Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 35 : Ác mộng tình yêu 4

Thời gian thấm thoát thoi đưa , giờ đây cô đã 20 , không còn là con nhóc 18 , ngày nào . Bây giờ cô không còn , đôi mắt ngây thơ ngày nào , thay vào đó là ánh mắt vô hồn , không cảm xúc lạnh băng như nước đá . Nhiều chàng trai có ý định tiến xa hơn Với cô , nhưng cô chỉ mỉm cười cho qua . Nhưng cô nào biết ánh mắt lạnh lùng và nụ cười kia , đã hớp hồn bao người . Rất nhiều , rất nhiều chàng trai hi vọng được lọt vào mắt xanh của cô . Nhưng tất cả đều vô ích. Cô chưa từng đặt ai vào trong mắt chứ đừng nói là trong tim cô . Thật đáng tiếc cho một người con gái , xinh đẹp và giỏi giang như cô . Mới 20 tuổi nhưng cô đã được cất nhắc làm quản đốc của chi nhánh 3 . Nhưng , cô một mực từ chối , vì nó quá xa , không tiện cho việc chăm sóc em nhỏ và bà già yếu . - nghe nói , chúng ta xắp có thêm người mới đó , trong đó nghe nói có một chàng trai rất đẹp nhé . - Một người nói - Vậy sao ? Có biết anh ta là người ở đâu không ? Một người tò mò hỏi . - Không rõ , nhưng nghe nói là người từ nước ngoài về . Anh ta làm bên kĩ thuật . -- Vậy sao ? Chắc anh ta giỏi lắm nhỉ . - Còn phải nói , từ nước ngoài về cơ mà. ...................... Ban đầu , nghe có người mới , cô còn tò mò , nhưng chợt nghe nói , đó là một người con trai , cô lại tỏ ra chán nản , bỏ ra chỗ khác , nhưng cuối cùng , đi đâu cũng gặp lời bàn tán của mọi người . Thở dài chán nản , cô trốn đi chỗ khác ngồi . nhìn trước , nhìn sau , cô nhảy lên đống gạch , rồi mất hút trong đống gạch đó . phía sau đống gạch là một tán cây to lớn , cây mọc xum xuê bên một cái ao rộng lớn . đây là nơi bí mật của cô , mỗi khi chán nản , là nơi cô vừa có thể trốn làm ,. Lại còn có thể nằm ườn ở đây không sợ ai làm phiền. Đặt người nằm xuống , ánh mắt lim dim chuẩn bị đi vào cõi mộng , Đang chuẩn bị cùng chu công đánh cờ , chợt có giọng nam nhân làm cô phải chia tay với chu công để trở về hiện tại . - không làm mà trốn việc hả ? Ngồi dậy , nhìn chàng trai tuấn tú trước mặt , cô giương bộ mặt chán ghét nói - Bị cuồng công việc hả ? Biết mấy giờ rồi không ? Nhìn đồng hồ , anh có chút thẹn thùng , - Xin lỗi . Tôi quên mất . Cô hất tay , lười nhác nói - thôi không sao , làm phiền anh đi nơi khác cho tôi nghỉ ngơi ! Cô nằm xuống tiếp tục đi tìm ngài chu công đáng kính , không thèm Để ý đến có một kẻ nam nhân đang ở đó . Thật ra , khi vào công ty , anh cũng đã được nghe qua về cô , một cô gái Giỏi , nhiều lần được đề bạt địa vị cao hơn , vậy mà cô chỉ muốn làm công nhân . Anh thật sự hứng thú với cô , anh quyết định tìm hiểu cô gái này . chợt thấy cô leo lên và biến mất , anh lập tức đuổi theo . Ai dè lại bị cô bơ đi ." Thật là một cô gái kì lạ ,thú vị ." Anh mỉm cười nhìn cô rồi tránh đi , để nhường lại giấc ngủ của ai đó .