Bảy bảy bốn mươi chín lần. Ba ngày này Bạch Vô Ly phải ở bên trong cùng Tường nhi mập hợp bảy bảy bốn mươi chín lần mới có thể giải tám phần độc trong người y,chỉ cần gián đoạn thì bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển. Còn hai phần độc còn lại thì phải dùng hỏa linh chi ngàn năm mới có thể thanh trừ. Cho nên nhất đại tông sư đáng thương chỉ có thể dùng tất cả vốn liếng,ở trong mật thất tiếp tục mập hợp với đồ nhi...... “A a...... Nhẹ chút...... Tường nhi...... khe huyện sưng...... hu hu...... Ngươi nhẹ chút......” “Hmm a...... Nhẹ chút? Sư phụ,miệng nhỏ *** đãng phía dưới của người thì không phải nói như vậy a,nó đang bảo ta thao sâu chút,dùng sức thao,hung hăng đâm nát nó đây!” Thiếu niên trời sanh dị bẩm. Rõ ràng dung mạo so với nữ nhân còn tỉ mỉ xinh đẹp hơn,nhưng ngọc hành thì thô to hơn dã thú. Giờ phút này y cười gian một tiếng,nam nhân vung vẩy ở trong *** huyệt rót một ngày một đêm,côn th*t có vẻ càng thêm tráng kiện,mỗi lần thao cũng trên phạm vi lớn,mỗi lần đâm vào rút ra đều mang theo dịch thể trước đó bắn vào bên trong,chỗ mập hợp tính khí giữa hai một mảnh đống hỗn độn,tục tĩu không chịu nổi.... Một đại tông sư đã bị thiếu niên thao đến dục tiên dục tử,hoàn toàn không còn thần trí,gương mặt vốn chính trực cương nghị giờ tràn đầy nước mắt,mồ hôi cùng nước miếng,ngoài miệng còn đang không ngừng rên rĩ “A a... Sư phụ muốn chết!Thao chết sư phụ! Sư phụ không muốn sống...... Tường nhi...... Tường nhi đại nhục bổng thật thô thật khỏe a... Đâm nát ta! Đâm nát *** huyệt của ta! Tường nhi...... A a a...... Sư phụ lại muốn bắn......” Thiếu niên tràn đầy tinh lực làm sao chịu được loại phóng túng chết người thế này.Trực giác cả người khí huyết cuồn cuộn,một cây côn th*t cứng rắn giống như đạn pháo mạnh mẽ tách ra mông nam nhân,để cho mình xâm nhập càng sâu! Mộ Dung Tường giống như dã thú động tình,kịch liệt chạy nước rút,cuối cùng phát ra một tiếng gào thét thật lớn,đâm sâu vào bên trong cúc tâm nam nhân,ầm nổ tung! “A ha ha...... Sư phụ yêu tinh!Thao chết sư phụ *** đãng! Bắn...... Bắn vào mông người..... A a......” “A a...... Bắn chết sư phụ sao! Sư phụ muốn nhiệt tinh của đồ nhi bảo bối phóng vào huyệt *** của ta...... Tường nhi...... Tường nhi......” Bạch Vô Ly bị nhiệt tinh của thiếu niên bắn vào đến hồn phi phách tán,nhưng theo bản năng y kiềm nén không xuất tinh,lần nữa đem chân khí truyền vào trong cơ thể đồ nhi... Trải qua hơn mười lần *** trước đó,lúc này độc tính trong cơ thể Mộ Dung Tường đã giảm hơn phân nửa,kinh mạch vốn tắc nghẽn cũng đã thông suốt nhiều hơn. Sau khi xong chuyện,hắn yêu thương hôn hít lấy nam nhân,thấp giọng dụ dỗ nói “Sư phụ,đồ nhi đã vận công xong.Người có thể bắn.” Nói xong còn bướng bỉnh cúi đầu mút lên vú sư phụ! “A a a ——” Bạch Vô Ly vốn nhịn vô cùng khổ sở,giờ điểm nhạy cảm bị thiếu niên kích thích,lập tức a a thét to bắn ra ngoài! Mộ Dung Tường bụng dưới bị bắn dính đầy dịch lỏng,nhưng hắn không quan tâm,lấy tới mảnh vải trắng lau cho cả hai,tiếp theo lại khoan khoái ôm sư