Nhật Ký Xuyên Không Vào Inuyasha
Chương 53
Giờ ta mới hiểu vì sao hắn lại lưu trữ nhiều đồ ăn đến thế, đã thế còn chuẩn bị rất nhiều dược liệu tăng cường thể lực, thật muốn lật bàn...ヽ (`Д)ノ bởi vậy những kẻ ngàn năm mới được khai trai thật đáng sợ, cái loại bị làm không biết ngày đêm này, từng phút từng giây trải qua quá trình bị làm bị làm giữa hôn mê lẫn tỉnh táo diễn ra không biết bao nhiêu lần, khi ta rời vào trạng thái mệt sắp ngất đi thì hắn cho ta uống dược lập tức cơ thể liền khỏe mạnh, và bị làm cho đến khi hôn mê rồi tiếp tục được đúc dược đã 10 ngày rồi...hắn không ngừng phóng thích dục vọng trên người ta, không biết mệt là gì đã thế càng làm càng hưng phấn, nếu không phải thức ăn lẫn dược liệu hết có lẽ ta lại tiếp tục bị hắn lăn thêm vài ngày nữa mất o(╥﹏╥)o khi ta được rời khỏi căn phòng quái quỷ đó, ta mới cảm nhận được thế giới này thật sự tốt đẹp đến vậy, lần đầu tiên ánh nắng mặt trời này lại ấm áp biết mấy nhưng trước khi tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm Naraku với hắn, ta trước tiên phải cáo từ với mẹ chồng cái đã, ta không làm banh phủ của bà ấy quyết không lấy họ của ta sử dụng nữa mà theo họ Yue luôn
(Thỏ: "này cô, hình như bây giờ họ của cô với của bà ấy là giống nhau đấy"
Tatsu: "Kệ ta) vừa bước chân vào cửa phòng, ta đã thấy Yue nằm trên ghế quý phi nhàn nhã đọc sách, dưới chân được một người hầu xoa bóp, bên người lại thêm hai mỹ nữ quạt mát, ta bị con bà ấy lăn lộn cho bán sống thiếu chết ấy mà bà có thế thoải mái đến thế, thiệt là không công bằng
"ồ... sắc khí không tệ" Yue nhàn nhạt nhìn ta, nụ cười có như không thâm ý nói mặt trắng của ta lập tức biến đen, nghiến răng nghiến lợi nói: "không phải nhờ mẫu thân đại nhân mà thần thiếp mới được như vậy sao"
"A... ngươi nói thứ ta chuẩn bị cho hai ngươi sao, không cần tới cảm ơn đâu" lật bàn, nghĩ sao ta tới tạ ơn chứ sau một hồi nói qua nói lại vẫn không làm gì được người trước mặt, ta tức quá liền cho nữa thành của Yue phá hư, và dĩ nhiên ta chỉ phá của thôi nên vẫn lựa địa điểm vắng vẻ mà phá, cũng chẳng có gan kiếm chỗ đông đúc mà quậy, lỡ đâu bị đánh hội đồng cho dù có Sesshomaru cũng vô ích
Sesshomaru... cho dù bao nhiêu năm trôi qua, nhưng chi tiết ta cũng dần quên hết nhưng có chuyện ta luôn chưa bao giờ quên, thanh kiếm thiên sinh nha của hắn, ngay cả cái minh đạo kia hắn đã khổ công luyện tập lần tìm kiếm sức mạnh cho nó cuối cùng lại không thuộc về hắn ta thở dài... chỉ mong hắn đừng quá thất vọng là được có điều... ta trầm ngâm nghĩ vì sao cha hắn lại thiên vị như vậy, đó không phải tính cách của lão, dù kẻ chính trực công tư phân minh, dù vẻ ngoài lạnh lùng đến đâu nhưng đối xử với tất cả ngươi trong thành điều xứng đáng là một thành chủ tốt, là người cha đáng kính trọng nhưng riêng về khoảng chung tình thì... ta mong Sesshomaru sẽ không giống cha hắn về khoảng này vì có việc nên Sesshomaru xuất phát trước, còn ta bởi vì hắn hành chết lên chết xuống nên mới tiếp bước theo sau... đó là chuyển của ba ngày sau trên đường tìm hắn, ta có gặp qua nhóm Inuyasha... cũng là vừa đi vừa ôn lại chuyện cũ khi ta bị Tùng Vân nha kéo xuống địa ngục ta nghe Inuyasha muốn tìm Shishinki... tên nghe rất quen nhưng lại không thể nhớ được, lại nhìn dáng vẻ vội vã của Inuyasha lại nhớ đến minh đạo chứ toàn vẹn của Sesshomaru...có lẽ thời khắc biết được nguồn gốc của minh đạo lẫn thanh kiếm Thiên sinh nha sắp được đưa ra ánh sáng rồi khi đến nơi, ta cũng không lộ mặt, tìm một nơi nào đó tiện quan sát, việc gì đến cũng nên đến, ta không thể chỉnh sửa hay tham dự quá sâu quan sát xung quanh, những hòn núi nhỏ nhấp nho trên mặt đất như có gì đó xuyên thủng, khong đất đá vụng, không có dâu hiệu nứt nẻ mà là một hình trong vành vạch in lên tạo một vết lõm rất sâu
