“Thánh Marino…”,Stefan lặp lại qua kẽ răng,tự hỏi làm sao lúc nào Damon cũng mặt dày đến vậy – hôm nay anh ta còn định làm gia sư cho anh về lòng tốt và phép xã giao nữa à. “..đã trở về với cát bụi từ hàng trăm năm trước rồi – và chúng ta cũng nên như thế từ lâu.Tôi không còn thấy lí do gì để tiếp tục cuộc nói chuyện này ,anh trai ạ.Tôi hỏi anh anh đã làm gì,và anh biết ý nghĩa của nó – hẳn là anh đã hút máu của một nửa số con gái trong thị trấn này rồi”. “Con gái và phụ nữ” Damon sửa lại,những ngón tay làm đông tác khôi hài. “Chúng ta nên nói cho đúng , phải không nào.Và có vẻ như em nên xem lại chế độ ăn uống của mình.Nếu em uống nhiều hơn một chút,em sẽ cảm thấy thoải mái hơn.Ai mà biết được?”. “Nếu tôi uống nhiều hơn ấy hả---?”Có nhiều cách để kết thúc điều này , nhưng không có cái nào anh thấy phù hợp hết. “ Thật tiếc…”, anh nói ngắn gọn trước Damon ,”..rằng anh sẽ chẳng bao giờ trưởng thành thêm 1 mili mét nào dù anh có sống thêm bao năm đi chăng nữa.Và giờ thì ,tại sao anh không nói toạc ra là anh đang làm gì ở đây,sau khi đã để lại cho tôi xử lý một đống lộn xộn trong thị trấn-tôi hiểu rõ anh mà”. “Anh đến đây vì muốn lấy lại cái áo jacket của anh”,Damon nói thẳng tưng. * wat: đơn vị đo công suất dòng điện. **Thánh Marino: một vị thánh đại diện cho lòng tốt. “Sao anh không tự đi ăn cắp một cái khác ấy--?” Stefan đột ngột cảm thấy mình bị nhắc bổng lên trong không trung,bay một đoạn,rồi bị găm vào một trong những hành rào của bức tường phía sau , khuôn mạt Damon tiến tới sát mặt anh. “Anh không ăn cắp cái gì cả,cậu bé ạ.Anh trả cho chúng – bằng thứ tiền riêng của anh.Những giấc mơ,những ảo tưởng ,và niềm vui vượt lên thế giới này”.Damon nhấn mạnh những từ cuối cùng ,vì anh biết chúng sẽ khiến Stefan bực mình. Stefan đang rất bực – đồng thời cũng lưỡng lự.Anh biết Damon quan tâm tới Elena,Thế là quá đủ phiền phức rồi.Nhưng ngay bây giờ ,anh có thể thấy một tia lạ lùng trong mắt Damon.Giống như là trong một giây , con ngươi anh ta phản chiếu một đốm lửa.Và bất kể Damon đã làm gì hôm nay,tất cả đều không bình thường.Stefan không biết chuyện gì đang xảy ra ,nhưng anh biết Damon nên sớm kết thúc chuyện đó. “Nhưng một vampire thật sự thì không phải trả bất cứ cái giá nào”.Damon nói với cái giọng chế nhạo nhất anh có. “Sau tất cả,chúng ta quá tội lỗi và nên biến thành tro bụi.phải không nào ,cậu em bé nhỏ?” Anh xoay xoay bàn tay với chiếc nhẫn ngọc thạch giúp giữ cho anh không biến thành cát bụi giữa ánh nắng mặt trời chói chang.Và Stefan cử động,Damon dùng bàn tay đó kẹp ,ghim chặt nắm đấm của Stefan vào tường. Stefan giả bộ di chuyển sang trái nhưng rồi lại ngoặt sang phải hòng thoát khỏi vòng kìm tỏa của Damon.Nhưng Damon nhanh lẹ như một con rắn – không , thậm chí là nhanh hơn.Nhanh hơn mọi khi.Nhanh và mạnh với tất cả số máu mà anh ta vừa rút được.