Nhật Kí Cuộc Đời

Chương 30 : Mẹ yêu con hơn bất cứ điều gì phần 4

- Hù . - Giật cả mình Nhìn anh , hôm nay anh có gì đó kì lạ, ăn mặc. Chỉnh tề không giống như. Thường ngày cô tò mò hỏi : - Hôm nay , sao anh mặc đẹp thế ? - Có gì đâu .. Em lên xe đi ! Cô Bước lên xe , chiếc xe từ từ chuyển bánh . Một lúc sau , chiếc xe dừng ở một nhà hàng sang trọng . - Tới nơi rồi . Trước khi xuống xe em lấy cái này bịt mắt lại . Nói rồi anh đưa cho cô một dải lụa trắng . - Làm cái mà thần bí thế ? - Em cứ bịt mặt rồi sẽ biết . Cô làm theo lời anh bịt mắt lại . Trước mắt cô , tất cả đã trở thành màu đen . Anh dắt cô đi một đoạn . Bỗng nhiên cô ngửi thấy một mùi thơm dịu nhẹ . Tâm trạng thật thư thái , bỗng một khúc nhạc nổi lên , anh đưa tay lên gỡ khăn che mắt , ánh sáng ùa vào , trước mắt cô đỏ thắm màu của hoa hồng , nền nhà trải một lớp cánh hoa hồng , một chiếc bàn , trải ga trắng tinh , trên bàn cắm một bông hoa hồng lớn , rượu vang và nến , ánh nến lung linh huyền ảo , dưới ánh nến không gian như trở nên mị hoặc hơn . Hai người ăn uống vui vẻ , một chiếc bánh ngọt được bày trước mắt , ăn gần hết chiếc bánh , chợt răng cô cắn vào vật gì cưng cứng hình tròn . cầm ra là một chiếc nhẫn . - Đây là......... Anh cầm lại chiếc nhẫn , Quỳ xuống nói - Em làm vợ anh nhé Nước mắt trào ra , đây không phải giọt nước mắt đau khổ mà là giọt nước mắt của hạnh phúc , Giờ phút này cô không biết phải nói gì với anh . Cô chỉ biết khóc , Những giọt nước mắt lăn dài trên má , anh cuống quýt không biết phải làm sao . - Em sao vậy ? Anh xin lỗi ! Nếu em không đồng ý , anh sẽ đợi , đợi ngày em yêu anh . Anh xin lỗi ! Đừng khóc nữa mà ! - Em xin lỗi . Chỉ là em không biết tại sao em lại khóc nữa . Em thật sự mong được suốt đời bên anh . Chỉ thế thôi anh cũng đã hiểu . Ôm chầm lấy cô , trái tim anh dâng lên tràn ngập hạnh phúc - cảm ơn em . Cảm ơn em đã chấp nhận anh . Đêm hôm đó cô trao trọn vẹn cho anh . Từ giờ trái tim và thể xác cô đã thật sự đã thuộc về anh . Những ngày sau đó , họ chuẩn bị cho lễ cưới , còn 4 tháng nữa họ sẽ thật sự nên duyên về chung một nhà . Anh cũng thật sự lo lắng , cô lo lắng một anh lo lắng mười . gần đây , tự nhiên anh thấy người mệt mỏi , hay chảy máu cam và màu ở chân răng . đầu óc quay cuồng . " Không ổn rồi , sức khỏe mình có vấn đề . " Tại bệnh viện , anh run run nhìn tờ kết quả . Tại sao lại có thể như thế này . Tại sao khi anh tìm được hạnh phúc , trời nhanh chóng tước đoạt đi . Anh ngồi trên ghế của bệnh viện , không biết là đã bao lâu trôi qua . Cũng không biết anh đang nghĩ gì . Mọi thứ xung quanh anh giường như đang ngừng trôi . rất lâu sau đó, Anh dường như đã nghĩ thông suốt điều gì đó , anh gọi điện nói : - Mày rảnh không ? tao có việc muốn bàn với mày ! Nhìn lịch , cô thấy mình đã chậm mất một tuần , một chút lo lắng , cô mua que về thử , hai vạch . Hạnh phúc một lần nữa vỡ òa , cô đã có thai , có giọt máu của anh . Không còn gì ý nghĩa hơn nữa . Cầm máy lên , nhắn cho anh một tin . " Em có một bất ngờ dành cho anh . Ở một quán nhỏ , anh nhìn điện thoại , thoáng một chút buồn , tắt điện thoại nhìn một người phụ nữ có thai 5 tháng , cái bụng đã bắt đầu nhô cao , Không biết hai người nói gì , chỉ biết rằng trong ánh mắt anh là sự thống khổ mà không mấy ai có được . Đợi mãi không thấy anh trả lời , cô bấm điện thoại gọi cho anh . chỉ thấy những tiếng tút dài , nhưng không ai nghe máy . Cô chờ đợi tới khuya , anh cũng không hề xuất hiện . Tại sao lại như vậy , chẳng lẽ anh sảy ra chuyện gì . Cô lấy điện thoại gọi cho Dũng , điện thoại được kết nối , - Alô ! Gì vậy như ? - Anh có thấy anh Hoàng đâu không ạ ? - Không . Có gì không em ? - Cả ngày này em không thấy anh ấy đâu cả . Gọi điện thì không thấy bắt máy nhắn tin không thấy trả lời em lo quá ! Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi nói : - Nó sẽ không sao đâu đừng lo . Như này ! ..... Ngưng một chút rồi nói tiếp : - Thôi không có gì . Em đừng nghĩ nhiều ! Cúp máy , trong lòng cô có một cảm giác rất lạ . Dường như , tất cả như đang giấu cô cái gì đó . Tựa hồ như có gì đó sắp xảy ra . Trong lòng cô một cỗ bất an cứ nổ lên . Cùng lúc đó ở nhà Dũng , Đặt điện thoại xuống bàn , hai tay đan vào nhau , anh nhìn Hoàng nói : - Thế cậu định trốn cô ấy đến bao giờ ? Liệu có trốn được cả đời không ? - Tao thấy sợ khi phải đối diện với cô ấy . Tao sợ khi nhìn thấy cô ấy rồi , tao sẽ không thể buông tay . - Trước sau gì mày cũng phải nói . Mày làm như thế cô ấy sẽ càng đau khổ . - Thà để cô ấy hận tao sẽ dễ dàng quên tao hơn là để cô ấy đau khổ cả đời . Cũng may , tao và cô ấy chưa có gì níu kéo , nên sẽ dễ dàng cho cô ấy hơn . - Tùy mày .tao không còn gì để nói nữa . rồi sẽ có lúc mày sẽ hối hận. Ngày ....... Tháng ...... Năm ...... Một đám cưới linh đình diễn ra , chú rể là anh , còn cô dâu không phải là cô . Tất cả đều đã biết ngoại trừ cô , tới tận bây giờ cô vẫn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra . Gần tới giờ đón dâu , cô mới nhận được tin nhắn của một ai đó , mở tin nhắn mắt cô trợn trừng , hô hấp không thông , " Như ! anh Hoàng lấy vợ , em mau đến đây đi ! khách sạn Thiên Hà lầu hai . Em mau đến để nhìn rõ bộ mặt thật của hắn ta ! " Cô chạy một mạch ra ngoài , bắt một chiếc xe taxi gần đó , Tại khách sạn Thiên Hà một người chạy vào phòng . - Hoàng ! Cô ấy đang đến ! Mau chuẩn bị đi ! Gương mặt đang ủ dột , nổi lên một thoáng tia đau lòng , nhanh chóng lấy lại tinh thần , tỏ ra vui vẻ và hạnh phúc anh nói : - Tất cả chuẩn bị ! Vào vị trí . " Như à ! xin lỗi em . anh đành nợ em kiếp này ." Cánh cửa bật mở , trước mắt cô là hôn trường sang trọng lộng lẫy . Nơi lộng lẫy này , hoàn toàn không dành cho cô mà là dành cho một người con gái khác , trái tim cô chợt đau đớn . nhìn thấy cô , anh trợn mắt nói lớn : - Cô đến đây làm gì ? Nơi này không có chỗ của cô . Giương đôi mắt đỏ hoe không giọt nước mắt , có lẽ cô đã khóc quá nhiều , nên giờ không thể rơi thêm giọt nước mắt nào nữa .Giọng nói nghẹn ngào : - tại sao ? Tại sao anh lừa dối em ? - tôi lừa dối cô ? Tôi lừa dối cô khi nào ? Cô có nhầm không ? Đã bao giờ tôi nói yêu cô chưa ? Người tôi yêu là cô ấy , chúng tôi cũng đã có con . Cô nhìn đi! anh chỉ tay về phía người phụ nữ mang thai đó . Quả thật anh chưa bao giờ nói yêu cô , thậm chí nói thích cô anh cũng chưa từng nói , sờ lên bụng mình cô nghĩ " cô ấy có thai con của anh , em thì sao ? Nơi đây cũng có giọt máu của anh , nó cũng là con anh đấy . " Anh nói tiếp , - tất cả chỉ do cô tự ngộ nhận thôi . đừng ảo tưởng nữa ! Tỉnh mộng đi ! Bỗng nhiên nước mắt cô tuôn rơi , từng giọt, từng giọt , nước mắt cuối cùng cũng chảy thành dòng . - Hoá ra từ trước tới nay , chỉ là em ngộ nhận , là tự em đa tình được . được em đi . Chúc anh hạnh phúc ! Em sẽ không làm phiền anh nữa . Vĩnh biệt . Cô bỏ chạy ra khỏi hôn trường , Vĩnh biệt anh người cô đã từng yêu sâu đậm . Vĩnh biệt anh mối tình đầu của em . vĩnh biệt . Đột nhiên cô