Đến khi Tô Lăng đi ra, tiểu quái vẫn lẳng lặng đứng đó giống như một chú rối gỗ xinh đẹp, đương nhiên nếu tên rối gỗ này không bẩn có lẽ Tô Lăng sẽ càng vừa lòng. Tô Lăng biết hắn đã tiến hóa thành thây ma cấp hai, thêm vài ngày nữa phần lớn thây ma sẽ thăng lên cấp một, Tô Lăng càng nghĩ càng chắc chắn. Nheo mắt nhìn lên trời, mặt trời đã lặn, xem thời gian đã gần tám giờ. “Đi thôi, hôm nay cố gắng đi thêm một đoạn!” Nói xong Tô Lăng liền leo lên một chiếc xe việt dã, chiếc xe lúc trước Tô Lăng đã đổi rồi, bởi vì cô dùng không quen! Tô Lăng rất ngạc nhiên là trên đường đi không thấy tên thây ma nào, điều này làm cô có chút giật mình. Nhưng Tô Lăng mừng hơi sớm, vì khi họ đi thêm một đoạn thì nhìn thấy xa xa có xác thây ma đang nằm la liệt trên đường, quan trọng hơn là đám xác này thu hút không ít lũ thây ma động vật tìm đến. Đúng vậy, lũ thây ma động vật đang cắn xé xác thây ma dưới ánh nắng mặt trời. “Khốn kiếp, rốt cuộc là kẻ ngu nào giết thây ma xong cũng không chịu đem đi đốt, bộ không biết để nguyên xác thế này là gây phiền phức cho người khác sao!” Tô Lăng nhịn không được chửi tục, khỏi nói cô cũng biết là kẻ nào đã làm chuyện này. Dám làm vậy để trả thù cô. Đúng vậy, khi nhóm của Tiêu Vũ Đồng gặp đám thây ma đầu tiên tấn công, trong lúc nổi điên lên vì chiến đấu với thây ma thì bọn họ cũng đoán được con đường này ngày mai Tô Lăng sẽ đi qua, vậy nên họ để lại xác thây ma tạo phiền phức cho Tô Lăng như để cho cô một bài học làm người đừng quá kiêu ngạo. Đám thây ma động vật kéo đến ngày càng nhiều, có thây ma gà vịt, cũng có thây ma chó, mèo… Đây là điều làm Tô Lăng đau đầu, bởi vì thây ma động vật khôn lanh và linh hoạt hơn đám thây ma khù khờ nhiều lắm. Tiếng động cơ xe thu hút đám thây ma động vật ngẩng đầu lên nhìn Tô Lăng. Đây không phải là lần đầu tiên Tô Lăng nhìn thấy thây ma động vật, ví dụ như thây ma chó tuy rằng vẫn có hình dáng của con chó chúng ta nuôi trong nhà nhưng lại có bản chất khác nhau, miệng nó biến thành hình bốn cánh hoa, mỗi cánh hoa đều mọc đầy răng nanh. Cả thân hình rụng hết lông, hiện ra làn da tím đen lộ từng bắp thịt, nhìn qua có thể biết nó có sức bật mạnh tới mức nào, bốn chân có móng vuốt sắc nhọn để xé xác con mồi. Đây không phải điểm đáng lo lắng nhất, vấn đề lớn nhất là đám thây ma động vật khác với thây ma thường ở chỗ, chúng nó hiểu phải đoàn kết hợp tác với nhau để cùng sinh tồn, bởi vậy mỗi lần con người đụng độ với thây ma động vật thì cơ hội thoát thân khá thấp, vì không chỉ gặp phải một hai con thây ma. Hiện tại đám thây ma động vật trước mặt Tô Lăng, ít nhất có hai mươi mấy con, vốn Tô Lăng muốn tiến lên, dù sao thay đổi xe tốc độ tăng rất nhanh, có thể đâm xuyên qua đi tiếp. Nhưng không ngờ lúc Tô Lăng không để ý thì