phụ vào trong ngực. Sau khi Bạch Vô ly khôi phục ý thức mặt đỏ bừng.Muốn vùng vẫy để đồ nhi buông hắn ra.Nhưng một hồi lâu cũng không mở miệng được,cuối cùng chỉ có thể biết điều uốn lại tựa trong ngực đồ nhi. “A, sư phụ,trong chiếc rương kia chứa vật gì nha?” Đang rầu rỉ không biết nên nói gì Bạch Vô Ly nghe thấy vấn đề của đồ nhi,vội vàng ngẩng mặt. “A,đó là của sư phụ ta,cũng chính là bảo bối tổ sư gia ngươi để lại,với lại cũng không cho người khác chạm vào.” “Hả? Rốt cuộc là bảo bối gì đây?” “Vi sư cũng không biết bên trong có thứ gì,cho tới bây giờ ta còn chưa mở nó ra xem nữa mà” Nghe được thanh âm thiếu niên cúi đầu cười,Bạch Vô Ly thầm kêu không tốt!”Tường nhi tính tình nghịch ngợm,đồ tổ sư gia không thể đụng bừa bãi”Người đã không còn,xem một chút cũng có sao đâu?” Mộ Dung Tường trời sanh thích phản kháng,đối với những thứ lễ nghi kia y đều không chịu nổi,hắn đứng dậy,người trần như nhộng sải bước đến trước quan tài.Rõ ràng chuyện phóng túng vô sỉ hơn cả hai cũng đều làm,nhưng Bạch Vô Ly vừa nhìn thấy đồ nhi trần truồng vẫn mắc cỡ mặt đỏ tới mang tai,vội vàng mang tới áo choàng phủ lên người hắn. “Tường nhi,coi chừng lạnh.” Mộ Dung Tường ngoái đầu cười,nói.”Cảm ơn sư phụ.Đúng rồi, sư phụ! Có thể thỉnh giáo người một chuyện không?” “Dĩ nhiên có thể.” “Người có phải rất thích để ta thấy người trần truồng không? Nếu không tại sao cho đồ nhi mặc y phục,còn mình lại không mặc gì cả?” “A!” Bạch Vô Ly lúc mới giật mình bản thân hắn đúng là trần như nhộng. Gương mặt nhất thời nóng như lửa đốt. “Ha ha...... Sư phụ thật đáng yêu.” Mộ Dung Tường lấy đến chiếc áo mặc cho hắn.Còn hôn một cái lên khuôn mặt hồng hồng kia. “Tường nhi không tốt không chịu theo quy định,dám giễu cợt sư phụ,phạt ngươi...... Phạt ngươi......” Bạch Vô Ly nhất thời cứng họng không nghĩ ra được câu tiếp theo phải nói thế nào. “Vậy phạt ta thế nào?” Mộ Dung Tường cười cười ngậm vành tai mềm nhũn của y,phun ra hơi thở quyến rũ nói.”Phạt đại nhục bổng của đồ nhi cắm vào trong tiểu huyệt của sư phụ,đời đời kiếp kiếp cũng không được rời đi,người nghĩ thế nào?” Bạch Vô Ly nghe vậy cả người run rẩy,giơ tay lên muốn dạy dỗ đồ nhi nhưng làm sao cũng không nỡ đánh xuống. “Ha ha...” Mộ Dung Tường cười lớn nắm lấy bàn tay sư phụ đang giơ lên giữa không trung,dùng sức thơm lên mu bàn tay.”Ta biết sư phụ không nỡ.” “Vi sư có gì mà không nỡ,đợi đến khi giải hết độc trong cơ thể ngươi,để xem vi sư làm sao phạt ngươi.” Bạch Vô Ly vội vã kéo lại vạt áo,giận giữ trừng mắt liếc y. “Dạ,dạ, đồ nhi sẽ để cho sư phụ phạt,một câu oán hận cũng không có.” Thấy đồ nhi nháy mắt với mình,Bạch Vô Ly hoàn toàn không còn gì để nói. “Chuẩn bị xong chưa?” “Chuẩn bị cái gì?” Bạch Vô Ly tức giận trừng mắt nhìn sang y. “Chuẩn bị nhìn lén bảo bối của tổ sư gia!” “Không,Tường nhi dừng tay!” Đáng tiếc Bạch Vô Ly vẫn chậm một bước,đồ nhi nghịch ngợm đã nhanh như chớp mở ra quan tài —— “Wow——” Trong nháy mắt,sặc sỡ loá mắt,châu quang rực rỡ,mật thất u ám bị bảo vật trong quan tài chiếu sáng như ban ngày——