ngã ra bất tỉnh . Trong lúc ý thức cô mơ hồ , tựa hồ có một bàn tay bế cô lên . Trong hôn trường , màn kịch đã kết thúc . Tất cả rời đi , để lại anh ngồi lặng lẽ ở đó . Lúc nhìn cô chạy đi , trái tim anh như bị ai đó bóp nghẹt . Anh muốn chạy theo cô , nhưng anh không thể . Anh không đủ can đảm để đuổi theo cô , nhìn tất cả những thứ anh làm để dành riêng cho cô , nhưng cuối cùng lại là thứ chôn vùi tình yêu của anh và cô . Anh đau , đau lắm , trái tim anh đã vỡ vụn rồi . bóp vỡ chiếc ly trên tay , bàn tay anh rướm máu , nhưng nỗi đau thể xác không đau bằng nỗi đau tinh thần của anh lúc này. Bỗng chuông điện thoại reo vang đánh thức anh khỏi suy nghĩ . Không nhìn màn hình , anh nghe máy - Alô ! Ai vậy ? - Tao Vũ đây . Như ngất rồi ! Anh chồm dậy , hỏi dồn , - cô ấy có sao không ? Chuyện gì đã xảy ra ? Cô ấy giờ đang ở đâu ? - Mày bình tĩnh đi ! Cô ấy không sao . Chỉ là ....... - Là sao mày nói đi ! Cô ấy bị làm sao ? Vũ thở dài nói - Cô ấy có thai rồi . Điện thoại rơi khỏi tay , cô ấy có thai , đó là con của anh và cô , nó là kết tinh tình yêu của cô và anh . anh định lao đến chỗ cô nhưng anh chợt khựng lại . Anh không thể đến anh phải để cô quên anh đi . Cô phải hận anh như thế cô mới có thể quên được anh , để bắt đầu một cuộc sống mới . Cuộc sống không có anh . Nhặt điện thoại lên anh nói : - khi nào cô ấy tỉnh , thì gọi cho mình nhé ? - Được . Dũng nói , anh cúp máy , lặng lẽ nhìn người con gái đang hôn mê trên giường , hai cái người này đâu còn là trẻ con nữa . tại sao cứ phải làm tổn thương nhau ? Cuộc sống còn bao nhiêu đâu mà phải làm tổn thương nhau đến mức này . chẳng thà hãy bên nhau trân trọng những giây phút cuối cùng này có phải hơn không ? Anh thở dài đau sót . Một tiếng sau, Cô tỉnh dậy , trước mặt cô là một màu trắng , trần nhà trắng , tường trắng chăn đệm cũng trắng tinh . nhìn một vòng rồi Ánh mắt cô nhìn về vũ . - Là anh sao ? Đây là đâu ? - Đây là bệnh viện . - Vậy sao . Tại sao em lại ở đây ? Em không nhớ gì sao ? - Không . Lúc em chạy ra khỏi hôn trường em đã ngất , Cô cụp đôi mắt nói - Vậy sao ? Anh đã đưa em tới đây ? - Đúng . - Chắc giờ hôn lễ đã kết thúc rồi nhỉ . - ừ đã kết thúc từ lâu . Một giọt nước mắt trong suốt rơi xuống . Cô im lặng không nói gì nữa . vũ mở miệng phá tan im lặng - Em muốn ăn gì không ? - Không .em không Muốn ăn gì hết . - vậy Anh ra ngoài một chút . - vâng anh đi đi ! Bên ngoài hành lang . Anh bấm gọi cho Hoàng - Alô . Cô ấy tỉnh rồi , mày muốn làm gì nữa ? Nét mặt anh lo lắng. - Không có gì . Tao tự có tính toán . .......... - Tôi nghe nói , cô có thai ? Cô không nói chỉ im lặng . - Tôi bây giờ đã có gia đình , tôi không muốn có con rơi , cô bỏ đứa bé đi ! Anh quẳng cho cô một cọc tiền . Ánh mắt căm phẫn nhìn anh , - Tôi không cần tiền của anh cút đi ! Còn đứa bé anh yên tâm , anh đã không cần thì thôi tôi sẽ không giữ nó nữa . Anh yên tâm hưởng thụ hạnh phúc đi ! Cô ném lại cục tiền cho anh nhưng cục tiền bục ra bay khắp phòng . Đoạn cô bước ra khỏi phòng . Đến một góc khuất , đưa tay lên sờ bụng cô nói nhỏ - Con à cha con không cần con , mẹ cần con . Mẹ sẽ yêu con bằng tình yêu mẹ đã dành cho cha con . Từ nay tất cả tình yêu , sự hận thù mà cô đã dành cho anh , cô sẽ biến thành tình yêu để dành hết cho con . Từ đó , cô biến mất khỏi cuộc sống của anh như cô chưa từng tồn tại . Nhiều lần anh thử đi tìm ,bnhưng vô ích cô như bốc hơi khỏi thế gian này . Cô ra đi để lại những nỗi đau và ân hận cho bao người .