Nhất Cá Thái Giám Sấm Hậu Cung
Chương 60
Các quỷ vệ vâng lệnh mai phục nơi này, sớm đã biết phải lấy tính mạng của hắn, không chịu bỏ qua cho cường địch đã bị thương. Đao kiếm như gió ầm ầm đánh xuống phá tan chân khí hộ thể của Lam dạ xoa, không ngừng đâm chém trên người hắn, nếu không phải Lam dạ xoa có linh lực mạnh mẽ thì hắn sớm đã bị cắt ra thành từng mảnh nhỏ.
Trong lúc tánh mạng nguy cấp Lam dạ xoa không dám trì hoãn nữa. Ở cổ tay trái của hắn một cái vòng đột nhiên phát ra ánh sáng mãnh liệt màu bạc, làm chói mắt khắp thiên địa. Quỷ hồn tứ phía la hét ầm ĩ, bị luồng bạch quang chiếu vào người, linh lực nhanh chóng biến mất, linh thể giống như bị đánh một đòn nặng nề trở nên yếu ớt.
Bị luồng bạch quang công kích không chỉ có quỷ vệ của Lý Tiểu Dân và cả quỷ thủy thuộc hạ của Lam dạ xoa cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, tiếng kêu la vang lên không ngừng.
Lý Tiểu Dân sử dung thuật ngưng băng vốn chỉ muốn đối phó với Lam dạ xoa nhưng mặt băng đông cứng, các quỷ thủy chỉ là linh thể không chịu được băng giá, đám quỷ đó sợ hãi đến trợn mắt há hốc mồm đang đờ đẫn đứng xem đột nhiên bị đạo bạch quang chiếu lên người chỉ cảm thấy linh lực đột nhiên tiêu tan khổ sở không chịu nổi. Có mấy thủy quỷ chỉ vừa mới gia nhập làm thủy quỷ không chịu được luồng linh quang mạnh mẽ, kêu thảm thiết một tiếng, hồn phi phách tán không còn tồn tại ở trên thế gian nữa.
Trên không trung có rất nhiều quỷ vệ mặc dù đã tu luyện nhiều năm nhưng cũng không chịu được luồng bạch quang đó cũng phải che mặt bay ngược lại trong lòng cực kỳ sợ hãi.
Lam dạ xoa dùng hết tiên lực trong người, chuyển động vòng tay Cự linh chi nhân cơ hội này không dám dừng lại lập tức tay trái vung ra dùng hết khí lực ném xuống mặt băng. quyền mang theo âm thanh gào thét như gió, đánh xuống mặt băng, một tiếng nổ rung trời phát ra. Mặt băng rắn chắc không chịu được rung chuyển.
Mặt băng rắn chắc trắng như tuyết ầm ầm rung chuyển vỡ vụn ra, sâu tới ba thước. Lam dạ xoa cố gắng bò lên, người hắn dính đầy băng vụn, thân thể nhuốm đầy máu, hắn đứng trên mặt băng, chỉ vào mặt Lý Tiểu Dân giận dữ hét lên: "Này con chuột nhắt, chỉ dám ám toán người khác, không phải là bậc quân tử".
Lúc này sắc mặt Lý Tiểu Dân trắng bệch, tiên lực mất hết. Đối với hắn cái khó nhất không phải là đánh bại Lam dạ xoa mà là ngăn cản hắn đào tẩu. nếu hắn trốn thoát quay xuống nước muốn bắt hắn còn khó khăn hơn. Chính hắn không tập thủy chiến mà đám bộ hạ quỷ vệ cũng ít tập thủy chiến, mặc dù hắn có khẩu quyết tỵ thủy nhưng dưới nước là địa bàn của Lam dạ xoa chỉ sợ hắn chưa động thủ đã thất bại rồi.