lũ thây ma động vật đã nhanh chóng lao đến bao vây quanh xe của cô. Hình như chúng ngửi được mùi thức ăn yêu thích nên gầm rú lên phấn khích và bắt đầu không ngừng cụng đầu vào xe, như thể muốn lôi món ăn hấp dẫn trên xe xuống. Một vài con thây ma gà vịt bay lên xe, bắt đầu dùng cái mỏ nhọn đập liên tục để tạo lỗ hỏng trên cửa xe, sức tấn công của bọn chúng lớn đến mức khiến cửa kính xe bắt đầu xuất hiện vết nứt hình mạng nhện. Bang! Bang! Bang! Tuy rằng Tô Lăng không ngừng điều khiển xe nhưng cô cũng không chịu được nhiều thây ma tấn công vào xe như vậy, chiếc xe chạy mất phương hướng suýt nữa tông đầu vào những căn nhà bên đường. Ánh mắt Tô Lăng tối lại, cơn tức giận dâng trào, thây ma động vật quả nhiên không dễ đối phó. Cuối cùng chỉ còn cách dừng xe, Tô Lăng lấy dao từ trong ba lô ra, để giải quyết gọn lẹ bọn chúng, cô liền sử dụng dị năng tinh thần của mình, dị năng cấp một của cô tất nhiên có thể áp chế đám thây ma động vật sơ cấp này, chẳng mấy chốc đám thây ma động vật tấn công chậm lại rất nhiều. “Theo ta!” Tô Lăng nhìn thấy lũ thây ma động vật bị điều khiển xếp thành một hàng thì sắc mặt mới dịu lại một chút, hừ lạnh một tiếng, Tô Lăng mở cửa xe, bắt đầu giết sạch lũ thây ma đang bị thôi miên này. Tiểu quái tất nhiên cũng xuống xe, sau khi thăng lên cấp hai tốc độ giết thây ma của hắn tăng lên rất nhanh, tay hắn vươn tới đâu thì đầu lũ thây ma rơi tới đó. Tuy Tô Lăng chỉ có thể dùng dị năng tinh thần khiến lũ thây ma động vật không thể cử động trong ba phút, nhưng trong khoảng thời gian đó giết hết thây ma ở đây không phải chuyện khó. Đến khi Tô Lăng cùng tiểu quái lấy tinh hạch và xử lý hết xác của đám thây ma cũng chỉ mất mười phút, Tô Lăng lái xe lướt bụi rời đi, để lại sau lưng đống xác thây ma đang hừng hực lửa đỏ. Nhưng Tô Lăng còn chưa đi được xa lại đụng phải một đám thây ma động vật đang ăn xác thây ma: “Phải không vậy trời! Rốt cuộc ai hận mình đến vậy?” Lần này cô không đợi thây ma kéo lại mà trực tiếp nhảy xuống xe tiêu diệt chúng. Đén khi Tô Lăng gặp thây ma động vật lần thứ tư thì cô hoàn toàn chết lặng: “ Đã khuyên bọn họ lên đường ban đêm rất nguy hiểm mà bọn họ không nghe, bây giờ còn để lại hậu quả cho mình gánh!” Nếu Tô Lăng không thăng lên cấp một thì lúc lũ thây ma lần thứ ba tấn công chắc cô đã ngủm củ tỏi rồi. Tô Lăng thật sự rất tức giận, cô cũng không muốn giết thây ma nữa đâu nhưng đây là tuyến đường cô phải đi qua, mà xung quanh chẳng thấy ai khác, thật là muốn nhờ giúp đỡ cũng không được. “ Thôi bỏ đi, hôm nay tốn nhiều sức quá rồi, tuy rằng thu hoạch được không ít tinh hạch nhưng trời mới biết phía trước còn có bao nhiêu thây ma động vật đang chờ!” Nghĩ đến đây, Tô Lăng cũng không đi tiếp mà đi tìm một chỗ kín đáo để nghỉ qua đêm.