「 Ân Chẩn hẹn tớ giữa trưa hoặc tối cùng anh ta đi ăn cơm, cậu thấy sao?」 Đan Cư hỏi thằng bạn, cả hai hiện đang ăn sáng ở trong quán. 「 Trưa với tối tớ đều bị Ôn Văn và Nho Nhã chiếm rồi, bọn họ nói nếu tớ không đi thì bọn họ sẽ tự động thủ, sẽ trực tiếp tới tìm tớ…..」 Trang Cao Ưng có vẻ có chút ai oán, 「…… A a…… Cậu…… Bao dung một chút đi……」Đan Cư không biết làm sao để an ủi bạn tốt, chỉ có thể nói như thế 「…………」 Trang Cao Ưng không nói gì, 「 Được rồi, cậu…… Ngoan.」 Đan Cư vỗ vỗ bả vai bạn tốt, an ủi, 「…… Lần sau kêu Ân Chẩn đem chúng ta đi ăn! Năm người cùng nhau ăn!」 Trang Cao Ưng tức giận nói, 「 Được được được, tớ nhất định sắp xếp mà.」 Đan Cư cam đoan nói, cậu biết thằng bạn mình chỉ là nói cho có thôi, rõ ràng là không hy vọng có bóng đèn kế bên mà! 「 Ân.」 Trang Cao Ưng thế này mới có vẻ cân bằng, 「 Được rồi được rồi, tới giờ vào lớp rồi, phải đi thôi.」Đan Cư nhắc nhở bạn tốt, 「 Hừ! Nói đến bọn họ liền hại tớ quên ăn luôn bữa sáng!」 Trang Cao Ưng giận tới mức đem đám bánh củ cải đã bị dằm cho nát bét bỏ hết vào mồm nhai nhai cho hả giận. Đan Cư đối với việc này chỉ có thể xem như không thấy. Cứ để cho cậu ta phát tiết một chút đi! Thật là không thẳng thắn tí nào hết nha! Hết tiết thứ nhất, Đan Cư liền gọi điện thoại cho Ân Chẩn, nói buổi trưa và buổi tối cậu đều rảnh. Ân Chẩn lập tức nói vậy trưa và tối đều cùng nhau ăn cơm đi~ Cơm trưa có thể tùy tiện tìm chỗ nào đó ăn, bởi vì buổi chiều Đan Cư còn phải học thêm hai khóa, tan học thì đến cửa hàng mua nguyên liệu, sau đó mới về nhà Ân Chẩn nấu cơm tối, như vậy sẽ không khiến cho Đan Cư trở về ký túc xá quá muộn. Cách sắp xếp này dĩ nhiên là Đan Cư đồng ý. Sau khi Đan Cư nói cùng Trang Cao Ưng một tiếng, Trang Cao Ưng cũng không thể lại càng không dám nhận làm cái bóng đèn, bằng không cậu đại khái sẽ bị cho hai người kia nhốt ở trong nhà mất! Hai kẻ đó đều là hũ giấm chua cực khủng bố a!! Đan Cư biết rõ cá tính của hai vị học trưởng, vì thế phi thường đồng ý. Trưa và tối, Đan Cư và Trang Cao Ưng đều cùng người yêu ăn cơm. Trang Cao Ưng vẫn không muốn thừa nhận quan hệ của ba người, nhưng khi cậu ta ở chung với hai người kia vẫn ra vẻ rất ngoan, những cái khác đều đem vào lòng nói nói, bằng không cậu ta nhất định sẽ bị ‘giáo dục’ một phen nha! Cậu mới không cần đâu!! Phía bên Đan Cư có vẻ hài hòa hơn, Ân Chẩn cực kỳ chiều chuộng Đan Cư, hai người ngọt ngào muốn chết, nhưng chỉ có thể ở nhà. Dù sao cũng không thể đường đường chính chính công khai dưới ánh mặt trời được, bằng không cũng phải đợi Đan Cư tốt nghiệp xong. Đáng thương a~ Hai người vì thế mà hảo hảo cố gắng đi! Sau đó, số lượt ăn cơm chung của Trang Cao Ưng và Đan Cư càng lúc càng giảm bớt, bởi vì mỗi người đều đã có đối tượng. Trừ phi đối phương của người kia không rảnh, mới có thể đem người yêu phó thác. Ôn Văn và Nho Nhã là bận rộn nhất, bởi vì bọn họ là sinh viên năm ba rồi, có rất nhiều việc cần phải làm, trong nhà cũng có không ít áp lực, coi như là cho Trang Cao Ưng thông khí một chút đi! Nếu không để cho cậu có chút không gian tự do, một ngày nào đó cậu nhất định sẽ bùng nổ! Biện pháp của hai người quả là hay a! Bất quá Trang Cao Ưng không hề cảm thấy cảm kích, Đan Cư cũng không có ý định nói cho bạn tốt biết, bằng không nhất định sẽ xảy ra tình cảnh đi tìm người lý luận! Tuy bạn tốt của mình không hề có được miếng lợi nào, nhưng còn hơn là để Trang Cao Ưng vừa không thể được chút tự do lại có thể …. Bị hạn chế ở trên giường mà nghỉ ngơi nha! Kết cục như vậy Đan Cư cảm thấy rất không ổn, cho nên tốt nhất là im miệng thì hơn. Hy vọng Trang Cao Ưng có thể sớm thẳng thắn thừa nhận, có như vậy mọi chuyện mới có thể giải quyết dễ dàng a!