Bởi vậy hắn dùng hết tiên lực trên người dùng thuật ngưng băng đóng băng cả một vùng nước rộng lớn ngăn cản Lam dạ xoa trốn xuống nước. Mặc dù thuật ngưng băng chỉ là một tiểu tiên pháp nhưng muốn đóng băng trên mặt nước rộng lớn như vậy cũng đã tiêu hao hết tiên lực của hắn, lúc này hắn lảo đảo muốn ngã không còn lực chiến đấu.
Nhưng hắn thấy tình trạng của Lam dạ xoa cũng không hơn gì hắn. mặc dù chiếc vòng ở cổ tay hắn có pháp lực rất lớn nhưng cũng tiêu hao rất nhiều linh lực chỉ e rằng linh lực của hắn cũng đã tiêu hao hết hơn một nửa.
Lý Tiểu Dân thầm thở rốc, hắn không trả lời câu hỏi của Lam dạ xoa, hắn ngầm sai quỷ vệ âm thầm vây quanh hắn không cho hắn đào tẩu.
Đám quỷ vệ này sợ hãi chạy trốn bây giờ nghe chủ nhân gọi về, lập tức tinh thần phấn chấn cầm binh khí vây quanh Lam dạ xoa lớn tiếng gào thét, đao thương, kiếm kích điên cuồng bổ về phía Lam dạ xoa.
Vóc người cao lớn dính đầy máu của Lam dạ xoa, hắn cố vung đinh ba chống đỡ, chỉ bằng một chút dũng khí hắn cũng giữ thế quân bình với quỷ vệ, mặc dù quỷ vệ số lựong đông đảo nhưng nhất thời cũng không làm gì hắn được.
Mặc dù tự coi mình dũng lược, coi thường sự trợ giúp của quỷ, nhưng trong tình thế bất lời trước mắt, Lam dạ xoa không thể không hô to: "Thuộc hạ của bổn vương ở đâu? Đến hỗ trợ ta!"
Đám thủy quỷ này vốn cũng sợ hãi lui sang bên nhìn hai ngươi mạnh mẽ giao chiến, nghe tiếng Lam dạ xoa gọi biết pháp lực thông thiên của Đại vương đã không chống giữ được bởi vậy mới muối mặt quay sang yêu cầu chúng quỷ giúp đỡ.
Lập tức liền có tâm phúc của hắn rút linh đao ra lớn tiếng hô hào: "Chúng tiểu nhân theo ta giúp đỡ Đại vương giết hết bọn bất lương này!".
Một đám thủy quỷ không sợ chết gào lên ầm ầm,nhưng đám thủy quỷ nhát gan chỉ dám đừng bên hò hét trợ uy hoặc là xuất công nhưng không xuất lực mà chỉ giơ đao chậm chậm đi tới hai mắt láo liên chỉ sợ nguy hiểm đến chính mình.
Tên cầm đầu thủy quỷ giơ linh đao bổ xuống một quỷ vệ đứng bên ngoài, tên quỷ vệ xoay người lại ngăn cản, linh đao chạm nhau phát ra âm thanh chấn động.
Tên cầm đầu thủy quỷ cầm đao tái chiến, đột nhiên thân hình chấn động, một thanh linh đao đã từ phía sau chém vào bên hông hắn cắt đôi thân hình hắn.
Trên mặt tên thủy quỷ lọ ra vẻ đau đớn, hắn quay dầu lại nhìn Hà Quýnh đang tức giận cầm đao phía sau, rên rỉ nói: "Tại sao? Ngươi lại làm như vậy".
Sắc mặt Hà Quýnh đầy giận giữ, linh đao uy vũ như gió chém liền tám đao, chặt tên thủy quỷ ra thành từng mảnh, hắn cắn răng nói: "Tặc khấu Cự Sơn, giết các huynh đệ của ta, ta cùng các ngươi bất cộng đái thiên. Sinh không thể tiêu diệt tặc khấu thì tử cũng hóa thành lệ quỷ cướp đi tâm hồn của chúng".
