Nhật kí sủng vợ của tổng tài bá đạo
Chương 2 : Hiểu lầm
Ngày *hôm sau*
\*\*\*
Lão Ôn gọi cho Bạch Hiểu: " Cô làm việc kiểu gì vậy hả, hôm qua tôi đợi cả đêm mà chẳng thấy người đâu, nếu đã không có người thì cô cũng đừng mơ tưởng tới việc tôi giúp cô vào giới giải trí nữa".
Lúc này Bạch Hiểu vừa hoảng vừa khó hiểu hỏi " Rõ ràng hôm qua tôi đã đưa người tới phòng tổng thống rồi mà, không thể nào có chuyện này được??". Lão ôn tức giận liền quát cô :" Tôi có thuê phòng tổng thống lúc nào, từ nay cô tự lo liệu cho bản thân mình đi". Hiểu Bạch vừa khó hiểu vừa tức giận không hiểu chuyện gì xảy ra.
*Sáng hôm sau ở phòng tổng thống*
Tuyết Y vừa tỉnh dậy nhìn thấy nằm bên cạnh là một người đàn ông, cô lại gần nhìn gương mặt hắn, người này mũi cao thân hình lại vô cùng đẹp cô chìm đấm trong vẻ đẹp này nhưng nghĩ lại cô lại vỗ vỗ vào mặt mình " Mày bị sao vậy hả, người đàn ông này đã cướp đi lần đầu của mày đấy, tốt nhất là không nên liên quan tới".
Cô lấy lại chiếc váy và chạy thẳng vào nhà vệ sinh để mặc lại đồ nhưng vừa ra khỏi nhà vệ sinh thì Đại Duệ tỉnh giấc, nhìn thấy cô chuẩn bị đi anh chạy lại nắm lấy cổ tay của Tuyết Y, sau đó đè cô xuống giường.
"Ngủ với tôi xong rồi muốn chạy à".
Tuyết y hốt hoảng đẩy người Đại Duệ ra
"Hôm qua chỉ là sự cố thôi, anh để tôi đi, từ nay chúng ta không liên quan tới nhau".
Đại Bạch nhìn chầm chầm vào cô, nắm lấy tay cô và đè lại xuống giường.
"Ngủ với tôi xong rồi, ngủ không muốn chịu trách nhiệm với tôi, cô biết lợi dụng tôi thật đấy" \*vẻ mặt trêu ghẹo\*.
Tuyết Y ấp úng trả lời anh :
"Anh....anh muốn tôi chịu trách nhiệm như nào, anh cứ nói đi". Vừa nói xong cô lấy 1 vạn tệ đưa anh \(1 vạn tệ Trung Quốc bằng ba mươi ba triệu bốn trăm ba mươi nghìn đồng tiền Việt Nam\)
" Tôi chỉ còn vỏn vẹn bấy nhiêu đây thôi".
Đại Duệ cười đầy ẩn ý " Kết hôn với tôi "
Nghe xong cô liếc nhìn ra cách cửa để tìm cách ra ngoài " Chúng ta ngồi dậy nói chuyện đi, như vậy dễ bàn việc hơn "
Anh vừa ngồi dậy thì Tuyết Y chạy nhanh ra cửa, Đại Duệ nhìn theo Tuyết Y nở nụ cười.
"Chúng ta sẽ còn gặp lại"
Nói xong anh lấy máy điện cho Tiểu Bạch \( trợ lí của Đại Duệ \) : Cậu lấy xe đến khách sạn Y đón tôi.
Vừa ngồi trên xe anh lại nghĩ ngay đến người phụ nữ đã ngủ cùng anh tối qua. Thấy anh hôm nay tâm trạng rất tốt Tiểu Bạch tò mò hỏi: "Boss hôm nay có gì vui à?".
Anh nhìn Tiểu Bạch " Cậu điều tra cho tôi người phụ nữ hôm qua đến phòng tổng thống là ai "
Tiểu Bạch chỉ vâng một tiếng rồi tiếp tục lái xe đưa Đại Duệ đến công ty.
Tuyết Y vừa về tới nhà thì ba mẹ kế và người chị cùng cha khác mẹ đã ở phòng khách đợi cô. Bước vào nhà cô đi thẳng ngay lên lầu thì bị Bạch Hiểu chặn lại " Hôm qua mày lại ở cùng người đàn ông nào mà cả đêm không về nhà, còn cả dấu hôn trên cổ đây này ". Cô gạt tay Bạch Hiểu ra " Tôi có đi đâu thì cũng không liên quan tới cô ".
Bố cô nghe thấy liền nhìn vào vết hôn trên vổ của cô " Bạch Tuyết Y mày thực sự làm tao mất mặt mà ". Tuyết Y nghe thấy bố cô nói lời thật sự cô rất ấm ức và đau lòng, lúc này cô nhìn qua Bạch Hiểu rồi lại nhìn về ba cô :
"Con bị chị ấy hãm hại, chị ấy đã chuốc thuốc con " //chỉ tay về phía Bạch Hiểu//
Nghe thấy con gái mình bị Tuyết Y nói vậy mẹ kế cô lại gần và đánh vào mặt cô " Mày đi ngủ với đàn ông rồi giờ lại đi đổ lỗi cho chị mày à, chị mày cả đêm không ngủ để đợi mày về mà mày lại nhẫn tâm nói chị mày thế ư". Bạch Hiểu nghe vậy liền khóc lóc trước mặt bố và mẹ kế : " Con thực sự không có, cả đêm hôm qua con ở đợi Tuyết Y con thực sự không có đi ra ngoài".
Tuyết Y nghe vậy liền tức giận quát: " Cô nói láo".
Ba cô nghe vậy liền tát cô một cái " Mày cút ra khỏi nhà này đi, nhà họ Bạch này không có một đứa con như mày ".
Bạch Hiểu lúc này hả hê trong lòng nhìn cô cười đểu một cái rồi lại khóc lóc " Bố đừng vậy mà, em con chỉ mới ngủ với một người đàn ông thôi mà, sau này chắc nó không dám nữa đâu". Mẹ kế cũng châm thêm dầu vào câu chuyện " Lần này nó dám thì sẽ có lần sau, con đừng nói giúp nó nữa, cứ để ba con dạy dỗ nó".
Cô nghe ba nói vậy như cả một bầu trời sụp đổ trước mắt cô " Được từ nay tôi không liên qua tới các người, sau này có việc gì cũng đừng mong tôi giúp đỡ ". Nói xong cô bước ra khỏi cánh cửa của nhà họ Bạch, cô thầm hứa với lòng " Từ này về sau tôi không còn liên quan tới các người nữa, Bạch Hiểu tôi sẽ khiến cô trả giá gấp bội lần những đau khổ mà tôi phải chịu" // lấy tay lau nước mắt //.
Truyện khác cùng thể loại
73 chương
501 chương
42 chương
18 chương
324 chương