Nhật Kí Hôn Nhân Của Tôi Và Thần Tượng
Chương 266
Hai người cứ thế môi chạm môi, sau đó lại chậm chạp không có hành động gì khác. Yên lặng đáng sợ ~
Tiết Sở hơi mất tự nhiên, tuy rằng hai người đã xác định quan hệ rồi, nhưng đột nhiên thân mật thế này thì cô vẫn chưa quen, tay cô nắm chặt cổ áo Lục Hoài, bộ tây trang phẳng phiu đã bị cô làm cho nhăn nhúm.
Dựa theo kịch bản thì lúc này nam nữ chính đã phải tách nhau ra rồi, nữ chính tránh đi trước, cúi đầu thẹn thùng, sau đó nam chính khẽ mỉm cười, ngón tay thon dài vuốt ve mái tóc dài của cô, cảnh này chắc chắn sẽ cực kỳ lãng mạn.Nhưng ai mà biết được là có người nào đó cứ luôn không tuân theo lẽ thường cơ chứ.
Trong lòng Bao Tử mặc dù đang cuộn trào như sóng dữ, nhưng cô vẫn nhớ phải kìm chế, kịch bản thế nào thì vẫn phải diễn theo như thế, không thì idol của cô lại nghĩ là cô đang quyến rũ anh thì chết.Xin lấy tính cách tốt đẹp được bồi dưỡng từ thời tiểu học của mình ra để thề rằng, Bao Tử cô không biết làm chuyện đấy đâu.
Nào ngờ, lúc cô đang cúi đầu thẹn thùng thì bất ngờ bị người ta ôm chặt eo, Bao Tử giật mình sợ hết hồn, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn người gây họa kia, lại không nghĩ rằng cô làm vậy là quá tiện cho Hoắc mỗ ra tay.Hắn dùng tay còn lại giữ mặt Bao Tử, sau đó không nói một lời mà cúi xuống hôn lên trán cô.
Bao Tử: "..."
[Trời ơi, anh cứ như vậy thì em sẽ không khống chế được bản thân mất!]
[Tự nhiên lại trêu chọc người ta, nhỡ em không kìm được mà phá hủy sự trong sạch của anh thì phải làm sao?]
Đạo diễn: "..."
[Có vẻ cũng được đấy, cảm giác như đang lưu luyến không rời.]
...
Đúng, Hoắc Sâm thừa nhận là hắn cố ý, nhưng hắn cũng không hiểu tại sao mình lại làm như vậy.Lúc diễn vốn hắn còn muốn giữ gìn trong sạch cho bạn Bao, nên đã lấy ngón tay cái đặt lên môi cô để ngăn cách, nhưng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà lần đầu tiên hắn nảy sinh ý định ăn đậu hũ của bạn diễn nữ, chính vào lúc nhìn vào cái miệng nhỏ hơi hé mở trước mặt mình.
Không ai biết rằng vào giây phút hắn hôn cô, lòng bàn tay hắn đã ướt đẫm mồ hôi, trong lòng cực kỳ căng thẳng.
Sau đó lúc tách ra hắn lại cảm thấy hơi lưu luyến, hoảng hốt nhớ ra trong kịch bản chỉ yêu cầu hôn trán thôi, thế là hắn lại tự sửa theo ý mình, dù sao cũng hôn môi rồi, hôn trán một cái nữa cũng không sao.
[Trong hội lưu manh đã gia nhập thêm một người mới rồi.]
...
Người nào tinh ý thì sẽ nhận ra ngay là Hoắc Sâm có ý với Bao Tử, chuyện này biểu hiện ở việc, giống như thời cấp ba bạn gặp được cô gái mình thích, dù không thường xuyên quanh quẩn bên người ta, nhưng thỉnh thoảng lại cố ý làm một vài hành động để người ta nhớ đến mình, mà phương thức thường dùng đó là bắt nạt người ta, cứ muốn làm trái lại ý của người ta, hoặc đang trong lúc tràn đầy ý chí chiến đấu thì lại không chút nể nang giội cho người ta một chậu nước lạnh.
Kẻ trong cuộc u mê, Hoắc Sâm vẫn chỉ đơn giản nghĩ là hắn muốn trả thù Bao Tử vì cô đã rao bán chữ kí của hắn mà thôi.
Chỉ có điều là, sau khi hôn lên môi cô, cho dù đầu óc hắn có chậm lụt thế nào đi nữa thì ít nhiều cũng có thể nhận ra được suy nghĩ thật sự trong lòng mình là gì rồi.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
1 chương
197 chương
17 chương
50 chương
3 chương
11 chương
77 chương