Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 58 : Mong ước làm mẹ phần 5

Hôm nay , mặc cho mình một chiếc váy đơn giản nhưng không kém phần thanh lịch , trang điểm nhẹ nhàng , cô tự ngắm nhìn mình trong gương . cô mỉm cười nhìn người con gái trong gương . Hôm nay , cô được mời về dự kỷ niệm 40 năm thành lập trường . Ngôi trường cũ thân thương , nơi cô đã từng trải qua những năm tháng cấp ba êm đềm và vui vẻ . Bước vào cổng trường , trường hôm nay được trang hoàng thật lộng lẫy , sân trường thật náo nhiệt . trẻ có , già có , các thầy cô giáo cũ cũng có mặt tại trường . Tất cả mọi người đều được mời đến dự lễ kỷ niệm . đang mải chìm đắm trong những kỷ niệm xưa , Chợt có tiếng gọi - Loan ! Cô quay lại , đó là Nhiên , cô bạn cùng bàn của cô . Cô chạy về phía Nhiên , ôm chầm lấy nhiên , cô hỏi : - khỏe không ? - Mình khỏe . Còn cậu ? - Mình cũng vậy . giờ làm ở đâu rồi ? - Mình giờ là giáo viên trường x - Wow ! không ngờ đó ! Bạn thật giỏi ! trường đó rất khắt khe trong việc tuyển giáo viên lẫn học xinh đó . - Có gì đâu gặp may thôi ! Hai người mải mê nói chuyện , dần dần bạn bè xúm lại đông hơn , họ cùng nhau ôn lại chuyện xưa . Tiếng cười tiếng nói rộn rã cả một góc sân . Trong lúc cô đang vui vẻ với bạn bè , thì có một người đứng lặng lẽ nhìn cô . Bất giác cô quay đầu lại , ánh mắt hai người chạm nhau . trước mặt cô là anh , người con trai mà cô đã thầm yêu bao lâu nay . Chẳng biết họ nhìn nhau bao lâu , chẳng biết vô tình hay cố ý , một người bạn vỗ vào vai cô , làm cho cô giật mình quay lại . cô xin phép mọi người tiến về phía anh . Cô mỉm cười chào hỏi : - Chào anh ! Lâu rồi mới gặp . Anh khỏe không ? Với giọng dịu dàng anh nói : - Chào em ! Lâu rồi mới gặp . Anh khỏe còn em ? - Em khỏe . giờ anh làm gì ? - Anh làm bất động sản . Còn em ? - Em làm kế toán kho của một công ty . Lúc trước tại sao anh đi mà không nói gì với em ? - Anh xin lỗi ! Lúc đó , cũng định nói , nhưng em còn bận nên anh không nói gì được nên đành đi luôn . Anh nói vậy cô cũng hiểu từ bận đó nghĩa là gì . Ánh mắt có chút mất mát cô nói : - Em xin lỗi ! - Thôi chuyện cũ qua rồi ? Giờ em thế nào ? Đã lập gia đình chưa ? - Em chưa . Còn anh ? - Anh vẫn chưa . Trước đây anh yêu một người con gái , nhưng cô ấy đã yêu người khác , cho nên tới giờ vẫn chưa thể quên cô ấy . Ánh mắt cô rũ xuống , vậy là anh đã có người thương . Trong tim anh không có chỗ cho cô . Mỉm cười cô an ủi anh . - Rồi sẽ có người con gái tốt dành cho anh . - Anh nghĩ rằng , sẽ không có ai có thể thay thế cô ấy trong trái tim anh nữa đâu . Cô mỉm cười , không biết nói gì với anh . Buổi Tiệc hôm đó , cô uống rất nhiều . Cô uống cho nỗi đau trong lòng vợi bớt đi . Nhưng càng uống , càng thấy đau . Thấy cô đã say , mọi người bảo cô về , cô loạng choạng bước đi không vững . bạn bè phải dìu cô đi . Chợt anh bước đến , nói : - Để tôi đưa cô ấy về . Biết anh là bạn gần nhà cô trước đây , họ an tâm để anh đưa cô về .