Nhật Kí Thần Linh
Chương 126 : Đoạt lấy thắng lợi!
- Choang!!!
Mũi kiếm lao đi như sao rơi! Tốc độ cực nhanh đâm thẳng về phía thân hình khổng lồ của Thủy Tinh ở trên bầu trời.
Có điều kết quả lại không có giống như những gì mà chủ nhân thanh kiếm từng tưởng tượng.
Bởi vì phía bên ngoài cơ thể của Thủy Tinh, ấy thế nhưng thình lình hiển hiện ra một vòng ánh sáng hình cầu bao quanh bảo vệ. Thanh gươm báu Thuận Thiên từng vô số lần lập công của Lăng cũng chính đang dừng lại ở phía bên ngoài vầng sáng ấy.
Toi công dã tràng!
Lăng và Liliana không thể không ngừng lại việc hôn lấy nhau. Khặc khặc~
Erica khóe miệng tái nhợt. Các bộ phận cơ thể như bị kéo lệch ra do phản phệ từ cấm thuận khi cô ngừng lại nó giữa chừng. Ánh mắt nhìn về phía Thủy Tinh hoàn hảo không tổn hao gì giữa không trung, trong lòng cũng không khỏi u ám lên! Ngay cả đòn tấn công bất ngờ của Vương cũng không thể thành công đánh bại hay gây thương tích gì cho đối thủ. Một khi đối phương tiến hóa hoàn thành… Kết cục không cần nghĩ cũng biết!
Chẳng lẽ mọi chuyện sẽ kết thúc ở nơi đây rồi??? Erica trong lòng rầu rĩ than.
Ở một nơi khác xa xa, Ngựa Giáp Sắt và Bạch Ngọc Long vẫn đang đánh nhau sống chết không biết trời đâu đất đâu. Đôi khi không biết, không hiểu… cũng thật sự là liều thuốc hay để tránh khỏi nỗi buồn rầu.
Thủy Tinh…
Cơ thể hầu như 99% đã biến hóa hoàn toàn thành màu vàng óng! Hắn thậm chí không cả thèm bận tâm về đòn đánh bất ngờ vừa rồi của Nguyễn Trọng Lăng. Như vậy hiển nhiên… Đối phương đã đặt niềm tin tuyệt đối vào vòng sáng bảo vệ xung quanh mình lúc này. Đoán chừng nhất định vòng sáng ấy có thể bảo vệ bản thân cho tới khi cơ thể hoàn toàn tiến hóa xong xuôi. Cho tới lúc đó…
Khặc khặc khặc…~ Một đám giun dế mà thôi! Là giết, là sử dụng cực hình trừng phạt đều chỉ ở trong một cái ý nghĩ.
Tất cả dường như đã trở thành định luận không ai có thể thay đổi được!
Cơ thể Lăng và Liliana đang không ngừng rơi xuống mặt hồ. Có lẽ chỉ một vài giây sau liền sẽ lại chui vào trong bể nước. Thế nhưng lần này hai người sợ rằng sẽ không còn có nổi tâm tình để mà ôm hôn lẫn nhau nữa là được.
Trời đêm đột nhiên ầm ầm mây đen kết tụ!
Biến hóa cực nhanh! Từ lưa thưa một vài đám mây trong tích tắc đã tụ tập thành cả một biển mây đen dày đặc. Sấm chớp giật liên hồi!
Đang tại thời điểm Lăng vẻ mặt chấn kinh không hiểu, đám mây đen ấy phía sau lưng đột nhiên hiển hiện đi ra một bóng hình khổng lồ.
Đó là một người đàn ông mặt đen xì xì. Áo giáp mũ mão trông giống y như quan lại thời xưa hay mặc. Một tay cầm chùy sắt lớn, một tay cầm dùi sắt lớn.
Trong chớp nhoáng ấy,… Hình tượng một vị thần linh thoáng hiện ra trong đầu cậu chàng.
