Nhặt Được Cô Dâu Nhỏ
Chương 128 : Trái Tim Florence (1)
Bốn năm sau.
Italia là quốc gia thân thiện với những phong tục tập quán cực kỳ lãng mạn, đặc biệt là thành cổ Roma đã để lại rất nhiều di sản văn hóa phong phú, đến nay vẫn khiến người dân trên toàn thế giới phải ngưỡng mộ.
Gần đây, nghe nói có một khối thạch anh tím quý giá đầy huyền bí được vận chuyển đến thành phố xinh đẹp của Italia —— Florence.
Khối thạch anh tím được đặt tên là ‘Heart of Florence – Trái tim Florence’, có tin đồn người sở hữu thạch anh tím, không chỉ có thể được mang lại may mắn, hơn nữa còn có thể sống lâu trăm tuổi. Nhưng nếu nó không hợp với mệnh cách chủ nhân, cho dù có được nó, cũng sẽ bị tai ách quấn thân, không tránh được bị chết bất đắc kỳ tử!
Thạch anh tím đích thực thần bí, hơn nữa truyền thuyết về nó, khiến cho người ta tin rằng, chỉ có ở Florence, mới có được may mắn và phước lành.
Thạch anh tím này được tôn sùng cũng bởi vì cách đây bảy trăm năm, một nữ phù thủy người Italia đã từng lập một lời nguyền. Nếu như mệnh cách không hợp, cố chiếm giữ ‘Trái tim Florence’ chỉ mang đến tai ách, nếu như mệnh cách phù hợp, sẽ gặp được nhiều may mắn, gặp dữ hóa lành.
Nhưng đáng tiếc là, rất nhiều người cũng không hề biết rõ lời nguyền mà nữ phù thủy kia đã ếm, và làm thế nào để phá giải? Loại mệnh cách nào mới được xem là phù hợp? Cho đến nay vẫn không có ai biết.
Dù vậy, ‘Trái tim Florence’ vẫn khiến cho rất nhiều người phải đổ xô vào tranh giành! Nếu anh thấy may mắn, anh có thể giữ lại, nếu như gặp phải vận khí xấu, thì sẽ lập tức chuyển nhượng qua tay người khác, lại bắt đầu một buổi bán đấu giá mới.
Mà khối thạch anh tím kia sau khi trôi nổi qua tay bao nhiêu người lúc này đang nằm trong tay một vị doanh nhân giàu có, đã được bí mật vận chuyển đến Florence, chuẩn bị tiến hành buổi bán đấu giá, việc này thu hút không ít người nổi tiếng giàu có từ khắp nơi trên thế giới tập trung đến Florence.
☆☆☆☆☆☆☆☆☆☆
Florence vào đêm, bao phủ xuống thành phố này là khí tức La Mã cổ đại, bạn có thể tùy ý nhìn thấy phong cách kiến trúc thời kỳ Phục Hưng ở khắp nơi, trong giáo đường mơ hồ truyền ra bài thánh ca, dịu dàng xua đi sự mỏi mệt của khách lữ hành.
Chợt, trên đường một chiếc Lincoln Sedan, đột nhiên dừng lại trước cửa một khách sạn mang phong cách La Mã cổ xưa, anh chàng bảo vệ trông giữ xe vội vàng chạy ra nghênh đón.
Cửa xe màu đen được mở ra, tài xế vội vàng bước xuống mở cửa ghế sau ra. Một đôi giày da màu đen bóng lộn từ bên trong bước ra, biểu thị cho thân phận cao quý của chủ nhân. Theo sau đó là một người đàn ông cao lớn với mái tóc đen bồng bềnh, đeo kính râm, sóng mũi cao thẳng, đôi môi mỏng gợi cảm, cặp kính trên sống mũi che đi ánh mắt của người đàn ông. Người đàn ông này là người châu Á hay lai Á Âu thì anh chàng bảo vệ trông giữ xe cũng không thể biết được. Chiếc áo khoác dài Armani màu đen tôn lên khí chất ưu nhã mà độc đoán của người đàn ông, gần như khiến cho anh chàng bảo vệ trông giữ xe phải cúi đầu ngay tức khắc.
Đi theo phía sau người đàn ông còn có thêm sáu người đàn ông nữa đều đeo kính râm, tất cả đều mặc đồ đen với thân thể cường tráng, dường như đi theo sau để hộ vệ, điều này thể hiện lai lịch của người đàn ông kia không hề nhỏ. Trong đó có một người tay ôm một chiếc vali nhỏ màu đen, đi sát theo sau người đàn ông kia, được một đám vệ sĩ bao quanh, trông rất thần bí.
Một nhóm bảy người, bước vào cửa chính khách sạn, chuẩn bị đăng ký nghỉ lại.
Nữ tiếp tân xinh đẹp của khách sạn lập tức tiến lên chào đón, mỉm cười nói lưu loát một câu tiếng Italia: “Hoan nghênh quý khách!”
Nữ tiếp tân vừa nhìn thấy người đàn ông cầm đầu liền giật mình hốt hoảng, cho dù ánh mắt của ông ta có bị giấu đằng sau cặp kính râm, nhưng cả người vẫn toát ra khí tức mê người, không khỏi làm ánh mắt cô ta lập tức biến thành hình trái tim. Đặc biệt là chiếc Lincoln Sedan, cùng với bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền kia, lần nữa biểu hiện thân phận cao quý của chủ nhân nó, làm sao không khiến cho phụ nữ phải khao khát chứ?
