Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh
Chương 47
Elena ép mình mỉm cười, mặc dù dạ dày cô lạnh như đá. Có lẽ nếu cô chiều theo, anh ta sẽ đưa cô ra khỏi đây. “Được thôi,” cô nói, và bắt đầu đi về phía nghĩa trang.
“Không phải lối đó. Lối này cơ.” Và ngay sau đó, anh ta dẫn cô xuống khu nghĩa trang cũ. “Sẽ ổn thôi, thật ra, nó không cách xa đường mòn đâu. Đó, nhìn kìa, em thấy chưa?” Anh ta chỉ vào cái gì đó phát sáng dưới ánh trăng.
Elena thở gấp gáp, các cơ co lại quanh trái tim. Nó trông như một con người đang đứng đó, một người khổng lồ với một cái đầu tròn nhẵn bóng. Và cô không thích ở đây, giữa những phiến đá granít cổ xưa và tàn tạ từ nhiều thế kỉ trước. Ánh trăng sáng tạo nên những cái bóng kì quái, và có những khu vực không thể dò thấy được ở khắp nơi.
“Nó chỉ như quả bóng ở trên cao thôi ý mà. Không có gì phải sợ hãi cả,” Tyler nói, kéo cô đi theo ra khỏi đường mòn và leo lên bia mộ phát sáng. Nó được xây bằng cẩm thạch đỏ, và quả bóng lớn phủ trên nó gợi cho cô nhớ đến mặt trăng trôi nổi trên đường chân trời. Giờ đây vẫn là mặt trăng đó chiếu sáng xuống họ, trắng toát như bàn tay của Thomas Fell. Elena không thể che giấu sự run rẩy.
“Cô gái tội nghiệp, cô ấy thấy lạnh. Cần phải làm cô ấy ấm lên,” Tyler nói. Elena cố đẩy anh ta ra, nhưng anh ta quá khoẻ, chụp phủ lấy cô, ép cô vào anh ta.
“ Tyler , tôi muốn đi; thả tôi ra ngay...”
“Chắc rồi, cưng, chúng ta sẽ đi.” Anh ta nói. “Nhưng chúng ta phải làm ấm em trước đã. Chúa ơi, em lạnh quá.”
“ Tyler , thôi đi,” Cô nói. Cánh tay anh ta vòng quanh cô lúc trước chỉ đơn thuần khó chịu, bức bối, nhưng bây giờ, với một luồng kinh hoàng, cô cảm thấy tay anh ta sờ soạng trên cơ thể cô, dò dẫm những khoảng da thịt để trần.
Chưa bao giờ trong đời Elena ở trong tình huống như thế này, không có bất kì sự giúp đỡ nào ở gần. Cô nhắm gót giầy nhọn của mình đúng vào mu bàn chân của anh ta, nhưng anh ta tránh được. “ Tyler , bỏ tay ra khỏi người tôi.” “Thôi nào, Elena, đừng như thế chứ, tôi chỉ muốn làm cho em ấm lên thôi mà…” “ Tyler , cút ngay đi,” cô nghẹn giọng. Cô cố giật người ra khỏi anh ta. Tyler trượt chân và toàn bộ sức nặng của anh ta đổ ập vào cô, xô cô ngã vào bụi thường xuân và cỏ dại trên mặt đất. Elena nói một cách liều lĩnh. “Tôi sẽ giết anh, Tyler . Tôi nói thật đấy. Mau tránh ra ngay.” Tyler cố lăn người ra, đột nhiên cười khúc khích, tay chân anh ta nặng nề và không chịu hợp tác, gần như vô ích. “Ặc, thôi nào, Elena. Đừng nổi giận. Tôi chỉ đang làm ấm em lên thôi. Elena, nàng công chúa băng giá, ấm lên nào… Em đã thấy ấm lên rồi phải không?” Sau đó Elena cảm nhận thấy đôi môi nóng và ẩm ướt của anh ta trên mặt cô. Cô vẫn bị kẹt bên dưới anh ta, và những cái hôn ướt át bắt đầu di chuyển xuống cổ họng cô. Cô nghe thấy tiếng quần áo bị xé rách. “Oops.” Tyler lầm bầm. “Xin lỗi vì điều đó nhé”. Elena vặn vẹo đầu, và miệng cô lần tìm được tay của Tyler , đang vụng về mơn trớn má cô. Cô cắn ngập răng vào lòng bàn tay múp míp. Cô cắn thật mạnh, nếm được cả vị máu, và nghe thấy tiếng rú đau đớn của Tyler . Anh ta giật tay ra. “Này, tôi đã nói là xin lỗi rồi còn gì!” Tyler nhìn bàn tay bị thương của mình một cách buồn bực. Rồi gương mặt anh ta sa sầm xuống, trong khi vẫn nhìn nó, anh ta nắm chặt bàn tay lại thành một nắm đấm.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
74 chương
31 chương
20 chương