Húp xong chén cháo, nghỉ ngơi chưa được 5 phút, một bát thuốc đen ngòm được đặt trước mắt ta “ặc, Mai à ta bị thương thôi mà không cần thuốc đâu” ta nhăn nhỏ đẩy chén thuốc ra xa, ta cảm giác hình như đây không phải thuốc mà là thứ gì đó không mang tính an toàn lắm Sesshomaru thấy vậy liền nói “không phải thuốc mà là độc” Ta nhảy dựng lên “người điên sao, người ta độc như vậy mà ngươi bảo ta uống độc” “lấy độc trị độc” nói rồi đẩy chén thuốc về phía ta “uống đi nếu không muốn chết sớm” Ta cắn môi muốn sứt máu, ôi số ta sao khổ thế này từ khi xuyên về đây toàn gặp chuyện gì không, ngoài trừ may mắn gặp được gia đình gia đình đại yêu quái ta hâm mộ thì toàn là chuyện không may, tay ta run rẩy cầm chén thuốc độc, hung hăng nuốt nước bọt sau đó một hơi uống hết chén thuốc Và sau đó ta tiếp tục công cuộc trở thành thần ngủ Tiếp tục đến sáng ngày thứ 4 ta mới tỉnh dậy, ta mệt mỏi mở mắt, cảm thấy ấm áp bên cạnh, nghiêng đầu nhìn, ra là Sesshomaru ta nở nụ cười nhẹ Hắn quan tâm ta, không cần hắn nói, ta tự mình biết được, trong lúc ta ngủ do thuốc, ta cảm nhận được hắn lúc nào cũng ở cạnh ta, như dòng nước ấm chảy vào lòng, tự dưng ta thấy hạnh phúc Hạnh phúc vì ở cạnh hắn, tuy chỉ tiếp xúc hắn một tháng từ một nhân vật ta yêu thích thì trờ thành một nhân vật chậm rãi chiếm vào khoảng trống trong tim ta, dù vẻ ngoài hắn còn nhỏ nhưng ta vẫn thích, dù gì ta còn ở lại đây tận mấy chục năm nên có thể nhìn ngắm hắn lớn lên, xem đi ta vinh hạnh cỡ nào “tỉnh…?” hắn nằm dụi mắt hỏi ta Dáng vẻ tiểu oa nhi xinh đẹp mới thức dậy đáng yêu làm sao, ta gặt đầu mỉm cười tặng thêm nụ hôn lên trán có hắn “chào buổi sáng” Cả người hắn cứng đờ, ta thầm buồn cười, xuống giường xỏ giày, ta đi đến phòng tắm muốn tắm rửa một chút, 4 ngày liền không tắm ta cảm giác người có chút khó chịu, biết là có Mai lau mình cho ta lúc ta ngủ nhưng được tắm trực tiếp vẫn thích hơn Mai chuẩn bị một thùng nước nóng, ta lấy ống trúc đựng nước mắt của phát tiên ông đổ hết vào trong thùng nước rồi chậm rãi bước vào, thư thái gác tay lên bồn nước, ta thở dài thoải mái “xem ra ngươi khỏe rất nhiều” nghe tiếng sess, ta nâng đầu liếc hắn “sao ngươi lại đến đây” kì quái bình thường ta tắm tên này có bao giờ tự tiện xông vào đâu, nghĩ thế ta liền buông lời trêu ghẹo "hay Sess muốn tắm chung với ta” Hắn hừ một tiếng, bước đến gần ta “ ngay cả tắm cũng xém chết, ta có lòng tốt nên tới xem người, lỡ đâu ngủ quên rồi chết ngộp trong thùng thế thì càng nhục nhã” Đầu ta chảy vài vạch đen, lúc đó ta sơ sẩy ngủ quên thôi, đâu cần nhớ đến tận giờ, đừng nói ta là người thì ta vì ta khi dễ ngươi lúc đó nên tới đây trêu ghẹo ta nha “ồ thì ra sess quan tâm ta đến vậy, không ngờ đấyy” ta nâng cao giọng, lỡ trêu hắn rồi thì cũng phải làm đến tận cùng “người tắm nhanh lên, còn phải hủy cây đàn kia của ngươi nữa, mọi người đang chờ bên ngoài” Ta ngạc nhiên “tại sao việc này còn kinh động đến mọi người” “đến đó ngươi sẽ biết” Sau một tuần nghỉ ngơi, cơ thể ta đã gần như hồi phục hoàn toàn, độc tạm thời áp chế được nên mới định hôm nay phá hủy cây đàn chỉ là không thể ngờ là việc này kinh động đến mọi người trong thành Đi theo Sesshomaru đến một khu đất trống, cha và mẫu thân của Sesshomaru đã