Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1635
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy chiêu này dùng được, cứng rắn ép tim đập chậm lại, khiến mình càng thêm chân thật hơn. Đồng thời, hắn dùng sức tản ra khí tức Chúa Tể, còn toàn tâm toàn ý bắt chước theo Đạo Trần chúa tể.
- San San, đã lâu không gặp...
Bạch Tiểu Thuần ôn hòa mở miệng, cố gắng khiến mình biểu hiện ra vẻ mặt nhẹ nhõm, bước chân chậm rãi nâng lên, chậm rãi tới gần tiên hậu đang run rẩy này.
- Đạo... Trần...
Cho đến thời điểm Bạch Tiểu Thuần sắp đến bên cạnh tiên hậu, trong miệng tiên hậu run rẩy nói ra hai chữ này. Sau khi Bạch Tiểu Thuần nghe được, trong lòng dâng lên sóng lớn.
Trên thực tế biện pháp này, hắn cũng là thông qua chuyện con cá sấu chạy trốn trước đó tìm ra linh cảm. Hắn mơ hồ cảm thấy, nếu như con cá sấu này có thể theo bản năng chạy trốn, vậy tiên hậu ở đây, cũng tồn tại một ít bản năng!
Mà khi tiên hậu mở miệng, Bạch Tiểu Thuần không khỏi giật mình. Hắn phát hiện mình hình như lại sai. Nếu chỉ là bản năng, hình như không nên nói mới đúng. Có thể nói chuyện, có thể kêu lên tên của Đạo Trần, điều này nói rõ đối phương có ký ức!
- Sao có thể như vậy được? Những u ảnh trong cơ thể của Nghịch Phàm chúa tể, rốt cuộc là cái gì?
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Mặc dù chấn động, nhưng hắn lại biết hiện tại không phải là thời điểm suy nghĩ tìm hiểu. Hắn vội vàng bình phục nỗi lòng, nhìn tiên hậu, khẽ mở miệng nói.
- Ở chỗ này chờ ta. Nàng cũng không cần đi nữa, được chứ, San San, tiểu sư muội...
Bạch Tiểu Thuần rất sợ gọi một cái tên không có tác dụng, lúc này một đường gọi cả hai cái tên.
Trong mắt tiên hậu mờ mịt, nhưng thần sắc giãy dụa càng mãnh liệt hơn. Nhân cơ hội này, Bạch Tiểu Thuần vội vàng nhanh chóng thoáng một cái, triển khai tốc độ cao nhất, lao thẳng đến phía trước. Hắn cũng chuẩn bị xong tinh thần, nếu như bị đối phương đuổi theo, liền trực tiếp triển khai Thủy Trạch Quốc Độ.
Có thể khiến cho Bạch Tiểu Thuần vui sướng bất ngờ, là tiên hậu này lại tự nhiên thật sự đứng ở nơi đó, mặc cho giãy giụa như thế nào, cũng vẫn không nhúc nhích.
- Quả nhiên vẫn là mỹ nam kế dùng tốt hơn so với Thủy Trạch Quốc Độ.
Trong sự xúc động, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần nhanh hơn, dần dần ở trong đường phong ấn huyết mạch, từ chữa trị tám phần mười đạt đến gần như chín phần!
Cùng lúc đó, tất cả mọi người trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng lúc này đều gần như ngừng thở. Mặc dù bọn họ không nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần ở bên trong kinh mạch gặp phải kẻ địch, nhưng lại có thể chú ý thấy cảnh tượng, sau khi Bạch Tiểu Thuần dừng lại trong thời gian ngắng, tia sáng của hắn lại di chuyển.
Nhất là thời khắc này, Bạch Tiểu Thuần cách đan điền càng lúc càng gần. Điều này ở trong mắt của tất cả mọi người, tất cả những gì hắn trải qua, nếu so với Thánh Hoàng lại khó khăn hơn nhiều. Dù sao hắn là từ chỉ còn lại hai phần, chữa trị đến hiện tại gần như chín phần!
- Nhất định phải thành công!!
Thân thể Thánh Hoàng run rẩy, hận không thể tự mình tiến vào trợ giúp. Nhưng hắn hiểu rõ, ở Tiên Vực Vĩnh Hằng hiện tại, có thể đi vào đường phong ấn huyết mạch Khôi Tổ, chỉ có Bạch Tiểu Thuần!
- Mẹ Vĩnh Hằng phù hộ...
Tiếng cầu khẩn, tiếng khóc, tiếng thì thào mang theo sự chờ mong cùng tuyệt vọng không ngừng truyền từ ở trên Tiên Vực của Vĩnh Hằng này.
