Hãng dầu gội đầu này phải nói là vô cùng may mắn, đây vốn là một sản phẩm mới nghiên cứu ra, lúc tiến hành tìm nghệ sĩ quay quảng cáo, bọn họ cứ thế nghe theo chỉ đạo của công ty, mời Bao Tử gần đây đang rất hot để tham gia.Thật ra quan trọng là bọn họ nghe nói trước mắt thì cát xê quảng cáo của Bao Tử sẽ không đến mức quá đắt, với lại hình tượng của cô ấy cũng không có vấn đề gì, cho nên bọn họ liền cắn răng mời Bao Tử.Nhưng không ngờ là Bao Tử lại còn kéo thêm cả Hoắc Sâm đến cho bọn họ, đã thế Hoắc Sâm lại còn vui vẻ tham gia không lấy tiền nữa chứ ( ̄▽ ̄). Ý tưởng của Hoắc Sâm phải nói là đã tăng thêm hiệu quả rất lớn so với kịch bản ban đầu, mặc dù ai cũng có thể thấy được là hai vợ chồng nhà này đang trắng trợn khoe ân ái trong cái quảng cáo, nhưng đạo diễn vẫn tỏ vẻ chỉ cần tạo được hiệu quả tốt là được, những thứ khác không cần để ý quá nhiều. [Mèo đen hay mèo trắng không quan trọng, quan trọng là bắt được chuột.] Lần hợp tác này khiến cho tất cả mọi người đều hài lòng, Hoắc Sâm đã được khoe khoang tình cảm như ý nguyện, công ty quảng cáo cũng nhận được phúc lợi to lớn. Chẳng qua trước khi ra về, Hoắc Sâm vẫn không nhịn được mà vỗ vai đạo diễn quảng cáo, chân thành nói ra suy nghĩ của mình: "Đạo diễn, nếu anh mà không đổi mới ý tưởng quảng cáo đi thì không sớm thì muộn cũng sẽ sớm bị xã hội đào thải thôi." Đạo diễn quảng cáo: "..." Bao Tử vẫn luôn đứng bên cạnh chồng, nghe vậy thì cũng gật đầu, nói: "Đúng vậy, giờ không còn như xưa nữa, hiện tại quảng cáo dầu gội đầu cũng có thể biến thành một bộ phim thần tượng rồi." Một câu kia của Bao Tử đã khiến cho đạo diễn lóe lên một ý nghĩ trong đầu, hắn đột nhiên đứng thẳng người, sững sờ nhìn hai vợ chồng đang bày mưu tính kế cho mình... Hoắc Sâm: "..." [Đừng có ý đồ gì với hai vợ chồng tôi, cảm ơn.] Bao Tử: "..." [Chú ơi, chúng ta không có hẹn đâu nha.] --- Sau hai ba ngày từ khi bắt đầu chiếu phim "Thứ nữ xuất giá", phản ứng của khán giả thu được khá tốt, hai vợ chồng ngốc cũng rảnh rỗi đến mức tập nào cũng ngồi xem.Hoắc Sâm thì chỉ ngắm dáng vẻ cao lãnh xinh đẹp của vợ thôi, còn Bao Tử thì muốn xem để biết được chỗ nào mình diễn không tốt, từ đó suy nghĩ xem sau này nếu như phải đóng lại những cảnh như thế thì sẽ diễn như thế nào. "Chồng ơi, anh có nhận xét gì về kỹ năng diễn xuất của em không?" Bao Tử hai mắt tỏa sáng hỏi (☆_☆). "Hoàn mỹ." "..." [Chồng em háo sắc như vậy, người làm vợ như em biết phải làm sao?] [Chồng ơi, anh mau trở lại bình thường đi mà!!!] [Một mình em không chịu nổi đâu.] "Ờ, chắc đến cả phân em ị ra anh cũng thấy thơm nhỉ →_→?" Nghe câu này thì ngay cả Hoắc Sâm yêu vợ như mạng cũng không thể chịu nổi, ai cũng biết Hoắc Sâm vốn là một người ưa sạch sẽ mà. "Chậc chậc, bánh bao em buồn nôn quá đi." Bao Tử: "..." "Đột nhiên không muốn dùng chung nhà vệ sinh với em nữa." "..." Thế là Hoắc Sâm lập tức bị Bao Tử dùng gối đánh, hình ảnh vô cùng bạo lực... "Wey wey wey, bánh bao ngốc, đánh người không được đánh mặt, trẫm phải nhờ vào cái mặt này để kiếm cơm đó." "Không sao đâu Hoắc ảnh đế, anh không còn mặt thì vẫn còn thực lực mà."