Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 68 : Cả ngàn cây số gặp lại nhau - chiến tranh 1

Nét mặt cô bỗng trở nên khó coi , cô chỉ vào mặt anh nói : - lại là cậu sao ? Anh ngạc nhiên nhìn cô hỏi : - Lại là tôi ? Chúng ta từng gặp nhau sao ? Hay chị nhầm tôi với ai ? - Nhầm ư ? Làm sao tôi có thể nhầm được , kẻ đã đụng tôi rồi bỏ chạy . - đụng chị ? ánh mắt anh xen chút nghi ngờ , lục lại trí nhớ của mình , xem mình đã từng đâm xe vào ai , rồi bỏ chạy hay không ? Nhưng không , anh chưa từng gây tai nạn , chứ đừng nói gì đến đâm trúng người ta rồi bỏ chạy . Chắc cô gái trước mặt nhận nhầm người rồi . Cất giọng nhẹ nhàng nói với cô : - Chị ơi ! chắc chị nhầm em với ai rồi . em chưa từng gây tai nạn , hơn nữa gây tai nạn rồi bỏ trốn . chị nhớ lại xem có nhầm tôi với ai không! Cô thầm nghĩ : " Cái thằng ranh con này , vừa mới đâm mình chưa đầy ba tiếng đồng hồ mà đã trối tội rồi . Miệng lưỡi cũng giảo hoạt không kém . Được rồi mày không nhớ , bà nói để cho mày nhớ lại " Nghĩ tới đây cô trợn mắt nhìn anh. Nói : - Nhầm ? thật sao ? thế sáng sớm nay cậu tông xe vào ai ? Nghĩ một lúc , như chợt nhớ ra điều gì , cậu chỉ tay vào cô với giọng ngạc nhiên nói : - Hóa ra cái con điên , điên cuồng lao xe về phía tôi là chị sao ? làm tôi hết hồn xém chút nữa thì ngã . cô thật sự tức giận , Không đùa chứ ? thằng ranh con này dám gọi cô là con điên .Tức giận nói : - Ranh con bảo ai điên hả ? Không điên sao chị lại lao xe như tự sát thế ? Mà này chị gái ! chị nhớ lại đi nhé ! Không phải tôi là người đâm vào chị nhé . Mà là chị đâm vào cột điện . Chị đừng có đổ oan cho tôi . Tôi không có rảnh để đôi co với chị . tôi rất bận . Nói rồi anh bê đồ đi . Để lại cô đang tức nghẹn họng đứng đó . không nói được lời nào . Chiều hôm đó , Còn đang chen chúc xếp hàng đợi nộp hồ sơ , thì chuông điện thoại reo . Nhìn màn hình , hiện lên màn hình là một số điện thoại lạ , cô miễn cưỡng nhận điện thoại . Đặt điện thoại lên tai cô nói: - Alô ! Ai vậy ạ ? - Xin hỏi : đây có phải số điện thoại của chị Nguyễn Thị Xuân không ạ ? - Vâng đúng rồi , có chuyện gì không ạ ? Tôi gọi từ công ty an bình , để thông báo : chị đã trúng tuyển . Mai chị có thể đi làm luôn được không ạ ? - Có , tôi có thể . - Vậy mai ,7h30 chị cầm theo chứng minh thư nhân dân đến phòng nhân sự để nhận việc nhé ! - Vâng . tôi biết rồi cảm ơn chị . - Vậy chào chị . - dạ . Chào chị ạ Cuộc gọi kết thúc , cô nhảy như điên , mặc mọi người nhìn mình . Vậy là cuộc sống mới của cô bắt đầu .........