* la era : tiếng Ý , cả D và S đều là người Ý . ** Tinkerbell : nàng tiên nhỏ trong truyện Peter Pan. Trong lúc này,Caroline vẫn chưa ngừng nói chuyện với căn phòng trống. “Đợi mình một chút”,cô ta thì thầm và tiến đến hàng chồng giấy và sách phủ trên bàn học của cô ta. Cô ta lục lọi trong đống giấy cho đến khi tìm thấy một chiếc camera mini đang phát ra ánh sáng xanh giống như một con mắt mờ đục.Một cách nhanh lẹ, cô kết nối nó vào máy tính và gõ mật khẩu. Nhãn quan của Damon thì tốt hơn loài người gấp mấy lần ,và anh có thể thấy rõ ràng cử động của những cái móng tay sơn vàng dài của cô ta:CFRULES . Caroline Forbes thống lĩnh ,anh đoán.Thật ấu trĩ. Liền đó cô ta quay lại ,và anh thấy nước mắt dâng đầy trong mắt cô.Vài giây sau đó,không như dự đoán,cô ta bật khóc nức nở. Cô ngồi phịch xuống giường,khóc ,tấm lưng run rẩy,thình thoảng nắm chặt nắm tay .Nhưng chủ yếu là cô ta vẫn bật khóc nức nở. Damon cảm thấy hơi hoảng.Nhưng sau đó,anh di chuyển tới gần cửa sổ và khẽ khàng: “Caroline?Caroline,tôi có thể vào được không?” “Cái gì , ai..?” cô giật mình nhìn xung quanh . “Là tôi – Damon.Tôi có thể vào được chứ?” anh hỏi, chất giọng như tan chảy với một chút bông đùa ,đồng thời dùng tâm trí kiểm soát cô. Tất cả vampire đều có sức mạnh kiểm soát người bình thường.Khả năng của sức mạnh này phụ thuộc vàonhiều thứ:chế độ ăn của vampire(máu người là tốt nhất),độ tình nguyện của nạn nhân-và còn nhiều thứ khác mà đến Damon cũng chưa hiểu hết.Anh chỉ biết khi anh cảm thấy sức mạnh của mình dâng lên , như nó đang dâng lên lúc này. Và Caroline vẫn đang chờ . “Tôi có thể vào ,phải không nào?” . anh nói bằng giọng điệu truyền cảm nhất,xảo trá nhất,đồng thời đè bẹp sức mạnh của Caroline dưới một sức mạnh lớn hơn. “Vâng”,cô trả lời,lau nước mắt ,và dường như không thấy gì bất thường khi lối vào của anh là cái khung cửa sổ tầng ba.Đôi mắt họ như khóa lại. “Mời vào ,Damon”. Cô ta vừa thực hiện việc “mời” một vampire vào nhà mình .Với một chuyển động tao nhã,anh lắc người qua ngạch cửa.Phòng cô ta có mùi như nước hoa-nhưng chẳng tinh tế chút nào. Giờ thì anh cảm thấy hơi tê dại đi- ngạc nhiên làm sao cái cách mà cơn thèm máu đến , đột ngột và khó cưỡng lại.Răng nanh của anh bắt đầu chìa ra , lớn gấp rưỡi kích cỡ thông thường và bề mặt thì trở nên sắc nhọn. Không một lời đối thoại hay bông đùa loanh quanh như anh vẫn thường làm.Đối với một kẻ sành máu như anh,chờ đợi cũng chiếm một nửa sự thích thú,chắc chắn rồi,nhưng giờ thì không,khi mà nhu cầu của anh đang dâng cao.Anh dùng sức mạnh của mình để điều khiển tâm trí cô và nở một nụ cười chói lóa với Caroline. Đó là tất cả những gì xảy đến.