... Ngày thứ tư phát sóng bộ phim "Thứ nữ xuất giá", những khán giả yêu thích nhân vật Hồng Diệp đã có chút bất mãn, bởi vì ngày thứ tư sẽ chiếu đến tập 8, mà tập 8 là Hồng Diệp chết rồi. Không ít người nói thật ra thì có thể cho thêm Hồng Diệp mấy ngày nữa, dù sao thì tuy nàng thích nam chính, nhưng nàng lại không hề xen vào chuyện tình cảm của nam nữ chính, để Hồng Diệp chết vì bảo vệ nam chính thật sự là quá tàn nhẫn.Đến tận khi sinh ly tử biệt, nam chính vẫn chỉ coi nàng là thị vệ.Cũng có người lại nói nếu nam chính là Hoắc Sâm, hai người lại yêu nhau, nếu Hồng Diệp chết thì đối với nam chính mà nói chính là "Thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền, lưỡng xứ mang mang giai bất kiến" rồi.(1) (1) Nghĩa là "Lên tận trời xanh, xuống dưới suối vàng/ Hai xứ mênh mông đều không thấy hình bóng nàng". Câu này xuất xứ từ bài Trường hận ca của Bạch Cư Dị kể về mối tình giữa Đường Thế Tông và Dương quý phi, ý chỉ mối tình thắm thiết, dù phải lên tận mây xanh hay xuống suối vàng cũng muốn tìm được người yêu dấu. (Trích lời của bạn Thanh Thanh Dylan Phan) [Trời ạ, trí tưởng tượng của các bạn trẻ thật không thể ngăn được.] Mà Hoắc Sâm người được ví dụ nếu là nam chính thì tỏ vẻ rằng... "Bánh bao, nếu là anh thì anh nhất định sẽ không để em chết trước mặt anh đâu = v =." Bao Tử bật cười, đột nhiên có ý muốn trêu chọc chồng mình một chút: "Vậy ý của anh là em nên chết ở chỗ nào mà anh không nhìn thấy được đúng không?" "..." [Ngụy biện, nói lời sai trái, ái phi, nàng như thế là đang cố ý muốn xuyên tạc lời của trẫm.] ... Cảnh diễn của Bao Tử ở tám tập phim "Thứ nữ xuất giá" phải nói là quá tốt so với các phim trước rồi, vì cả tám tập cô đều có rất nhiều đất diễn. Bánh bao thích mua túi: Đá Tam Sinh, cầu Nại Hà, uống một chén canh Mạnh Bà(2), quên hết chuyện cũ trước đây, kiếp sau thề không gặp lại nhau nữa – Hồng Diệp. (2) Truyền thuyết Trung Quốc nói rằng, điện Diêm Vương thứ 10 cai quản việc chuyển kiếp đầu thai. Tại điện này có cầu Nại Hà bắc qua sông Vong Xuyên hình cầu vồng, rất trơn. Ven sông Vong Xuyên, có một tảng đá, gọi là Tam Sinh Thạch. Những linh hồn được đi đầu thai trở lại làm người đều phải qua Vong Đài uống canh Quên Lãng của Mạnh bà để quên hết chuyện buồn vui của kiếp trước. Canh Mạnh Bà khiến người ta quên đi hết thảy, Tam Sinh Thạch thì ghi lại kiếp trước kiếp này của con người. #Cô bé yêu cánh gà nướng: Kiếp sau Hồng Diệp sẽ được Hoắc Sâm nhặt về nhà. #Vân Tri Đạo: Không nỡ chút nào, nhưng em vẫn phải nói lên quan điểm của mình, lấy kinh nghiệm nhiều năm xem phim của mình, em kết luận Bao Tử là diễn viên đóng cảnh chết tốt nhất. ... #Cây nấm không muốn lớn: Huhu, Bao Tử à, tự nhiên chị lại văn vẻ tao nhã như vậy thật khiến em không nhận ra đó ha ha ha, mau biến hình trở lại đi, kia không phải là chị ha ha ha ha ha. #Quần tụt: Bao Tử à, chị lại đang diễn đấy à? Lại đi đăng cái status có chiều sâu như vậy, hữu tình như thế, đừng có giả bộ nữa, sống