Người đàn ông cầm đầu vẫn không tháo kính râm xuống, nhìn thấy người phụ nữ tỏ ra si mê mình cũng không hề trách cứ, ông ta chẳng qua chỉ khẽ gật đầu. Một vệ sĩ ở sau lưng lấy ra thẻ VIP của khách sạn, nữ tiếp tân sau khi nhận lấy, lập tức gọi bồi phòng dẫn bọn họ vào phòng Tổng thống.
Người đàn ông với thân phận tôn quý quả thực đã khiến cho nhân viên khách sạn đều phải chắc lưỡi hít hà, phòng Tổng thống cũng không phải là nơi người bình thường có thể vào ở được. Huống chi loại thẻ VIP dùng cho khách quý này, khách sạn bọn họ lưu hành trên toàn thế giới chỉ có mười thẻ!
Dẫn một nhóm bảy người, đi lên tầng cao nhất của khách sạn. Tầng này hoàn toàn là một tầng lầu tách biệt, ngoại trừ phòng Tổng thống ra, không hề có phòng nào khác nữa.
“Thưa ngài, đây là phòng dành cho các ngài.” Người bồi phòng đưa thẻ ra vào ột người trong nhóm vệ sĩ đó.
“Cám ơn.” Người vệ sĩ trả lời hơi mang chất giọng Italia, nhưng khẩu âm vẫn tiết lộ anh ta không phải là người địa phương, dù sao người địa phương thì cũng không cần phải tới ở khách sạn, đúng không.
Sau khi vào phòng Tổng thống, cửa đã được đóng lại.
Nhóm vệ sĩ theo bản năng bắt đầu kiểm tra căn phòng, xem thử xem có vật gì khả nghi hay không. Bao gồm cả máy giám sát, thiết bị nghe lén đều là những vật dụng có tính uy hiếp đối với bọn họ tất nhiên cũng thuộc phạm vi tra xét.
Mà căn phòng Tổng thống này được thiết kế một phòng có hai tầng, tầng trên và tầng dưới, được thiết kế sang trọng và đẳng cấp, bài trí quý phái, lần nữa thể hiện sự đắt giá của nó.
Người vệ sĩ ôm chiếc vali màu đen, ngồi trên ghế salon tràn ngập vẻ cổ điển, vẫn luôn gắt gao ôm chặt cái vali kia, giống như bên trong nó chứa bảo vật vô giá.
Người đàn ông vẫn ngồi lặng lẽ ở đầu kia của ghế salon, yên lặng đốt xi gà, chờ đợi nhóm vệ sĩ kiểm tra xong, không nói lời nào.
Mười lăm phút sau, năm người vệ sĩ hoàn thành nhiệm vụ, tụ tập lại bên cạnh ghế salon.
“Lão Đại, kiểm tra xong, không có gì khả nghi.” Một người trong nhóm vệ sĩ tháo kính râm xuống, một mực cung kính đứng trước mặt người đàn ông.
“Đúng vậy, phòng ngủ chính trên lầu cũng không có gì khả nghi, lão Đại, tối nay có thể an tâm ngủ lại.” Một vệ sĩ khác gật đầu đáp.
“Đúng vậy, toilet cũng đã kiểm tra xong.”
Đợi năm vệ sĩ báo cáo kết quả xong, người đàn ông tháo kính râm xuống, một đôi mắt đen sâu thăm thẩm hiện ra. Gương mặt anh tuấn, mày kiếm mạnh mẽ, lần nữa biểu hiện sự cao quý tao nhã mà độc đoán của người đàn ông.
Ông ta hít sâu một hơi xì gà, sau đó thổi ra một vòng khói nhỏ, mùi thơm của xì gà khuếch tán trong không khí, kéo theo mùi nicotin cám dỗ. Ông ta khẽ gật đầu, đôi môi mỏng bập vào điếu xì gà, hấp dẫn đến mức gần như khiến cho phụ nữ phải thét chói tai, hận bản thân không phải là điếu xì gà kia. May mắn sáu vệ sĩ ở đây đều là những tên đàn ông cường tráng, mà trong mắt bọn họ lão Đại chính là vị thủ lĩnh tôn kính.
Người đàn ông cau mày, nhả ra một ngụm khói trắng, dường như đang suy nghĩ vấn đề gì thâm sâu lắm, sáu vệ sĩ vẫn lẳng lặng chờ lệnh của ông ta.
Gã vệ sĩ vẫn luôn ôm chiếc vali đen trước ngực, không nhịn được cất tiếng hỏi, “Lão Đại, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Cái vali này nên xử lý thế nào?”
Đôi tròng mắt màu đen của người đàn ông chợt lóe lên tia sáng, khóe miệng khẽ nhếch lên thành một hình vòng cung hoàn mỹ, khinh miệt cười nói, “Đem cái vali rỗng để vào phòng của tôi, đồ vật bên trong các cậu tự bảo quản!”
Giọng nói từ tính lộ ra vẻ nghiền ngẫm cân nhắc, ánh mắt sắc lạnh khiến cho người ta không rét mà run.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
31 chương
10 chương
12 chương
76 chương
75 chương
89 chương
103 chương