- Lôi đình diệt thế!!!
Một tiếng quát lớn của ai đó nơi mặt đất vang lên. Lăng tuy rằng cảm thấy tiếng nói ấy vô cùng quen thuộc giống như đã được nghe ở đâu, thế nhưng khuôn mặt cũng không có quay đầu nhìn lại. Ánh mắt vẫn như cũ nhìn chăm chăm vào tình cảnh hiện ra trên bầu trời.
Chỉ thấy tiếng quát lớn ấy vừa vang lên xong. Hư ảnh người khổng lồ trên bầu trời kia giống như nghe được mệnh lệnh. Một cú vung chùy đập thẳng lên dùi sắt lớn ở trên tay!
- UỲNHhhh!!!!
Như tháp lớn lôi đình từ dùi sắt lao thẳng xuống! Vòng sáng bảo vệ bên ngoài của Thủy Tinh giống như bị trúng đòn đánh mạnh. Lắc lắc rung rung như sắp vỡ ra.
- Đuỳnh Đuỳnh Đuỳnh Đuỳnh…!!!
Hư ảnh người khổng lồ chùy sắt đập mạnh không ngừng! Giống như mưa rơi. Nhanh như sao băng ngang qua bầu trời. Lôi đình sấm sét tới tấp tấn công về phía vòng sáng bảo vệ! Một giây mấy chục lần. Vòng ánh sáng giờ đã rạn nứt khắp mọi nơi. Khoảnh khắc sau có lẽ liền vỡ nát!
- G ràoooo!!!
Thủy Tinh trong hình dạng Hoàng Kim Thần Long ở bên trong đột nhiên giống như điên như khùng gầm thét lên. Dù không nghe rõ tiếng thế nhưng sự căm giận bực tức ẩn chứa bên trong có thể làm người nghe cảm nhận được rõ ràng!
Cảm giác thất bại trong gang tấc cũng chỉ đến thế mà thôi!!!
Chỉ một phần nhỏ cuối cùng biến hóa liền thành công thế nhưng lại bị lôi đình xuất hiện đánh gãy. Tốc độ vậy mà trở nên chậm chạp lại.
Kinh hỉ đến quá nhanh khiến mọi người không khỏi ngỡ ngàng!
- Rắc rắc… Rắc… Boang!
Vòng ánh sáng vỡ nát!
Nơi xa xa bên dưới, thân thể đang bắt đầu rơi tự do, Nguyễn Trọng Lăng chớp lấy thời cơ ném mạnh đi Thuận Thiên Kiếm trên tay lao thẳng đi vun vút!
Vòng sáng vừa nát! Gươm và sấm sét đồng loạt đánh thẳng lên người Thủy Tinh.
- Phập…!
- Rầm rầm ầm ầm ầmmm…!!!
- Các ngươi…
Thân hình khổng lồ của Thủy Tinh như tan chảy. Loáng thoáng đã từ khổng lồ thân rồng biến hóa trở về hình dáng người bình thường. Thuận thiên kiếm đâm xuyên qua cổ họng Thủy Tinh. Cơ thể các bộ phận khác của đối phương cũng đồng thời bị lôi đình đốt quá cháy khét!
Đối phương sinh mệnh đã đến tận cùng!
- G ràoooo!!!!
Ngựa Giáp Sắt bên dưới đột nhiên như gầm thét lên. Nó rõ ràng cảm nhận được đối thủ trước mắt mình bỗng nhiên trở nên vô cùng suy yếu. Cơ thể một lần biến hóa trở nên to lớn hơn bao giờ hết. Miệng há thật rộng. Vậy mà muốn cắn xé nuốt trọn lấy đối thủ của chính mình!
Bạch Ngọc Long ấy thế nhưng đã vô lực phản kháng.