ảo sẽ bị sét đánh đó ( ̄▽ ̄). #Diễn viên điện ảnh Hoắc Sâm: @Bánh bao thích mua túi, mau nhào vào lòng anh đi. ... Các bạn trên mạng: QAQ [Chưa kịp chuẩn bị thì đã lại bị ngược rồi.] [Hiệp hội bảo vệ cẩu đâu? Đều đã làm thẻ hội viên rồi mà sao không che chở chúng tôi hả?] [Phải quan tâm yêu thương tới chúng tôi nhiều hơn biết chưa!!!] Bánh bao ngốc ngồi nhà lại bắt đầu nhắc tới cái bụng béo của mình, Hoắc mỗ thì cảm thấy đây hoàn toàn không phải chuyện đáng để lưu tâm, dù sao chỉ cần sờ thấy thoải mái là được rồi =3=. [Phụ nữ và đàn ông có suy nghĩ hoàn toàn khác nhau như vậy đó.] "A Sâm, sáng mai anh gọi em dậy sớm nhé, em muốn đi chạy bộ = v =." "→_→" "Ơ hay, ánh mắt kia của anh là có ý gì hả ( ̄^ ̄)ゞ?" "Anh sợ trong quá trình đánh thức em dậy sẽ nguy hiểm đến tính mạng." "..." "Chồng em còn chưa chê cái bụng nhỏ của em mà, sao em phải gấp chứ." [Vợ ơi, mau tới đây khen anh đi = v =.] "Em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, em là nghệ sĩ, phải giữ hình tượng." "Anh thì không thích Bạch Cốt Tinh đâu." "= v =" --- Sáng hôm sau Hoắc mỗ vẫn quyết định sẽ đánh thức Bao Tử, chỉ là cách đánh thức có hơi xấu chút thôi →_→. [Gặm này gặm này gặm này.] Lúc Bao Tử mở mắt ra thì thấy một cái đầu đang chôn trong ngực mình, quần ngủ hoạt hình bọt biển đã bị tụt xuống một nửa, mà tay của Hoắc Sâm cũng không nhàn rỗi, chậm rãi lần mò vào trong áo, nhiệt tình đốt lửa trên người cô. [Đàn ông vào sáng sớm luôn phát điên như vậy.] "Nào ~ A Sâm." Hoắc Sâm ngẩng đầu cười một tiếng, sau đó dịch người lên trên, nhẹ nhàng gặm vành tai vợ, giọng nói trầm khàn quyến rũ: "Dậy rồi à?" Vành tai và cổ đều là chỗ nhạy cảm của Bao Tử, với lại giọng của Hoắc Sâm đã khiến cho cô tê dại cả người, chỉ có thể ngây ngốc gật đầu. "Vợ, em muốn chạy bộ giảm cân hả?" "Dạ (●°u°●)​"." Hoắc Sâm bấm một cái vào thắt lưng mềm mại của cô: "Thật ra thì chúng ta có thể vận động trên giường luôn cũng được." Bao Tử: "..." Thế là, trong buổi sáng tĩnh lặng yên bình, Bao Tử không một chút đề phòng bị Hoắc Sâm ăn thịt. [Phóng túng nào ~] ... Bao Tử lệ rơi đầy mặt, cô thề sau này sẽ không bao giờ...nhờ chồng gọi dậy nữa, cũng không muốn giảm cân luôn, cứ để cho cái bụng nhỏ đi theo mình cũng được QAQ. Đối với sự giác ngộ của vợ, Hoắc Sâm cực kỳ hài lòng, đây chính là kết quả mà hắn mong muốn, hắn không hy vọng sau này sẽ phải ôm một đống xương đi ngủ đâu, bánh bao nhà hắn cứ mềm mềm đáng yêu như bây giờ là tốt nhất = v =. --- Quảng cáo nhẫn kim cương Diffie O"Neill sẽ được quay với phong cách lãng mạn ngọt ngào.Phân cảnh quay của hai vợ chồng sẽ được chia làm hai, thứ nhất là cảnh đưa nhẫn ra để cầu hôn, thứ hai là cảnh chú rể đeo nhẫn cưới cho cô dâu trong ngày cưới. Đối với quảng cáo này hai vợ chồng ngốc đều rất hài lòng, chỉ duy nhất có vấn đề áo cưới, Bao Tử phải liên tục nhấn mạnh rằng không được để cho cô làm giãn váy cưới thêm một lần nữa. Đối với yêu cầu của Hoắc phu nhân, các nhân viên không có lý do gì mà không chiều theo cô cả, chẳng qua lúc nghe Bao Tử nói vậy