Minh đạo tàn nguyệt phá thực sự... ta nghĩ khi thời khắc hắn biết thiên sinh nha lẫn minh đạo vốn thực sự là từ thiết toái nha tách ra, hắn sẽ mất bình tĩnh
Chiêu Minh đạo tàn nguyệt phá là một chiêu vô cùng nguy hiểm, đó khiến hàng vạn kẻ thù vào mình đạo một đi không trở về, bởi vì quá mạnh mạnh, Inuyasha tuyệt đối không thể mở được chiêu thức như vậy, đơn giản là hắn chỉ là bán yêu cho dù là được thừa hưởng dòng máu của một đại yêu quái
Sesshomaru hắn cũng không quá oán hận khi biết được điều này vì người hắn muốn oán, hắn thực sự không thể hắn chỉ không cam lòng, minh đạo hắn cực khổ luyện ra, đã thế xém chút nữa không thể nhìn thấy người phụ nữ của hắn khó khăn hắn mới tìm được, nàng chỉ vì hắn mở rộng được minh đạo, vì sao... hắn bỏ bao nhiêu công sức... lại cuối cùng khi chìm vào nghịch cảnh nó lại chỉ muốn trở lại bên Inuyasha vô số minh đạo hướng về Sesshomaru và Inuyasha, ta căng thẳng nhìn trận chiến... khoảng khắc nhìn thấy hắn vẫn đứng bất động nhìn mấy minh đạo hướng tới hắn chẳng buồn né tránh, hắn... biết được sự thật chẳng lẽ sốc đến nỗi não có vẫn đề luôn hay sao
"Tên Sesshomaru chết tiệt... ngươi mà có chuyệngì ta cũng không có thủ tiết đâu...ta sẽ đem con của ngươi gọi ngươi khác là cha" Ta từ xa hô to, thật sự muốn phun cả búng máu, ta không tin tinh thần của Sesshomaru yếu ớt như vậy, hắn không phải một kẻ dễ dàng khiến tinh thần mình bị ảnh hưởng
"Ngươi dám" hắn trừng mắt hướng tới ta gáo tới sau đó rút thiên sinh nha đang liên tục run rẩy tiến lên phía trước, trực tiếp đối đầu với những minh đạo hướng về hắn, mở ra một minh đạo khổng lổ và tròn hoàn toàn điều đó cho thấy thời gian hắn đứng yên đó chính là lúc hắn đang bình tĩnh và suy ngẫm, có lẽ hắn đã buông tha ý nghĩ về nguồn gốc của thiên sinh nha rồi
Shinshinki bị hút vào minh đạo, không quên để lai câu ẩn ý truyền thống trước khi chết của nhân vật pháo hôi:Sesshomaru...ngươi thật đáng thương, không ngờ cha ngươi lại đối xử với ngươi độc ác đến vậy ta chậm rãi đến cạnh hắn, cẩn thận nhìn vẻ mặt vô cùng âm trầm, xem ra hắn nhận ra được điều gì rồi
"Sess..." ta cầm bàn tay trái của hắn "ngươi có ta mà" hắn là người thừa kế, là kẻ từ nhỏ mang trên lưng gánh nặng tộc trưởng của cha hắn trong tương lai, nên mọi việc với hắn vô cùng nghiêm khắc, hắn đứng trước cha hắn là đứa con vô cùng giỏi giang và ưu tú, đứng trước con dân trong tộc là kẻ lạnh lùng hoàn mỹ, chưa có giây phút nào hắn được thả lòng, hàng ngày điều phải đối mặt với vô số ánh mắt lẫn kỳ vòng nên áp lực đè lên hắn vô cùng to lớn, một gánh nặng vô hình cho nên hắn mới khát cầu sức mạnh, hắn muốn mình trở nên mạnh mẽ hơn cả cha hắn, để xây dựng một vương quốc khiến ai nhìn vào cũng phải ghen ty, khiến người đã khuất kia cũng phải tự hào nhưng đổi lại... có lẽ là nổi thất vọng đi có điều trong đầu ta vẫn cứ nghĩ... cha hắn không phải người sủng ái Inuyasha hơn và vứt bỏ Seshomaru, cho đến bây giờ trong đầu Sesshomaru luôn có chấp về việc thừa kế Thiết Toái nha vậy nếu hắn từ bỏ chấp niệm thì sao... có phải có thể tìm được một lối đi khác đi đến con đường mà Sesshomaru hướng tới?
P/S: chúc mọi người ăn lễ vui vẻ... người ta đi chơi lễ mà Thỏ ở nhà ngồi viết báo cáo tốt nghiệp, cuộc đời ta sao khổ vậy nè TT^TT gần đến hồi kết rồi... tung hoa nào mọi người ới ời
Truyện khác cùng thể loại
351 chương
15 chương
51 chương
303 chương
117 chương
91 chương