào cửa sổ sương phòng. Cùng lúc, hắn đề kiếm, lao theo hòn đá như bóng với hình. Phốc, hòn đá nhỏ xuyên thủng giấy cửa sổ, văng vào trong phòng, bên trong đúng là yêu diễm thiếu phụ và ma ốm. Thiếu phụ cầm hai thanh đao cong khẽ hất, vừa bắn bay viên đá, thì mắt đã hoa lên, một hắc ảnh như quỷ mị đã hiện ra trong phòng! Tử ngọ đâm ra, xuyên qua thiếu phụ hai thanh đao cong, đâm một lỗ vào cổ thiếu phụ. Ma ốm bổ nhào ra sau lưng Mạnh Kỳ, song chưởng đánh vào lưng hắn, nhưng hắn đã xoay tròn, biến mất. Một lực đẩy bắn tới, làm ma ốm bị mất trọng tâm, Tử ngọ lại khẽ điểm một cái, ma ốm ôm lấy cổ họng, từ từ ngã xuống đất. Chỉ trong một hơi thở, hai môn đồ của Tố Nữ đạo bị đâm thủng họng, không hề có năng lực phản kháng, Bất Tử Ấn Pháp, Huyễn Ma thân pháp cộng với Độc Cô Cửu Kiếm, thực là dễ dàng. Mạnh Kỳ không chút trì hoãn, mắt quét quanh một vòng, tìm đồ có giá trị. hắn nhìn thấy cái tế đài nhỏ nằm ở dưới đất, song tế đài ảm đạm không ánh sáng, đã bị nứt khắp nơi, rõ ràng đã xuất hiện biến cố. “Xem ra Huyền Nữ truyền nhân thật đã bị Cố Tiểu Tang giết......” Đây là tế đài để triệu hoán Huyền Nữ truyền nhân hiển hóa, nếu ả ta chết, thì tế đàn mới biến thành như vậy. Mạnh Kỳ thở phào yên lòng. Dù Huyền Nữ truyền nhân chưa bị Cố Tiểu Tang giết chết, thì cũng bị cô dùng Thiên Đình giới bi và Luân Hồi phù kéo vào thế giới Luân Hồi chưa biết, có muốn về cũng không về lại được, vì chung quy ả ta không phải là Luân Hồi chi chủ, mà đến cái nơi đó, Cố Tiểu Tang đã chiếm hết thiên thời địa lợi nhân hòa, không khó giết chết ả. Mạnh Kỳ nhìn là hiểu, mục đích thật sự của Cố Tiểu Tang là luồng tiên linh chi khí trên người Huyền Nữ truyền nhân, hình như nó là thứ để thúc giục Thiên Đình giới bi, mở ra cánh cửa lên Cửu Trọng Thiên. “Cái bí mật cô cô đọc được trong sách cổ về Huyền Nữ truyền nhân hẳn chính là thông tin làm nhiệm vụ Thiên Đình liên hoàn nhiệm vụ...... Bằng không người ta truyền thừa đã bao nhiêu đời như vậy, sao không ai biết bí mật ấy?” “Coi như cũng chơi xỏ được yêu nữ một lần !” Tuy cuối cùng Cố yêu nữ được đền bù như mong muốn, nhưng Mạnh Kỳ tin tưởng đây chắc chắc không phải là ý muốn ban đầu của cô, mà là hạ sách chỉ dùng khi rơi vào thế bất đắc dĩ, vì Cửu Trọng Thiên xuất hiện sẽ kinh động những cao nhân pháp thân, cao nhân ngoại cảnh chạy tới, có ai muốn chuyện mình đi di tích tìm bảo vật bị cả thiên hạ đều biết đâu! Trước không đề cập tới chuyện bọn họ có tìm ra cách vào Cửu Trọng Thiên phế tích hay không, song sau này chắc chắn Cố Tiểu Tang sẽ không ngừng bị cường giả truy sát, chim chết vì ăn, người chết vì vật mà! Hơn nữa việc này cô đã lừa gạt người trong La giáo, sau này tất các Pháp Vương, thần sứ sẽ xuất hiện, bảo tàng lớn như vậy cơ mà, liên quan tới di tích thời thượng cổ, làm sao để cho một mình cô cô nuốt trọn?! tới lúc đó, họ sẽ liên thủ ra tay, để xem Cố Tiểu Tang sẽ chia sẻ bí mật, hay là cố mà giữ một mình, ha ha, sẽ không đề cập tới sự tồn tại của Lục Đạo Luân Hồi chi chủ đấy chứ? Mạnh Kỳ nghĩ mà trong lòng