Nhất đẳng gia đinh
Chương 40 : Tiêu vinh hỏi thăm
Hứa Phong cảm giác mình hẳn là nên hận Tiêu Y Lâm, nữ nhân này tại sao có thể như vậy chứ?! Rõ ràng nói đồng ý cho hắn dạy động tác nghệ thuật đấy, như thế nào vừa nói muốn vào khuê phòng của nàng chậm rãi dạy, liền đỏ mặt tới mang tai mắng một câu “Ngươi là đồ xấu xa!”. Sau khi nói xong, đóng cửa lại không thèm để ý tới Hứa Phong nữa!
“Thật không giữ lời rồi!” Hứa Phong tức giận bất bình, hắn cũng đã suy nghĩ xem nên tắm rửa sạch sẽ từ khuôn mặt lên, hay là từ tay bắt đầu. Thế nhưng mà nữ nhân này sau khi dụ hoặc hắn, lại có thể không để ý đến chính bản thân mình chứ?
“Nàng thật xấu a!” Hứa Phong nghĩ thầm, lần sau mình cũng dụ hoặc nàng, sau đó không để ý đến nàng nữa, làm cho nàng tức chết đi!
Trong lòng Hứa Phong cảm thấy buồn phiền, chỉ có thể nhấc chân quay đầu rời đi. Trốn ở một bên cửa sổ nhìn thấy Hứa Phong giống như tiểu tức phụ bi thương ủy khuất rời đi, che miệng lại không khỏi nén cười. Nhưng mà Tiêu Y Lâm đã hiểu động tác nghệ thuật là cái gì, lại nhịn không được khẽ gắt mắng một tiếng: “ Thật sự là đồ xấu xa, hừ, cũng dám trêu chọc cả bổn tiểu thư. Quả nhiên là tên nô tài đáng chết đúng như Lý Vĩ nói!”
Tiêu Y Lâm nói thầm, đồng thời nhìn thấy bộ dạng chịu hết ủy khuất của Hứa Phong kia, nhịn không được che miệng cười rộ lên: “Cái tên gia đinh này rất thú vị.”
Nhớ tới hình ảnh thiếu niên yếu ớt này dùng thân thể bảo vệ cho nàng, ánh mắt Tiêu Y Lâm mơ màng mà bay lên một đám sương mù, hình ảnh của năm kia, cái ngày mà nàng mất đi mẫu thân.
Hứa Phong sau khi tách ra cùng Tiêu Y Lâm, tìm một địa phương vắng vẻ đem quyển huyền kỹ lấy ra. Nhìn trong tay một tầng quyền trục hơi mỏng, Hứa Phong dẹp loạn tâm tư, đem quyển trục phát động.
"Liệt Phong quyền!"
Ba chữ dẫn đầu tiến vào trong mắt Hứa Phong, Hứa Phong bắt đầu nhìn chăm chú. Có lẽ bởi vì nguyên nhân được Đạo Huyền kinh mạnh mẽ truyền thụ, đối với huyền kỹ Hứa Phong lại có thể hoàn toàn hiểu rõ, liếc mắt nhìn qua cũng không phát hiện có chỗ nào hắn không thể lý giải.
Điều này làm cho Hứa Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời cũng bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu môn huyền kỹ này.
Liệt Phong quyền! Huyền cấp hạ phẩm vũ kỹ! Lấy tốc độ ra quyền nhanh chóng làm sở trường, tu luyện đến cực hạn ra quyền giống như cuồng phong rít gào, làm cho người ta khó lòng phòng bị. Đương nhiên, bản thân là huyền kỹ loại công kích, tự nhiên có thể đề thăng lực đạo khi ra quyền. Tốc độ cực nhanh cùng thực lực bá đạo, cái này mới đem Liệt Phong quyền xác định ở tiêu chuẩn vị trí huyền cấp.
Đối với huyền giả thực lực ở dưới thập phẩm mà nói, đây là một bộ huyền kỹ cực kỳ xuất sắc. Có môn huyền kỹ này, toàn thể thực lực có thể đề thăng vượt quá ba thành!
Nhìn thấy giới thiệu của Liệt Phong quyền, đáy lòng Hứa Phong vui sướng không thôi. Nghiêm túc xem lại Liệt Phong quyền một lần nữa, nhìn quanh bốn phía không có người nhịn không được muốn bắt đầu tập luyện. Rõ ràng hắn chẳng quan tâm đến thương thế do bị một quyền của ngũ phẩm huyền giả oanh kích.