thì ai nấy đều cố nén cười, dùng đầu ngón chân nghĩ thì cũng biết là bọn họ đã xem chương trình kia rồi. Bao Tử: "..." [Chương trình đã hết lâu rồi mà, sao mấy người vẫn còn nhớ mãi vậy?!] [Xin hãy quên đi có được không QAQ.] [Làm người phải luôn nhìn về phía trước chứ.] ... Cảnh quay đầu tiên bắt đầu. Ở vùng Tây Song Bản Nạp (1) xinh đẹp, cảnh sắc hợp lòng người, có một chàng trai nắm tay cô gái đi trên bãi cỏ ngát xanh. (1)Là châu tự trị dân tộc Thái ở phía tây nam tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Chàng trai xoa đầu cô gái, cúi người nhìn thẳng vào mắt cô, sau đó lấy từ trong túi ra một cái hộp nhỏ rồi mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn với thiết kế vô cùng độc đáo.Chàng trai dùng ánh mắt tràn ngập sự yêu thương và mong đợi, nói: "Bánh bao ngốc, em có đồng ý lấy anh không?" Cô gái có chút kinh ngạc, như thể cô không ngờ rằng là anh sẽ cầu hôn mình, gương mặt cô đỏ bừng, sau đó kiêu ngạo quay đầu đi chỗ khác: "Hừ, anh cho rằng chỉ bằng một chiếc nhẫn là có thể cưới được em sao?" Chàng trai khẽ véo má cô gái (đây là hành động Hoắc Sâm tự ý thêm vào): "Bằng cả nửa đời sau của anh nữa." Cô gái ngẩng đầu, mắt to ngập nước, sau đó kiễng chân lên nói vào tai chàng trai: "Lời này là chính anh nói đấy nhé, không cho phép thay đổi." "Ừ." ... Người bỏ vốn kiêm đạo diễn cho nhãn hiệu nhẫn kim cương Diffie O"Neill hô lên: "Cut! Rất tốt, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo." Hoắc Sâm: "( ̄▽ ̄)" [Đương nhiên là tốt rồi.] [Mấy cái kiểu diễn tình cảm này phải nói là dễ như trở bàn tay luôn.] Bao Tử: "= v =" [Nhận được lời khen rồi.] [Cảm thấy mình thật giỏi.] Cảnh quay thứ hai tương đối đơn giản. Trên bờ biển giữa trời xanh mây trắng, cô dâu chú rể đang đọc lời tuyên thệ. Ống kính quay từ gương mặt hạnh phúc của hai người rồi từ từ dời xuống chiếc nhẫn kim cương mà hai người đang đeo cho nhau, đơn giản mà không làm mất đi sự lung linh bắt mắt.Ý nghĩa của chiếc nhẫn chính là lời hứa hẹn một đời, yêu thương nhau đến khi đầu bạc răng long. Hình ảnh phải nói là cực kỳ đẹp, đi đến một kết quả không ai lường trước được. Mà điều khiến cho Bao Tử thỏa mãn không phải là chiếc nhẫn, mà chính là cái váy cưới, vì nó như thể được đặt may riêng theo số đo của cô vậy, sự khéo léo tinh tế trong thiết kế còn làm lộ ra toàn bộ đường cong duyên dáng của cô nữa chứ. Bao Tử: = v = [Cuối cùng cũng được xinh đẹp một lần.] Thật ra thì quảng cáo này rất chú trọng tổng thể, từng chi tiết dù là nhỏ nhất cũng phải được xử lý tốt, tiểu tiết sẽ làm nên đại cục, cho nên việc lựa chọn váy cưới cũng được bọn họ làm rất nghiêm túc. Sự chân thành ắt sẽ nhận được hồi báo. Và tất nhiên, các nhân viên công tác lại không một chút đề phòng bị hai vợ chồng nhà này ngược thảm hại một cách vô ý hay cố tình thì không rõ, mấu chốt nhất là ngay cả hai vợ chồng kia còn không tự nhận thức được điều đó. [Bực bội quá ~] [Quay có cái quảng cáo thôi mà cũng thấy khó chịu ~] [Xin tạm biệt.] [Chắc sau này sẽ không gặp lại hai người họ nữa đâu.]