vui sướng. Một nơi như phế tích Cửu Trọng Thiên, với thực lực của một mình Cố Tiểu Tang đương nhiên có thể xâm nhập thăm dò , nói cách khác, nhiệm vụ liên hoàn của cô cô chắc chắn còn có những bước đằng sau nữa, he he, chưa biết chiếm được bao nhiêu chỗ tốt, mà lại chọc vào ổ kiến lửa! Mạnh Kỳ phỏng đoán, Cố yêu nữ có lẽ là định sau khi giết Thiện Tú Mi, trong khi mọi người còn đang ngớ người, sẽ tóm lấy khí tức tiên linh, rồi thong dong rời đi, dùng nó để tìm ra Huyền Nữ truyền nhân chân thân, giết chết chân thân, lấy Tiên Linh khí tức thật sự, sau đó lặng lẽ bỏ trốn, tìm tới một nơi không người, dùng Luân Hồi phù, Thiên Đình giới bi và Tiên Linh khí tức mở “Đại môn”, chắc chắn thần không biết quỷ không hay. Song không ngờ lại bị mình ngầm báo cho Lục Phiến môn, làm cường giả ngoại cảnh và nửa bước ngoại cảnh tìm tới, theo dõi chặt chẽ, buộc phải lôi Thiên Đình giới bi và Luân Hồi phù ra dùng ngay để đào thoát. Dù sao đối với Mạnh Kỳ, phế tích Cửu Trọng Thiên cũng có chút liên quan tới hắn, nhưng mà không nhiều, dù có người thèm nhỏ dãi ba thước bảo tàng, nhưng mình không biết, mà cũng không thể đạt được, nên sau khi tin tức bị truyền ra, hắn cũng không hề cảm thấy tiếc nuối. Câu đố về Chân Võ đại đế vẫn lạc và Lôi Thần truyền nhân mới là mục tiêu của hắn ! Nhưng với Cố Tiểu Tang, bị chính đạo và tà phái khác đuổi giết cũng đã thành quen, chủ yếu là vấn đề ở trong La giáo, không biết cô cô có chịu hào phóng chia sẻ bí mật này cho họ hay chưa. Kiểm tra sân một lần, Mạnh Kỳ không phát hiện manh mối bất lợi nào khác, bèn kéo yêu diễm thiếu phụ và ma ốm lên giường, đổ rượu khắp phòng, rồi châm lửa đốt, tiêu hủy hết dấu vết. Đốt xong, Mạnh Kỳ trèo tường bỏ đi, quay về Vạn Hoa lâu. Vừa vào Vạn Hoa lâu không lâu, Mạnh Kỳ đã thấy đám Khổng Dục, Vương Sách trở về, hai tay trống trơn, hình như không thu hoạch được gì. Đúng lúc này, cuối phố Ngọc Kiều bỗng hừng hực lửa, chiếu rực một góc trời, mấy người kia lại vội vàng chạy qua đó. Căn phòng đã bị đốt tới mức không còn nhận ra gì, sau khi tìm kiếm một trận, Khổng Dục kết luận: “Trong phòng có tế đài Tố Nữ đạo, hẳn đây là một chỗ trốn của bọn họ, hai thi thể bên trong đều là chết rồi mới bị thiêu, vết thương trí mạng là ngay yếu hầu, giống với kiểu La giáo giết người diệt khẩu.” Đại La yêu nữ vừa mới ra tay giết “Hóa thân”Huyền Nữ truyền nhân, nên kết luận này không làm đám Vương Tái nghi ngờ gì. Mạnh Kỳ xen vào: “Khổng bộ đầu, Vương công tử, vừa rồi đuổi theo, không biết có phát hiện được gì chăng?” Bởi vì cánh cửa viễn cổ tan thành những điểm sáng tán đi khắp nơi, nhiều người lại tưởng có kì ngộ cơ duyên nên chạy đuổi theo nhiều hướng khác nhau, nên Mạnh Kỳ mới hỏi như vậy. Vương Tái thở hắt ra: “Không phát hiện ra gì, cứ như Đại La yêu nữ mang theo Huyền Nữ truyền nhân lăng không hư độ đi mất.” “Không có manh mối?” Mạnh Kỳ vẻ đầy chính nghĩa, song thực trong lòng lại quan tâm bọn họ có tìm ra thiên ngoại kỳ thạch hay không. Khổng Dục lắc đầu: “Chỗ đó chỉ có đồ dùng hàng ngày bình