Một quyền của ngũ phầm huyền giả nếu đánh ở sau lưng một tên thất phẩm khác, tuyệt đối sẽ bị trọng thương. Thế nhưng ngay từ đầu Hứa Phong đã được Lôi điện luyện thể, đặc biệt là trải qua huyền lôi luyện thể, cường độ nhục thể của hắn không phải người bình thường có thể so sánh được, tuy rằng Hứa Phong bị thương không kém, nhưng cũng không có đạt tới trình độ trọng thương. Giờ phút này mặc dù vận dụng công lực luyện tập Liệt Phong quền có chút khó chịu, nhưng vẫn có thể chấp nhận được.
Thật sự Hứa Phong không phải là không nghĩ tới vận dụng TịnhH uyền thuật để trị liệu một chút thương thế của hắn, chẳng qua bởi vì chữa trị cho trung niên nam tử, hắn đã sử dụng ba lần, nếu muốn lại lần nữa sử dụng thì phải chờ khôi phuc tinh thần.
Hứa Phong luyện tập bộ Liệt Phong quyền, dần dần có da có thịt, trong lúc huy vũ có tiếng gió gào thét. Trong lúc Hứa Phong huy vũ Liệt Phong quyền, đồng thời cũng có thể cảm giác được công lực ở cánh tay hắn chồng lên, tăng phúc lên khí lực của hắn.
"Oanh..."
Hứa Phong dùng một góc độ xảo quyệt ở trên hư không oanh kích một quyền, một quyền đánh vào không khí, phát ra vài đạo khí kình, mang theo tiếng gió, Hứa Phong cảm giác một quyền này tràn ngập lực lượng.
Nhìn một tảng đá ở dưới mặt đất, Hứa Phong không chút nghĩ ngợi, thi triển Liệt Phong quyền oanh kích tảng đá một quyền, sau khi Hứa Phong oanh kích một quyền, trên tảng đá hiện lên thật sâu quyền ấn.
“Biên độ tăng trưởng thật mạnh!” Trong lòng Hứa Phong kinh ngạc, hắn chỉ là vừa mới nhập môn mà thôi, biên độ tăng trưởng đã mạnh như thế, nếu hắn luyện hoàn toàn thuần thục, chắc hẳn thực lực có thể nâng cao một bước nữa.
Chẳng qua, Hứa Phong thật không ngờ rằng, chỉ trong ngắn ngủi tu luyện hắn liền đi vào nhập môn của Liệt Phong quyền. Việc này đối với huyền giả khác mà nói là chuyện bất khả tư nghị, Liệt Phong quyền so với cấp bậc của bọn hắn mà nói, là tương đương một bộ công pháp tốt. Như vậy muốn nhập môn một bộ công pháp mà nói, ít nhất cần thời gian mười ngày nửa tháng. Nhưng mà hứa Phong lại chỉ tu luyện ngắn ngủi có mấy canh giờ liền nhập môn.
Đương nhiên, Hứa Phong không có phát giác được điểm ấy. Tại hắn xem ra, tập mấy canh giờ nhập môn là chuyện đương nhiên, cũng không biết điều này đối với những người khác tạo thành bao nhiêu rung động. Hứa Phong lại càng không biết, hắn có thể nhập môn nhanh như vậy, hoàn toàn là vì nguyên nhân Đạo Huyền kinh. Với tư cách là chí bảo của Hoa Hạ, có nó giúp đỡ, nếu tốc độ tu luyện một bộ công pháp huyền cấp mà không thể vượt xa tốc độ tu luyện của người khác thì đúng là bêu xấu tuyệt học Đạo gia rồi.
Hứa Phong đã đơn giản nhập môn, bắt đầu chậm rãi quen thuộc, huy vũ từng quyền ở phiến không gian này, dần dần có quyền ảnh hiện lên.
Ngẫu nhiên một số gia đinh đi qua nơi này thấy một màn như vậy, trong lòng rung động không thôi, đặc biệt sau khi thấy người này là Hứa Phong, lại càng cảm thấy đầu có chút choáng váng.