Hắn ngửa mặt lên trời hét lớn: "Chúng quan quân huynh đệ, chúng ta chết dưới tay tặc khấu, chịu cực khổ ở nơi này chẳng lẽ không có một kết cục. hôm nay tướng quân đến đay cứu chúng ta thoát khỏi khổ ải, sao không theo ta tiến lên chém chết kẻ bạo ngược Lam dạ xoa, tái trợ giúp quan quân triều đình giết hết bọn tặc khấu, trả mối hận trong lòng chúng ta".
Chúng thủy quỷ thấy hắn như thế càng kinh sợ. hơn một ngàn quan binh cùng hắn đánh tặc khấu cùng làm oan hồn ở Thủy Bạc, chịu sự khống chế, uy bức của Lam dạ xoa, ngày thường không thể bắt quân tặc thủy báo thù huyết hận, lúc này còn có hơn trăm thủ hạ ở đây, nghe hiệu lệnh của quan lớn cũ, cũng lớn tiếng quỷ xông đến, vẻ mặt phẫn nộ, linh đao quỷ trảo cuông huy, hận không thể bắt được tên đầu lĩnh tặc quân đem giết đi.
Thủ hạ trung thành của Lam dạ xoa lớn tiếng nhục mạ Hà Quýnh ăn ở hai lòng không trung thành vơi Đại vương, tương lai Đại vương lộ thần uy sẽ đánh cho hắn thần hồn tiẹt diệt không để lại một tia tàn hồn nào.
Quỷ vệ chưa tham gia vào cuộc chiến. Lúc này là cuộc nội chiến của các thủy quỷ, Hà Quýnh chỉ huy hơn trăm bộ hạ đại chiến cùng các thuộc hạ trung thành của Lam dạ xoa, tiếng quỷ kêu khóc lan khắp mặt băng.
Trên đảo đá ngầm, Lý Tiểu Dân đã điều tức xong thấy cuộc chiến hỗn loạn như thế hắn hét lên: "Bổn tướng quân chính là phó nguyên soái đại quân triều đình Lý Tiểu Dân, nắm giữ binh quyền chỉ cần các ngươi thể hiện lòng trung thành giúp ta bắt được tặc quân, ta nhất định bẩm tấu triều đình siêu độ vong hồn cho các ngươi để các ngươi thoát kiếp thủy quỷ, suốt ngày chịu khổ cực trong nước. người nhà các ngươi nếu còn sống, bổn tướng quân nhất định sẽ phái người chiếu cố không để cho bọn họ chịu đói khát".
Lời vừa nói ra, tình thế của thủy quỷ càng hỗn loạn. Trong đám thủy quỷ này có nhiều quan quân bị giết dưới nước trong các lần tấn công tặc khấu, mặc dù không phải thuộc hạ của Hà Quýnh cũng đều có chút dao dộng, chỉ là vẫn khiếp sợ uy thế của Lam dạ xoa mới không dám công nhiên tạo phản.lúc này nghe Lý Tiểu Dân nói thế nghĩ đến chính mình cũng không muốn tiếp tục kiếp sống khổ cực của thủy quỷ nữa, dù liều mạng đánh một trận thì cũng chỉ đến hồn phi phách tán mà thôi nhưng có thể giúp gia đình ở nhân gian sống sót cũng xem như đó là một đại may mắn.
Quyết tâm như thế, lập tức có rất nhiều thủy quỷ gào lên, huy động quỷ trảo gia nhập cuộc chiến hoặc đánh lén từ phía sau, vây đám thủy quỷ trung thành của Lam dạ xoa vào giữa.
Lam dạ xoa vốn định gọi người giúp đỡ nhưng không ngờ khi khi kêu gọi thì quỷ thủy lại gia nhập địch nhân nhiều hơn hắn không khỏi khiếp sợ đến cùng cực, mắt thấy tình thế thập phần không ổn, hai chân nhún mạnh xuống mặt băng thân thể cao lớn bay lên không trung, đinh ba điên cuồng đánh ra đánh bay mấy tên quỷ vệ trên đầu hắn, thân thể hắn bị binh khí từ bốn hướng đâm vào, tạo ra mấy chục vết thương, hắn liều mạng phi thân vọt thẳng lên không trung.