thường, không có gì đặc thù.” “Như vậy a......” Mạnh Kỳ đầy vẻ tiếc nuối. Như vậy ta an tâm ! thiên ngoại kỳ thạch rõ ràng đã bị Huyền Nữ truyền nhân mang theo bên người, chắc đã bị Cố Tiểu Tang “Cướp” Đi. Mọi người vừa nói vừa quay trở về Vạn Hoa lâu, yêu nữ xuống tay giết người, tất nhiên sẽ phải để lại manh mối. Mạnh Kỳ đang định trong hỗn loạn lẩn đi, thì nghe thấy một tiếng la: “Chủ nhân, ngươi không sao chứ? Tiểu tỳ sợ quá.” Mạnh Kỳ hoảng sợ, nghiêng đầu nhìn lại, thấy một nha hoàn thanh tú nhanh chóng đi tới, mặt mày rất giống với Cố Tiểu Tang khi hóa trang làm nha hoàn. Này...... Mạnh Kỳ sửng sốt, quay sang nhìn Khổng Dục, Khổng Dục mắt vẫn nhìn thẳng, nhưng khẽ gật đầu, ý bảo sẽ cho bộ đầu điều tra. Lục Phiến môn làm việc luôn đầu đuôi sạch sẽ, không lưu lại sơ hở ! Mạnh Kỳ thầm khen, nói với nha hoàn: “Tiểu Tử, ta không sao.” “Tiểu Tử” Nhu thuận đi theo sau lưng Mạnh Kỳ, không nói gì thêm, Vương Tái lại chẳng bao giờ thèm chú ý một nha hoàn, nên không phát hiện ra. Vương Sách chạy vội tới, phía sau là lão bộc, hỏi Vương Tái: “Tứ ca, có nhìn thấy Tú Mi không? Đã xảy ra chuyện gì?” Sao mình mới đi giải quyết về mọi thứ đều thay đổi thế? Chuyện Vương gia đích tử và Tố Nữ đạo Huyền Nữ truyền nhân cấu kết làm sao có thể nói ra ngoài? Vương Tái mặt không biến sắc, truyền âm nhập mật giải thích. Dù sao trong phòng chỉ có lôi đao cuồng tăng, Khổng bộ đầu và Ngân Chương bộ đầu là người ngoài, còn lại đều là đệ tử Vương thị. Đương nhiên, sau đó cũng phải dặn dò đám Tô Mạnh vài câu, để giữ mặt mũi cho Vương thị. Nghe xong Vương Tái giải thích, Vương Sách mặt trắng bệch, nhìn đá, đệ tử Vương thị để xác thực, đều thấy ai nấy gật đầu. Hắn hoảng hốt, mắt dại hẳn đi, nếu không phải lão bộc sau lưng vỗ hắn một cái, thì có lẽ đã làm ra vài hành động mất cả thân phận. Không qua bao lâu, sự tình cũng được điều tra rõ, yêu nữ dùng tà thuật khống chế Tiết đông gia, sai hắn tặng Vạn Hoa tửu lợi tiểu cho mọi người, còn yêu nữ lúc đó trông như thế nào, Tiết đông gia đã bị khống chế làm sao nhớ rõ? Đám Vương thị quay trở về tổ trạch, Mạnh Kỳ đi cùng Thanh Thụ bộ đầu Khổng Dục về nhà mình. “Nhờ có Tô công tử nhắc nhở, bằng không Nghiệp đô xảy ra chuyện lớn này, mà ta lại không hề biết, tất sẽ bị bề trên cho là ngồi không ăn bám.” Thấy chung quanh không người, Khổng Dục mới nhỏ giọng cảm ơn, “Tô công tử là bị Đại La yêu nữ đuổi giết?” “Đầu tiên là bị cô ấy đuổi giết, sau này lại chọc vào phải Huyền Nữ truyền nhân, cho nên ta mới hợp tác với cô ta, đánh nhau với Huyền Nữ truyền nhân, sau đó nhờ Khổng bộ đầu các người đối phó với cô ta, nên người nên nói cảm ơn phải là tại hạ.” Mạnh Kỳ thản nhiên trả lời, không thể nói mình bị khống chế được. Khổng Dục khẽ gật đầu, mắt nhìn thẳng: “Diễn trò phải diễn nguyên vở, Tô công tử, ba ngày sau khiêu chiến Vương Tái đi.” “Ừ.” Mạnh Kỳ đang có ý này, sau đó ra vẻ khó xử, “Lỡ Thiếu Lâm giới luật tăng......” Khổng Dục quay lại nhìn hắn, mỉm cười, không đáp hỏi lại: “Tô công tử, có muốn gia nhập Lục Phiến môn không?”