có mặt ở đó, theo sau đó là một vài tên lính và người hầu, có cả Totosai và… một linh hồn lão nhân đang lơ lững trong không khí, nếu ta không nhớ nhầm ông ta là Saya nhỉ, là kẻ phong ấn Tùng Vân Nha sau này “sao lại tụ tập đông thế này?” Ta quan sát sắc mặt mọi người xong mới hỏi, trong mọi người có vẻ căng thẳng “Tatsu, ngươi có biết nguồn gốc của cây đàn ngươi đang sở hữu từ đâu không” Inu no Taishou trầm giọng hỏi Ta khẽ nhíu mày nhớ lại xem có ai nói cho ta biết xuất xứ cây đàn này, một lúc nghĩ ngợi xong ta lắc đầu “không, ta chỉ biết nó được làm từ xương quái vật dưới biển, quái vật đó nổi tiếng có giọng hát điên đảo chúng sinh, chúng thường dùng giọng hát đó để dụ mồi ăn thịt, còn dây đàn thì từ gân của yêu quái cây, ta chỉ biết vậy thôi” “kì lạ, lúc trước ta từng nghe nói cây đàn đó đã bị phong ấn và được ném ở tận cùng ở đáy biển” Yue lên tiếng, giọng nàng có vẻ hơi căng thẳng, không khí xung quanh làm ta tự giác trầm theo “nó đã phong ấn báo lâu?” “lúc đó ta còn nhỏ, tức khoảng 200 năm trước đi” Lâu đến mức đó, nhưng việc ta sở hữu được nó là hơn 100 năm sau nữa “ta không rõ, có thể là do thời gian của 200 năm nên làm phong ấn yếu dần” Yue làm ta nhớ đến một việc, lúc trước bình thường thủy quái rất ít tấn công con người trên cạn, nó chỉ tấn công thuyền chài thôi vậy tại sao lúc đó lại tấn công mọi người trong làng, ta nhớ lại khoảng thời gian đó, hình như lúc đó ta đang trên đường đến địa điểm tiếp theo để diệt yêu, rồi con thủy quái đó bất ngờ tấn công làng, ta bị liên lụy theo Khoảng thời gian đó là lúc ta được 1 năm xuyên không, ban đầu ta còn lúc túng chiến đấu vì là lần đầu giao chiến với yêu quái dưới nước, nhưng khi đấu được một lúc liền nhận ra con yêu quái này không hề mạnh như ta tưởng, ta lơ đãng suy nghĩ về sức mạnh của nó nên sơ hở khiến nó kéo ta xuống biển, gần lúc ta sấp thiếu khí thì nghe giọng ai đó gọi ta “cho ta thoát khỏi đây, ta sẽ cứu ngươi” lúc đó là ranh giới giữa sự sống và cái chết rồi nên ta chỉ biết làm theo quan tính, dùng sức mạnh cuối cùng phá hủy sợi dây quấn quanh cây đàn “A… thì ra nó là kết giới sao?!?” Mọi người giật mình khí ta la như vậy, ta bèn kể lại việc làm sao có lấy được cây đàn dưới đáy biển, trừ việc ta xuyên không tới mọi việc ta điều kể rõ chi tiết Nghe xong mọi người nhìn ta như một kẻ tội đồ, ta rụt cổ lại lí nhí “ai biết đâu, vả lại lúc đó ta cũng sắp chết nên lều mạng thôi” Không khí xung quanh yên ắng hẳng, chỉ có tiếng gió và tiếng lá cây xào xạc qua lại, ta hung hăng nuốt nước bọt cúi đầu thấp xuống như một kẻ phạm lỗi “thực chất cũng đâu phải do ta, các người nghĩ kỹ lại đi, một con yêu quái dưới nước khi lên được bờ thì nó tất nhiên phải mạnh nhưng đằng này nó lại không mạnh, cho thấy nó đang bị điều khiển và ta cũng là người liên lụy thôi” Xung quanh lại tiếp tục im lặng, ta thực sự căng thẳng đến nổi ướt cả lưng áo, nghĩ coi nếu bây giờ mấy yêu quái ở đây tấn công ta, thử hỏi coi ta sao có thể chạy được chứ, toàn là những nhân vật có sức mạnh biến thái, ta trong lòng rủa 18 đời tổ tông dòng họ của tên yêu quái lôi kéo ta vào việc này nếu không phải tại nó thì ta đã không ra nông nổi này, có điều ta hơi thắc mắc, cây đàn này có sức mạnh như thế nào