Trên bầu trời hắc ám, cự chùy hiện ra bổ về phía đầu Lam dạ xoa, muốn đập nát đầu hắn tạo ra hàng vạn bông hoa máu rơi xuống mặt băng.
Bị linh lực cường đại nọ tập kích, Lam dạ xoa kinh hãi hắn vội giơ đinh ba chống đỡ, bị luồng linh lực cực đại đó đánh vào đỉnh đinh ba làm cho Lam dạ xoa bị thương trầm trọng không chống đỡ nổi, thân thể to lớn bay nhanh xuống phía dưới, nện xuống mặt băng, mặt băng vỡ ra tạo thành những mảnh băng nhỏ màu trắng bay tung tóe che mất tầm nhìn của chúng quỷ.
Trên bầu trời Sa tướng quân thống lĩnh lệ quỷ mai phục, phi thân lao xuống, cự chùy cuồng động thẳng tới Lam dạ xoa.
Lam dạ xoa cố sức nhảy lên giơ đinh ba chống đỡ nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống đỡ không thể tấn công.
Bên ngoài, cuộc nội chiến của đám thủy quỷ đã dần dần kết thúc. Lý Tiểu Dân ra lệnh cho nhóm quỷ vệ gia nhập cuộc chiến, không ngần ngại chém giết thủy quỷ trung thành với Lam dạ xoa. Đám thủy quỷ bàng quan ở bên ngoài thấy tình thế biến đổi, đều theo gió bay đi, nhân số của chúng càng ngày càng ít, chúng gào lên thê lương, chúng tự chấn nát quỷ hình để cho hồn phách của chúng không cam lòng mà tiêu tán trong đất trời.
Hà Quýnh bổ một đao về phía tên thủy quỷ đầu lĩnh, thấy chúng thủy quỷ xung quanh tan biến hồn phách hắn tức giận hét lớn:" Huynh đệ thủy quỷ, theo ta xông lên giúp Lý đại nhân giết chết Lam dạ xoa, vùng Thủy Bạc rộng lớn này từ nay về sau sẽ là địa bàn của chúng ta".
Các thủy quỷ từng đau khổ sinh tồn dưới sức mạnh của Lam dạ xoa hưng phấn gào thét, đi theo sau Hà Quýnh liều chết xông tới chỗ chủ cũ đang bị các quỷ vệ vây công.
Mắt Lam dạ xoa đỏ rực, hắn vừa vung đinh ba chống đỡ vô số linh đao linh kiếm đâm đến vừa nhìn Lý Tiểu Dân đứng đang chắp tay cười nhạt ở phía xa, hắn giận dữ hét lên: "Lũ chuột nhắt các ngươi thật là hạ lưu vô sỉ đến cực điểm, đánh lén, ám toán, quần công, sự tình bẩn thỉu gì cũng làm được".
Lý Tiểu Dân thấy đối thủ đã lâm vào tuyệt cảnh, hắn cười nhạt nói: "Ta không tới đây để bàn luận về võ công với ngươi, mà là muốn đánh bại ngươi, còn những việc khác ta không quản được. Lúc này chĩnh là thời kỳ của những người trẻ tuổi, mặc kệ, hắc miêu hay là bạch miêu chỉ cần có thể bắt được ngươi thì chính là bạch miêu. Về lòng nhân từ, tính tự trọng, ngươi tưởng rằng sư phụ ta đã dạy chúng ta những cái đó ư?"
Hắn vung tay phải lên chỉ hướng Lam dạ xoa, lạnh lùng thốt: "Đè bẹp hắn!"