Rất nhanh! Ngựa Giáp Sắt liền cắn xé sạch, nuốt trọn thân thể của Bạch Ngọc Long vào trong bụng. Một tầng ánh sáng dập dờn hiển hiện ra bên ngoài cơ thể Ngựa Giáp Sắt. Có một thứ gì đó đang thay đổi vô hình ở bên trong.
- Các ngươi rất tốt…!
- Boang!
Mang theo ánh mắt chứa đầy thù hận. Ngay khi Bạch Ngọc Long bị Ngựa Giáp Sắt thôn phệ xong, Thủy Tinh thân hình đột nhiên giống như pha lê tức thì vỡ nát.
Chết đã không thể chết hơn!
Chiến thắng rốt cuộc cũng đạt được á?
Erica thân thể lắc lư rơi thẳng xuống. Cô ấy đã không thể cố gắng giữ tinh thần tỉnh táo thêm được nữa sau khi chịu phải phản phệ từ cấm thuật của mình. Cũng còn may Ngựa Giáp Sắt rất mau chân lao tới đón đỡ lên.
Cùng lúc đó ở một bên khác, Lăng giọng điệu bất đắc dĩ lên tiếng phàn nàn:
- Có ma, Liliana! Nếu như cô không muốn chúng ta một lần nữa chìm nghỉm uống no nước hồ Tây. Xin nhờ mau mau sử dụng phép Bay của cô đi nào.
- Sắp rơi thẳng xuống đáy hồ rồi đó!!!
Tất cả mọi chuyện từ lúc hư ảnh trên bầu trời xuất hiện điên cuồng tấn công vòng sáng bảo vệ, Nguyễn Trọng Lăng khoảng cách xa ném kiếm công kích cho tới khi Ngựa Giáp Sắt ăn sạch Bạch Ngọc Long khiến Thủy Tinh tan biến trong vô hình… Mọi chuyện diễn ra quá nhanh quá cấp tốc. Đoán chừng diễn ra cũng chưa tới được ba, bốn giây.
Thân thể của Lăng và Liliana trong khoảng thời gian này vẫn đang không ngừng rơi. Thế nhưng đáng giận là Liliana thân yêu của có vẻ còn chưa có hồi phục thoát khỏi cảm giác ngơ ngơ ngác ngác khi bị cưỡng hôn quá kéo dài.
Cũng còn tốt… Cô gái ấy còn nhớ thức tỉnh lên!!
- A… vâng! Bay! Đúng rồi bay?
- Rầm!
- Ọc ọc ọc…~
Thế nhưng dường như thức tỉnh có chút quá muộn màng! Lăng và Liliana đồng loạt lần thứ hai thưởng thức khung cảnh sâu trong lòng nước Tây Hồ.
Chỉ là lần này…
Ngay khi Lăng rơi vào trong hồ nước, phía bên trên cao cao không trung nơi Thủy Tinh thân thể vừa mới tan vỡ biến mất, một quả cầu ánh sáng màu trắng ngà mơ hồ hiển hiện ra. Chớp mắt liền lao thẳng xuống dưới mặt hồ. Đâm sầm chui vào cơ thể của Nguyễn Trọng Lăng xong liền không còn thấy tăm hơi đâu nữa.
Cũng chính vào trong khoảnh khắc ấy… Lăng liền hoàn toàn mất đi ý thức của bản thân mình. Cơ thể giống như một cái xác không hồn bỏ mặc lấy tự do chìm nổi.
Cũng còn may Liliana vẫn luôn ở bên cạnh cậu. Cô nàng bởi vì rơi thẳng xuống mặt nước, đầu óc cũng hơi hơi thanh tỉnh ra. Bắt gặp Nguyễn Trọng Lăng giờ đã hôn mê không thể động đậy, liền gắng gượng ôm lấy, mang theo cơ thể cậu đưa lên trên mặt đất. Rất nhanh liền hội họp cùng với Erica và Ngựa Giáp Sắt.
Ngay khi Erica và Nguyễn Trọng Lăng đồng loạt hôm mê, một vị đối thủ khác của họ lần thứ hai tiến tới.
