Này anh ơi, đã hiểu hết em chưa? Em chẳng phải một người ưa nói thật Những gì em nói, toàn là nói dối tất Chẳng mấy khi là nói thật đâu mà Giả vờ mạnh mẽ, giả vờ cười Giả vờ không nghĩ, giả vờ thôi Giả vờ vui khi đang buồn đang tủi Giả vờ cười khi nước mắt đang rơi Này anh ơi, đã hiểu hết em chưa? Ghen lồng lộn nhưng giả vờ không thiết Nhớ cuồng điên nhưng quyết không thể hiện Giận tím người, nhưng lại giả vô tư Giả vờ cố chấp, giả vờ hư Nhưng trong tâm đã từ lâu tha thứ Giả vờ quên, trong khi luôn rất nhớ Giả vờ hết yêu, trong lúc vẫn rất yêu Em thật là một cô gái nói điêu Khi luôn giấu những điều em vẫn nghĩ Em thực sự là cô gái sân si Hay bồn chồn và luôn luôn ghen tị Này anh, chẳng hiểu em chút gì Nếu có hiểu, hãy cứ giả vờ đi Giả vờ biết là em luôn mạnh mẽ Để em cứ phải, bẻ oặt thân em đi Bẻ oặt thân đau, giấu trong lòng nỗi sầu Để bất cứ đi đâu, cũng gật đầu : “Em mạnh” Để cứ lâu lâu, lại ra vẻ đành hanh Giả vờ mạnh mẽ, giả vờ nhanh!