khiến cho tất cả mọi người sợ đến vậy Yue không cần ta lên tiếng hỏi, giải đáp thắc mắc cho ta “hơn 200 năm trước, cây đàn này cùng với thanh kiếm huyết phong tạo nên sóng gió máu tanh cho nhân gian, nếu như Huyết Phong là nỗi khiếp sợ của các yêu quái trên bờ thì nó chính là nổi khiếp sợ của yêu quái dưới nước, vì chủ nhân của cả hai vũ khí này muốn thống trị nhân gian nên đã xảy ra tranh chấp tạo nên địa ngục trần gian nhân gian, cuối cùng cây đàn này lại bị chính chủ nhân của Huyết Phong phong ấn, bị ném xuống đáy biển sâu, ta lại một lần mở to cặp mắt khi ngươi nắm giữ vũ khí lợi hại như vậy, hết Huyết Phong lại đến nó” Ta cười nhạt “vâng, một cái thì xém lấy mạng ta, một cái thì hạ độc cũng xém lấy mạng ta, nên ta cũng thực ngạc nhiên với năng lực của mình” Ta lấy cây đàn ra, đặt xuống mặt đất nhìn nó có chút suy tư “ngươi đang nghĩ gì?” Sesshomaru từ đầu tới cuối im lặng, bỗng dưng đến cạnh ta lên tiếng “chỉ là đang nghĩ tại sao hàng trăm người nó lại chọn ta” Ta liếc nhìn nó, ánh mắt có chút u ám âm u, vật phản chủ, thật không ngờ mình nâng niu nó như thể nó lại hạ độc mình nhưng làm sao nó có thể chứ Ta đặt tay lên Yêu kiếm, mọi người cũng tự giác đứng xa ra, ta nhắm mắt lại cảm nhận sức mạnh của thanh kiếm, rồi nhớ đến chiêu thức của Inu no Taishou ta đã nhìn qua một lần cộng thêm sự hiểu biết của mình qua anime “Phong thương” Một luồng lốc xoáy mang theo những thanh đao gió tấn công cây đàn, ngay lập tức cây đàn liền phản ứng lại đẩy chiêu phong thương về phía ta “cẩn thận” sess quát, định lao về phía ta nhưng cha hắn kịp ngăn hắn lại “tin tưởng nàng” Với sức mạnh của hắn, hắn có thể phá hủy được nó, có điều phải tốn chút ít thời gian nhưng giờ chưa đến lúc hắn ra tay, bởi vì linh hồn trong cây đàn kia chưa hiện nếu không mọi việc có chú khó khăn, bởi chất độc trong cơ thể Tatsu chưa được giải hoàn toàn, linh hồn đó không chịu hiện nói rõ mọi sự tình thì e là mạng sống của Tatsu chỉ có thể kéo dài thêm vài năm Đoán trước được thế nào cũng bị bật sức mạnh, ta nhanh tay rút Sơ nha, kết hợp Yêu kiếm tạo tạo nên lốc xoáy hình rồng “Vòi Rồng” Lốc xoáy lao đến chặn đứng chiêu phong thương, ta khó khăn đứng vững trước hai trận gió này đối đầu với nhau, nhân lúc vòi rồng vô hiệu hóa được phong thương, ta liền tiếp tục dùng chiêu phong thương Và lần này không bị bật chiêu như lần đầu, một làn khói mù bảo phủ xung quanh, ta hơi thẳng nhìn về phía nó, đùng một phát nó phóng một lượng yêu khí cực mạnh về phía ta, ta kịp thời dùng lại chiêu phong thương thêm lần nữa nên không bị làm sao nếu không có lẽ ta có một lỗ thủng trên người rồi Ẩn trong khói bụi là một nàng tiên cá, ta hít một hơi lạnh, tiên cá trong truyền thuyết, khác với dáng vẻ trong trí tưởng tượng của ta, ta cứ nghĩ nàng tiên cá là người có vẻ ngoài vô cùng xinh đẹp nhưng kẻ này lại khác, da khô nhăn,mắt kí mũi cao môi móm,toàn thân bà ta điều có màu xám tro ảm đạm vô cùng “Hừ, không ngờ có ngày ta lại bị con người đánh đến mức phải hiện thân” *lời của tác giả ta "thật không ngờ một ngày ta viết liền mạch được 2 chương, thật khâm phục ta. Ta cũng chỉ mới vô nghề có gì mong các nàng nhận xét và ném dép ít thôi chừa đường cho ta trốn (lấy tôn che đầu ngồi chồm hổm)*