Hầu tước Voban, kẻ đã triệu hồi lôi đình ra tay phá hoại vòng sáng bảo vệ khi nãy. Có thể nói là người có công đầu trong việc đánh bại dị thần Thủy Tinh mạnh mẽ.
So sánh với chỉ biết tấn công, tấn công, không ngừng tập kích tấn công Trọng Lăng ca mà nói… Có năng lực thoát chết sau đòn đánh uy lực cực mạnh của Thủy Tinh. Tiếp đó còn có thể âm thầm kiên nhẫn chờ đợi thời cơ. Đợi đến khi Thủy Tinh tiến vào thời điểm then chốt nhất không thể toàn lực ra tay phản kháng, thậm chí trước đó còn vô tình bị Nguyễn Trọng Lăng đánh lạc hướng sự chú ý.
Kiên trì chờ tới thời điểm thuận lợi nhất mới mạnh mẽ ra tay. Một lần liền đánh phá vòng sáng bảo vệ bên người đối thủ. Kinh nghiệm chiến đấu, sự bình tĩnh cùng ý thức chiến lược xuất sắc giống như bản năng ấy quả thật cao hơn Nguyễn Trọng Lăng quá nhiều.
Hiện tại… đối phương vậy mà vẻ mặt lạnh lùng đi tới gần vị Vua trẻ tuổi khi bản thân ngài ấy đang hôn mê. Tuy rằng Voban hầu tước lúc này bề ngoài cũng không được khá hơn là bao. Quần áo đã rách nát te tua, mặt mày nhợt nhạt…vv Một vẻ bề ngoài đã kiệt sức. Thế nhưng không thể phủ nhận. Nguy hiểm mà hầu tước Voban lúc này đem lại cho Lăng và hai cô gái bên người là không thể nào đo đếm đấy. Đây đã là thời khắc sống còn.
- Xin ngài tự trọng ngài hầu tước!
- Chẳng lẽ ngài muốn ra tay làm khó dễ với một vị Vua khi mà người ấy còn đang trong hôn mê ư?
Liliana vẻ mặt cảnh giác cướp trước một bước lên tiếng. Tình thế bây giờ cũng chỉ có thể trông mong vào đối phương tồn tại lòng kiêu ngạo, ngại ngùng ra tay khi đối thủ đã mất năng lực phản kháng mà thôi.
Tuy rằng người đang hôn mê lúc này chỉ là vị Vua cô vừa mới tuyên thệ cống hiến chưa được quá vài giờ đồng hồ… Thế nhưng chuyện mới xảy ra ở bên dưới mặt hồ khi nãy vẫn làm Liliana hành động không khỏi nghiêng đi rất nhiều quyết tâm.
Khuôn mặt dù cho còn đang ửng đỏ về những chuyện vừa mới xảy ra. Thế nhưng tiếng nói cùng thái độ rõ ràng và kiên quyết không khoan nhượng của cô gái ấy lại thể hiện rất rõ.
- Cẩn thận lời nói và việc làm của cô đấy, cô gái nhỏ. Nên nhớ rõ người cô đang đối mặt là một vị Vua đầy quyền uy.
- Đừng quên! Trước đây một ít thời gian cô vẫn còn là thuộc hạ dưới tay của ta đấy. Nhanh như vậy thì đầu nhập vào một vị Vua mới. Cô cũng thật là có tài đó quý cô Kranjcar!
Voban vẻ mặt cười mỉa khi nói chuyện. Ánh mắt không ngừng lấp lóe hào quang màu xanh lục.
- Tất nhiên, một vị Vua rộng lượng như ta sẽ không chú ý về mấy điều nhỏ nhặt đó. Dù cho hiện tại người cô đang cống hiến cho cũng là một vị Vua. Thế nhưng tôn kính một vị Vua không phải là một điều luật lệ thép trong giới pháp sư của các cô đó ư?