Chúng quỷ vệ phấn khởi tinh thần, bốn phương tám hướng kịch liệt vây công Lam dạ xoa nhưng cũng âm thầm nhớ kỹ lời dặn của Lý Tiểu Dân nhất định phải chú ý bảo vệ an toàn bản thân, không được để cho Lam dã xoa đánh cho hồn phi phách tán, làm cho thực lực bị hao tổn. vì vậy chúng quỷ vệ cẩn thận hỗ trợ cho nhau không để đồng bạn bỏ mạng, có quỷ nào bị thương liền được đồng bạn cứu chữa, bắt địch quân thủy quỷ còn lại cho chúng ăn để bổ sung linh lực, lấy lại tinh thần.
Lúc này Hà Quýnh đốc suất rất nhiều thủy quỷ xông lên, tiếng hò hét vang khắp nơi, vô số linh đao, quỷ trảo hướng thẳng chủ cũ tàn nhẫn bổ xuống.
Lam dạ xoa thấy các thủy quỷ dám tạo phản, hắn cực kỳ phẫn nộ, cây đinh ba của hắn xuyên qua linh thể của mấy thủy quỷ nóng lòng muốn lập công, hắn dùng sức quay đinh ba trong không trung, đánh nát bấy linh thể của mấy thủy quỷ, tiêu tán trong gió.
Hắn huy đinh ba thì sau lưng hắn có một chùy đập đến, bịch một tiếng sống lưng hắn bị đánh một đòn nghiêm trọng.
Lam dạ xoa quát to một tiếng, ngã xuống đất, vô số linh đao thừa dịp bổ mạnh xuống, chặt đứt tay trái và hai chân của hắn, một vết thương sâu đến tủy, hắn đau đớn kêu lên thảm thiết.
Những thủy quỷ này đã chịu đựng nhiều sự hành hạ thấy Đại vương bị thương ngã xuống đất biết có thể báo thù được liền theo sau Hà Quýnh xông lên, điên cuồng nhào tới người Lam dạ xoa cắn lọa xạ. Lý Tiểu Dân mặc dù lớn tiếng ngăn lại, kêu chúng buông tha Lam dạ xoa xem còn có thể lợi dụng tên phế vật đó hay không nhưng đến khi các quỷ vệ xua được các quỷ ra thì trên mặt băng chỉ còn lại một đống xương và đầu lâu cùng máu huyết và thịt vụn.
Mặc dù là địch nhân nhưng chứng kiến thảm cảnh như vậy của Lam dạ xoa, Lý Tiểu Dân cũng sợ đến run cả người, hắn xoay người quay đi không dám nhìn hắn lần nữa.
Hà Quýnh thở dốc như bò một lúc lâu sau lấy lại sức, hắn bước tới canh đống thịt nát vụn tìm kiếm, lát sau hắn tìm thấy cái vòng tay lớn kia nhưng hắn lại sợ hãi pháp lực của nó nên không dám đụng đến nó. Hắn khom người thi lễ với Lý Tiểu Dân nói: "Lý đại nhân, Lam dạ xoa có một kiện pháp bảo, tiểu quỷ không dám sử dụng, xin đại nhân nhận lấy".
Lý Tiểu Dân nghe vậy tò mò, cố nén sự ghê tởm đi tới bên thi thể rút thanh bảo đao bên hông, xỏ vào vòng tay giơ lên, lòng nghĩ thầm: "Cái này là vòng tay sao? Ta phải sử dụng nó, đeo ở tay không được chỉ còn cách đeo ở đùi".
Mặc dù không biết phương pháp sử dụng, Lý Tiểu Dân vẫn thu lấy pháp bảo này để sau này từ từ nghiên cứu. Hắn nói với Hà Quýnh mấy câu, muốn hắn đi triệu tập thủy quỷ ở vùng Thủy Bạc tới nghe hắn nói chuyện sau rồi hắn dùng đao khiều chiếc vòng đi tìm chỗ mặt nước không bị ảnh hưởng bởi thuật ngưng băng để rửa sạch cái vòng tay để nó khỏi quay lại ám ảnh hắn trong giấc ngủ.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
49 chương
50 chương
100 chương
31 chương
93 chương