…
Dưới việc tu luyện ở nơi này, thời gian đảo mắt đã qua hai ngày. Thật ra Tiêu nhị tiểu thư có đến tìm hắn vài lần, hơn nữa còn mang cho đến cho hắn một ít thuốc chữa thương. Chẳng qua, Hứa Phong đã có thể sử dụng Tịnh Huyền Thuật. Đã không cần đến thuốc chữa thương của nàng nữa. Trải qua hai ngày điều dưỡng, thương thế của Hứa Phong đã tốt lên bảy tám phần. Loại tốc độ mau lẹ này khiến cho hắn kinh ngạc không thôi, vì không nghĩ ra Hứa Phong chỉ có thể đem tất cả chuyện này đều quy công ở Tịnh Huyền thuật cùng Đạo Huyền kinh.
Ngược lại thái độ của Tiêu Y Lâm đối với Hứa Phong đã có chuyển biến, quá khứ mặc dù đối với Hứa Phong vô cùng tốt. Nhưng lại hoàn toàn không có thái độ buông lỏng nội tâm không hề đề phòng, lúc này Tiêu Y Lâm lại hoàn toàn không coi Hứa Phong là gia đinh, cực kỳ dính lấy Hứa Phong, thậm chí Hứa Phong nói chuyện với nàng một chút khi nào thì có thể nghiên cứu động tác nghệ thuật, Tiêu Y Lâm cũng chỉ trừng mắt Hứa Phong vài lần, sau khi mắng to hắn vài câu đồ xấu xa, qua một thời gian ngắn lúc rảnh rỗi lại đến tìm Hứa Phong.
Điều này làm cho Hứa Phong không khỏi cười cười, thầm nghĩ một quyền kia không có uổng phí a, ít nhất là đối với tiểu nữ nhân.
…
Cứ như vậy trôi qua hai ngày, hai ngày này Hứa Phong cũng không đi cắn nuốt Hắc Lôi giúp trung niên nam tử, dù sao hắn cũng đang bị thương, nếu đến cắn nuốt mà nói hiệu quả giảm đi rất nhiều, nói không chừng chính hắn sẽ gặp nguy hiểm. Mà ngay khi Hứa Phong khôi phục không sai biệt lắm đang muốn đi, Tiêu Y Lâm lại xuất hiện ở trước mặt hắn, chớp chớp lông mi dài đẹp, hiện rõ thanh xuân mị hoặc vô cùng.
“Hứa Phong! Nhị thúc bảo ta đi tìm ngươi!” Tiêu Y Lâm đi đến trước mặt Hứa Phong nói, khuôn mặt kích động, cực kỳ khiến người ta cảnh đẹp ý vui.
“Lão gia tìm ta?” Hứa Phong nghi hoặc, không biết hắn tìm mình có chuyện gì, chẳng lẽ việc mình muốn cùng cháu gái lão nghiên cứu nghệ thuật nhân sinh bị lão biết được rồi sao? Hứa Phong nhìn về phía Tiêu Y Lâm, nghĩ thầm cô gái nhỏ này sẽ không ác như vậy chứ? Chuyện gia đinh dụ dỗ tiểu thư, không bị nhốt lồng heo cũng sẽ bị cắt đứt tay chân a.
“Ân! Đi thôi!” Tiêu Y Lâm thấy Hứa Phong chần chờ, không khỏi ở phía sau đẩy Hứa Phong một phen, mang theo hờn dỗi chỉ thiếu nữ mới có.
“A! Được!” Hứa Phong nhìn chăm chú Tiêu Y Lâm hỏi, “Nhị tiểu thư, ngươi đã nói cái gì với lão gia?”
“Ta cái gì cũng nói a!” Tiêu Y Lâm nghi hoặc nhìn Hứa Phong.
Một câu này khiến hai mắt Hứa Phong tối sầm, thiếu chút nữa ngất đi, cái gì nói tất cả? Cô nàng này như thế nào đần vậy? Thế này còn để cho hắn sống thế nào a? Ánh mắt Hứa Phong không khỏi chuyển tới bộ ngực Tiêu Y Lâm, mặc dù nhỏ nhưng đủ gồ ghề, có thể cảm giác được trong đó mềm mại trắng mịn, cái chính là không tính quá lớn a! Ngực lớn không có đầu óc, vậy cũng phải cần ngực lớn a!
Tiêu Y Lâm thấy ánh mắt của Hứa Phong lại chuyển dời đến bộ ngực của mình, trên mặt hiện lên một tầng ửng đỏ, mang theo xấu hổ trừng mắt Hứa Phong, lấy tay che ánh mắt Hứa Phong nói: “Không cho phép nhìn!”