- Còn như cô vẫn băn khoăn về chuyện chiến đấu của ta và tên nhóc này mà nói…
Voban hầu tước vẻ mặt lạnh nhạt nói chuyện. Khi nói tới những câu cuối ánh mắt không khỏi lướt qua dáng vẻ lúc này của Nguyễn Trọng Lăng cùng vẻ ngoài sẵn sàng chiến đấu bảo vệ chủ nhân của Ngựa Giáp Sắt ở bên cạnh.
Một lần nữa xác nhận đối phương thật sự đã hôn mê đi, Voban hầu tước lúc này mới vẻ mặt lạnh lùng nói tiếp.
- Vị Vua của cô hiện tại đã hôn mê và ta cũng đã kiệt sức…
- Nếu như tiếp tục chiến đấu,… Đó cũng không phải là điều mà ta mong muốn vào lúc này.
- Vậy nên cuộc đi săn ngày hôm nay liền tạm dừng lại ở đây thôi. Đợi cho lần thứ hai chúng ta đụng mặt nhau, ta sẽ săn đuổi cậu ta với tất cả sức mạnh.
- Hãy nhắc nhở cậu ta chuẩn bị sẵn sàng cho ngày đó. Mài dũa lấy kỹ năng, nếm trải nhiều cuộc chiến bất lợi hơn nữa. Ta sẽ không dễ xơi như hôm nay nếu nghiêm túc đâu.
Nói rồi hầu tước Voban quay lưng đi thẳng. Chỉ là chưa bước đi được mấy bước, ông ta liền hơi ngừng chân lại. Ngay khi Liliana vẻ mặt sốt sắng nhìn qua. Giọng nói của hầu tước Voban lại một lần nữa vọng trở về.
- Phải rồi! Thời điểm khi tên dị thần vừa rồi bị tiêu diệt xong, ta cũng không hề chiếm được quyền năng mới nào. Nói vậy vị Vua nhỏ tuổi của cô hẳn là đã có được thu hoạch đi?
- Mà thôi! Những điều này cũng chỉ là chuyện nhỏ không quan trọng. Thế nhưng bất kể chuyện đã xảy ra là vì sao. Cậu ta cũng đã trở thành kẻ thứ hai cướp đoạt đi chiến lợi phẩm trên tay của ta. Chuyện này hiển nhiên là không thể nào tha thứ được.
- A a a…~ Mối quan hệ giữa hai vị Vua chỉ có thể là không quan tâm đến nhau, kí kết hiệp ước không xâm phạm nhau cùng với kẻ thù của nhau, chiến đấu tới hơi thở cuối cùng.
- Vì vậy từ giờ phút này trở đi! Ta lấy danh nghĩa của ta- Sasha Dejanstahl Voban tuyên bố: Nguyễn Trọng Lăng chính là kẻ thù của hầu tước Voban ta rồi.
- Một tháng sau, một tháng sau ngày này ta sẽ lại một lần nữa tiến tới Việt Nam để tuyên chiến.
- Hẹn gặp lại sau! Các cô cậu trẻ tuổi ạ!
Vẻ mặt nở nụ cười gằn, Voban hầu tước thân hình dần dần lơ lửng bay cao.
Gió thổi mạnh và sấm chớp cùng mây đen mưa lớn tầm tã rơi trên đỉnh đầu. Hầu tước Voban cứ như thế đi! Đi sau lời hẹn của một cuộc chiến khác.
Cuộc chiến thực sự giữa hai vị Vua ở một tháng sau này.
Liliana nhìn về vị Vua trẻ đang nhắm mắt ngủ say gối đầu lên đùi mình. Trầm mặc!!! Không ai có thể rõ ràng lúc này trong đầu cô gái ấy giờ đang suy nghĩ gì.
…
Kết thúc chương 126.
Truyện khác cùng thể loại
1595 chương
208 chương
3 chương
25 chương
110 chương
131 chương