Giờ phút này, toàn thế giới chú ý!
Cũng chính là vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần trực tiếp chữa trị phong ấn huyết mạch này, đến chín phần. Còn cách cực hạn chỉ kém một phần. Ở bên trong kinh mạch, hắn gặp phải một người... trước lúc này, bất kể như thế nào Bạch Tiểu Thuần cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải!
Hoặc nói, nếu không phải là ở chỗ này, hắn căn bản cũng không có khả năng gặp phải người này!
Cũng giống như Thánh Hoàng gặp phải Thánh Tổ, thời khắc này sau khi Bạch Tiểu Thuần đạt tới chín phanà khu vực, phía trước hắn vốn không có mặt đất lên xuống, đột nhiên xuất hiện một ngọn núi!
Mà nhìn kỹ, đó không phải là núi. Đây thình lình là một người khổng lồ!
Người khổng lồ này khoanh chân ngồi tĩnh tọa, từ từ nhắm hai mắt. Lúc này theo Bạch Tiểu Thuần tới gần, hai mắt của hắn chậm rãi mở ra, lộ ra ánh sáng giống như mặt trời. Da trên toàn thân hằn đều tràn ngập văn lạc. Đó là Bất Tử Bì, đó là kim cương bất tử, đó là gân bất tử, đó là Bất Tử Cốt, còn là Bất Tử Huyết!
Sóng huyết mạch giống nhau dao động, giống như mênh mông vô biên, giống như tràn ngập thân thể bạo phát cực hạn!!
- Khôi Tổ!
Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc la lên thất thanh!
Người khổng lồ này chính là Khôi Tổ, khởi nguồn huyết mạch của Bạch Tiểu Thuần. Lúc này sau khi mở mắt ra, thân thể hắn chậm rãi... từ trạng thái đang khoanh chân đứng lên!
Huyết mạch phong ấn thông đạo kinh mạch, vốn ở trong cảm giác của Bạch Tiểu Thuần, giống như dồi dào vô hạn. Nhưng hôm nay theo Khôi Tổ chậm rãi đứng lên, mặc dù không phải nâng trời, nhưng lại cho Bạch Tiểu Thuần một loại ảo giác dường như chống đỡ thiên địa!
Loại thân thể cao lớn này, còn có toàn thân từ trên xuống dưới do thân thể cường hãn hình thành lực lượng cuồng bạo tràn ngập, cùng với vẻ hắn không biểu tình của hắn, còn có hai mắt mang theo sự lạnh lùng. Tất cả những điều này hình thành lực trùng kích, dường như có thể khiến cho thiên địa nổ lớn, khiến cho thế giới chấn động, khiến cho toàn bộ thông đạo kinh mạch huyết mạch phong ấn này, hình như sắp tan vỡ nổ tung ra!
Thậm chí chỉ là động tác đứng lên, lại giống như gây ra gió bão, ầm ầm ầm khuếch tán ra bốn phía xung quanh. Ở tám phương vẫn tồn tại một ít u ảnh. Trong giờ phút này gió bão khuếch tán ra, những u ảnh này lại không có cách nào kiên trì được nửa hơi, giống như bị xé rách, trong nháy mắt đã bị xóa đi. Cho dù là một tiếng kêu thảm thiết, hình như cũng không kịp truyền ra.
Lực lượng, uy áp, cuồng bạo, hung bạo mạnh mẽ!
Giờ phút này Bạch Tiểu Thuần từ trên người Khôi Tổ này, lập tức lại cảm nhận được bốn từ ngữ này.
Hơi thở của hắn trở nên gấp gáp. Thân thể hắn theo bản năng lại lui ra phía sau vài bước. Điều càng làm cho Bạch Tiểu Thuần kinh hãi, lại là trong cơ thể này Khôi Tổ có loại sóng dao động huyết mạch khác. Sóng dao động này thậm chí ảnh hưởng đến huyết quang trên thân thể Bạch Tiểu Thuần.
Giống như... Khôi Tổ thời khắc này, đang cùng Bạch Tiểu Thuần tranh đoạt ngọn nguồn của huyết mạch phong ấn. Mặc dù trong lòng biết rõ Khôi Tổ trước mắt cái này bị huyễn hóa ra, không có thể trở thành đầu nguồn của huyết mạch phong ấn, nếu không, đường phong ấn này, căn bản không có cách nào kiên trì đến bây giờ, sợ là đã sớm bị tiêu tan.
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
44 chương
45 chương
56 chương
415 chương
1341 chương
190 chương