“Nhưng hai anh không thể bình tĩnh lại sao? Vì em, Damon...Stefan? Làm ơn.” Một phần trong Stefan muốn tan chảy trước cái nhìn và những giọt nước mắt khẩn cầu của cô. Nhưng sự ghen tị và lòn kiêu hãnh bị tổn thương là quá lớn, và anh biết anh cần cứng rắn và kiên định, giống như Damon. “Không,” anh nói. “Không thể. Chỉ một người thôi, Katherine. Anh sẽ không bao giờ chia sẻ em với anh ta”. Bàn tay Kathrine tuột khỏi cánh tay anh, và những giọt nước mắt rơi lã chã lên chiếc áo choàng trắng. Cô cố giữ hơi thở trong tiếng khóc thổn thức. Rồi sau đó cô kéo vạt váy và quay đầu bỏ chạy trong khi vẫn còn nức nở. “Và Damon đã cầm lấy chiếc nhẫn cô ấy trao cho anh ta và đeo lên tay mình”. Stefan nói, giọng khàn đi bởi những gì đã kể và cả cảm xúc. “Rồi anh ta nói với anh, “Tao sẽ có được cô ấy, em trai ạ” sau đó anh ta bỏ đi”. Anh quay lại, ánh mắt lấp lánh như thể vừa ra khỏi đêm đen để trở về với ánh sáng, và nhìn Elena. Cô vẫn ngồi yên lặng trên chiếc giường, nhìn anh bằng cặp mắt y hệt như của Katherine. Nhất là lúc này, khi họ đã được lấp đầy bởi cả nỗi buồn và sự kinh hoàng. Nhưng cô đã không bỏ chạy. Cô nói với anh. “Và… chuyện gì xảy ra sau đó?” Bàn tay Stefan ngay lập tức nghiến chặt lại, anh như bị giật mạnh khỏi cái cửa sổ. Không phải kí ức đó. Anh không thể chịu nổi nó chứ đừng nói đến việc anh cố gắng để nói nó ra. Làm sao anh có thể làm điều đó? Làm sao anh có thể đẩy Elena ngã vào nơi tăm tối ấy và cho cô ấy thấy những gì khủng khiếp đang bị che dấu ở đó? “Không” anh trả lời “Anh không thể. Anh không thể”. “Anh phải nói với em” cô nói một cách nhẹ nhàng “Stefan, đó chẳng phải là phần cuối của câu chuyện sao? Đó là tất cả những gì đằng sau những bức tường của anh, là những gì anh sợ để cho em trông thấy. Nhưng anh phải để em nhìn nó. Ôi Stefan, anh không thể dừng lại bây giờ được”. Anh có thể cảm thấy nỗi ghê sợ đang chạm vào anh, nó há miệng chờ anh sập bẫy một cách rõ ràng, cảm giác rõ ràng như cái ngày từ xa xưa đó. Cái ngày mà nó kết thúc cũng là cái lúc mà nó lại bắt đầu. Anh cảm thấy bàn tay mình được nắm lấy, và khi anh nhìn, anh thấy những ngón tay Elena đang xiết chặt lấy nó, trao cho anh sự ấm áp, trao cho anh sức mạnh. Đôi mắt cô nhìn thẳng vào anh “Hãy nói với em”. “Em muốn biết cái gì đã xảy ra, điều gì đã đến với Katherine phải không?” Anh thầm thì. Cô gật đầu, đôi mắt cô mờ đi nhưng vẫn vững vàng. “Anh sẽ kể với em những gì xảy ra sau đó. Cô ấy đã chết vào ngày tiếp theo. Anh trai anh, Damon và anh, bọn anh đã giết cô ấy”. Hết chương 13 Chương 14 (Bản dịch của Aoi Gin) Elena cảm thấy cơn rùng mình bùng lên với những từ đó. “Em không có ý đó,” cô lên tiếng một cách yếu ớt. Cô nhớ đến những gì cô đã thấy trên mái nhà, máu làm bẩn đôi môi Stefan, và cô buộc bản thân lùi lại trước anh. “Stefan, em hiểu anh. Anh không thể làm thế…”