Hứa Phong bĩu môi, thu hồi ánh mắt nói” “ Cái gì cũng không có, ta cũng chẳng muốn xem”.
Tiêu Y Lâm tức điên. Giận dữ trừng to mắt nhìn Hứa Phong: “ Ngươi nói ta không có?”
Nhìn Tiêu Y Lâm phát hỏa, Hứa Phong yếu ớt nói: “Nếu không ta lấy tay giúp ngươi đo, sau đó tiếp tục đánh giá có được hay không?!”
Tiêu Y Lâm nghe được lời nói của Hứa Phong, mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn: “Hừ! Ngươi nằm mơ đi, ta cũng không có ngu ngốc như vậy!”
Hứa Phong nghĩ thầm, cũng không lớn, hẳn không thuộc về cái loại ngốc nghếch, bản lĩnh thấp kém như vậy đúng là có chút khó lừa gạt, xem ra cần phải tìm lý do mới được.
…
“Hứa Phong! Ngươi đã đến rồi!” Hứa Phong đi vào đại sảnh, chợt nghe đến thanh âm của Tiêu Vinh.
Hứa Phong quay đầu nhìn về phía Tiêu Vinh, thấy Tiêu Vinh cũng không có mưa to gió lớn giống như trong tưởng tượng , đáy lòng không khỏi thả lỏng, trái lại càng cảm thấy được phong vân nổi lên, không khỏi nhìn thoáng qua Tiêu Y Lâm, thấy khuôn mặt tươi cười duyên dáng của Tiêu Y Lâm như trước.
“Hứa Phong! Biết ta tìm ngươi vì chuyện gì sao?” Tiêu Vinh nhìn Hứa Phong hỏi.
“Tới rồi!” Hứa Phong đáy lòng hồi hộp, phản ứng cực nhanh nói, “Lão gia, những gì ngươi biết tuyệt đối là sai lầm, ta sao có thể là người như vậy được? Ta luôn luôn ngay thẳng a!”
“Ân?!” Tiêu Vinh nhíu mày, “Vậy những gì Y Lâm nói là giả?”
“Giả, tự nhiên là giả rồi!” Hứa Phong dùng sức gật đầu, dù là thật ta cũng muốn nói nó là giả.
Tiêu Y Lâm nghe được Hứa Phong nói như vậy, nàng cũng kinh ngạc không thôi, trừng to mắt nhìn Hứa Phong hô: “Hứa Phong…”
“Nhị tiểu thư! Chúng ta không thể không nghiên cứu sâu tầng lớp nghệ thuật nha, ngươi đừng bức ta nói dối a, ta là một người rất thành thật!” Hứa Phong biểu lộ một bộ dạng không biết sợ.
Tiêu Y Lâm sửng sốt, thật không ngờ Hứa Phong nói ra một câu như vậy, sắc mặt hồng nhuộn, khẽ hứ một tiếng, mang theo tự dưng kiều mỵ: “Ngươi nói loạn cái gi? Nhị thúc hỏi ngươi là Lăng Hoa có đúng hay không mang huyền giả có khí lực đến vây công chúng ta!”
Hứa Phong suýt nữa ngã ngồi trên mặt đất, lau mồ hôi lạnh trên trán: Nhị tiểu thư, ngươi có biết thiếu chút nữa hù chết người hay không? Thiếu chút nữa ta liền chủ động nhận tội! Ngài muốn đùa chết ta a!
“Cái gì là nghệ thuật?” Tiêu Vinh nghi hoặc nhìn Hứa Phong
“A! Không có gì! Tối hôm qua ta xem tinh tượng, cảm thấy tiêu chuẩn nghệ thuật của Nhị tiểu thư rất cao.”
Tiêu Vinh không biết xem tinh tượng ban đêm cùng tiêu chuẩn nghệ thuật có quan hệ gì với nhau, chẳng qua cũng không tiếp tục hỏi, nhìn Hứa Phong nói: “Huyền giả có khí lực tấn công Y Lâm có phải là thật không?”
“Đúng! Tất cả điều Nhị tiểu thư nói đều là thật!” Hứa Phong chuyển biến thái độ, khiến Tiêu Vinh phản ứng không kịp.
Truyện khác cùng thể loại
61 chương
116 chương
30 chương
145 chương
1725 chương