Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 5: Đêm Xuống
Chương 52
Anh vừa thả Damaris đi lúc chiều ,khi cô ta bắt đầu trở nên nhàm chán – luôn mồm nói về chuyện hôn nhân và mấy đề tài mà anh luôn tránh né như thể anh đang là chồng cô ta vậy . Chán – Ngắt !
Anh cho cô đi mà không thèm quan tâm liệu cô ta có thích hợp trở thành một vampire hay không dù đó là điều anh từng nghĩ tới.Và chồng cô ta hẳn sẽ phải ngạc nhiên khi thấy cô về nhà .
Môi anh hơi nhếch lên thành một nụ cười.
Phía dưới anh , vở kịch đang dần đến hồi cao trào .
Và mọi người buộc phải thừa nhận anh rất có kỹ thuật.
Một cuộc săn đuổi tập thể.
Anh không thể hiểu nổi lũ sinh vật bé nhỏ đang cáu kỉnh chặt phá cái cây kia là cái thể loại gì .Nhưng giống lũ chó sói và sư tử , chúng có vẻ muốn hạ nó xuống một cách “nghệ thuật”. Chúng đang bắt tay với nhau để tóm bằng được một thứ bọc thép và có tốc độ quá nhanh mà không đứa nào trong số chúng chế ngự nổi .
Trong trường hợp này, đó là cái xe ô tô.
Đúng là nghệ thuật của sự hợp tác.Anh thầm nghĩ “Loài vampire đáng thương luôn cô độc.Nếu chúng ta mà đoàn kết được ,chúng ta đã có cả thế giới .”
Anh khẽ chớp mắt và nở một nụ cười chói lóa không -vì - gì - cả.
“Đương nhiên NẾU chúng ta có thể ..ờm ..cứ coi như là...chiếm được một thành phố và cư dân của nó đi ; chúng ta sẽ kết thúc nó và chuyển sang môt thành phố khác.Răng , móng và Sức Mạnh sẽ được xổ lồng như một lưỡi gươm được tuốt khỏi vỏ , cho đến khi không còn gì sót lại ngoài những mảnh thịt vụn và máu xối thành dòng.”
Anh lim dim mắt để tán dương suy nghĩ đó của chính mình “Tưởng tượng hay đấy. Rất nghệ thuật.Máu ngập tràn trong hồ và thứ chất lỏng ma thuật đó sẽ tiếp tục chảy tràn xuống những bậc thang cẩm thạch trắng của ..ờ để coi..cứ cho như là của đấu trường Hi Lạp cổ đi….Và toàn bộ thành phố sẽ tuyệt nhiên yên lặng:không còn sự xô bồ,hỗn loạn và những kẻ đạo đức giả chỉ còn lại giá trị để bị cắn ,để được phun trào thứ chất lỏng màu đỏ ra khỏi động mạch mà thôi ...Phiên bản vùng đất tràn ngập sữa và mật ong của vampire...”
Anh mở mắt ra lần nữa vì bị làm phiền.Bên dưới kia đang trở nên ồn ào.Có tiếng người đang hét lên.Nhưng tại sao? Chuyện đó thì có gì chứ? Loài thỏ vẫn thường la lên phản kháng khi nằm trong hàm của loài cáo, nhưng làm gì có con thỏ nào chạy đến để cứu nó đâu?
Đó – một câu tục ngữ mới vừa ra đời và nó chứng tỏ loài người cũng ngu ngốc chả kém gì loài thỏ - nghĩ vậy nhưng tâm trạng anh đã bị lung lay.Tâm trí anh cố thoát li khỏi hiện thực nhưng âm thanh kia không phải là thứ duy nhất đang làm phiền anh. Sữa và mật ong..đó là một liên tưởng tai hại. Thật là một sai lầm khi nghĩ tới hai thứ ấy.
Bởi vì…vào cái đêm đó,mới tuần trước thôi,Elena dã ở đấy , làn da trắng như sữa – màu trắng dưới ánh trăng ấm áp chứ không lạnh lẽo .Mái tóc sáng màu trong đêm tối như mật ong sóng sánh. Elena sẽ không vui nếu biết được lí do của cuộc đi săn tập thể đêm nay.Nàng sẽ khóc mất ,nước mắt như những giọt pha lê sẽ phải nhỏ xuống ,chúng hẳn có vị mặn như muối.
Truyện khác cùng thể loại
54 chương
15 chương
280 chương