"Là tôi." Trong loa, rất nhanh liền truyền ra âm thanh hờ hững. Dọc theo tòa nhà cao vút trong mây về phía trước hai trăm mét chỗ khúc cua, một chiếc Maybach màu đen đang đỗ, trời chiều sáng chói, ánh một mảnh vàng óng ánh. Cố Nghị Quân một tay vịn tay lái, tay kia cầm di động gần sát bên tai, môi mỏng khẽ nhếch hấp dẫn đến cực điểm, chớp mắt lúc nhận được điện thoại, lông may liên tục nhíu chặt không tự chủ được giãn ra. Lúc trước khi hai người bọn họ định ra hợp đồng, tất cả cùng đi làm cho nên khi mới vừa tan tầm, anh liền lái xe đến vị trí cũ này, mà cô gái nhỏ từ trước đến nay không đến trễ này, thế nhưng hôm nay đã trễ mười phút! Gọi điện thoại đến nói xin lỗi với anh? Người sao còn chưa tới? Trong lòng nghĩ như vậy, mắt Cố Nghị Quân nhìn ra hướng cửa lớn tập đoàn, bên kia chỉ có vài bóng dáng rất thưa thớt, đều đi đến hướng phía trạm xe buýt. "Hiện tôi có một chút việc bận, anh có thể không cần chờ tôi, trong nhà còn thức ăn tối hôm qua dư lại, tôi đã để ở trong lò vi sóng, hâm lại một tý có thể ăn." Thích Hiểu dồn dập nói ra, thở hổn hển, một đường chạy đi, mà Cố Nghị Quân tự nhiên cũng có thể nghe được âm thanh huyên náo chung quanh cô. Cô vừa nói xong, anh đã nhanh chóng khởi động xe, "Cô đang ở đâu?" Trong đám người tiểu cô gái rõ ràng sửng sốt một chút, trì độn đem micro cách bên tai cầm lên xem, nhìn lại tên người liên lạc trên màn hình - - Cố đại Boss... Đúng vậy a, là Cố Nghị Quân a. Đúng là, anh thế nhưng sẽ hỏi cô hiện tại ở nơi nào? Là lỗ tai cô xảy ra vấn đề, hay là anh đang nóng giận? Thích Hiểu ngược lại hít một hơi, càng cảm giác không thể tưởng tượng nổi. "Anh không cần phải để ý đến tôi... Đúng rồi, lời tôi mới vừa nói anh nghe thấy được sao? Buổi tối nhớ rõ ăn cơm, nếu như anh quá lười ngay cả chốt mở lò vi sóng cũng lười mở ra, vậy gọi đồ ăn ngoài đi, có thể tôi sẽ về tương đối muộn." Nếu nói là bản lĩnh nói sang chuyện khác, Thích Hiểu đúng là thập phần lành nghề! Chân dài liên tục di chuyển rốt cục ngừng lại, cô ngẩng đầu, nhìn về phía đại sảnh sân bay trên màn hình hiện ra mấy chữ. "Máy bay MH1870 sẽ đến vào khoảng 18:03..." Lại giơ cổ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ đeo tay, đại khái còn có chừng mười phút... Thích Hiểu thở ra một hơi, vuốt ve trái tim nhỏ của mình. Nhưng cô một câu râu ông nọ cắm cằm bà kia như vậy, tự nhiên lừa không được Cố Nghị Quân, bàn tay thô ráp rất nhanh đánh tay lái, con ngươi tĩnh mịch nhìn thẳng tắp phía trước, đáy mắt toát ra ánh lửa giết người. "Thích hiểu, rốt cuộc bây giờ cô đang ở nơi nào!" Từng chữ từng câu, như người gây sự. Giọng nói khẩn trương phảng phất một giây sau sẽ đem cô rút gân tróc cốt, từng chữ đều giống như là từ trong hàm răng phát ra, làm cho Thích Hiểu đối diện micro như lâm đại địch. Anh làm cái gì giận dữ như vậy? Anh không phải nói, anh sẽ không xen vào chuyện riêng của cô sao? Thậm chí anh đã chuẩn bị tốt kết cục hôn nhân của bọn họ. Như vậy cô hiện tại cùng ai, ở nơi nào, làm cái gì, có phải đều không có quan hệ gì với anh hay không? Nhưng Thích Hiểu hiển nhiên không biết, Cố đại Boss tức giận như thế, cũng không phải là vì cô đi không nói tiếng nào, mà là bởi vì anh ở chỗ này, đợi cô ước chừng mười phút a! Mười phút! Cố Nghị Quân hai mươi bảy năm qua, chưa từng có một người nào để anh phải chờ! Mà bây giờ, cô gái này còn mây trôi nước chảy nói cho anh biết, cô không tới, một mình anh trở về là được! Nếu như cô gái này hiện tại đứng ở trước mặt của anh, anh nhất định sẽ đem cô bóp chết ở lòng bàn tay! "Tôi..." Cố Nghị Quân đang tâm trạng không tốt như vậy, Thích Hiểu cũng chỉ có thể kiên trì nói dối tiếp, "Tôi hiện tại ở nhà bạn của tôi!" Lại nhịn không được yên lặng bổ sung một câu, "Cái kia... Cô ấy là bạn học thời đại học của tôi, Anh không nên biết... Cô ấy sinh một đứa nhỏ mập mạp, tôi đang trêu chọc đứa nhỏ!" Lòng bàn tay, không ngừng đổ mồ hôi. Thích Hiểu lấy một tờ giấy lau mặt trái xoan, ảo não không thôi. Bình thường mình không phải là nói dối đều không nháy mắt sao? Như thế nào lúc này thế nhưng lại khẩn trương như vậy? Giống như tâm tư có thể dễ dàng bị người đàn ông này làm cho nhiễu loạn... Chẳng lẽ là bởi vì Cố Nghị Quân khí thế quá mức cường đại, tâm trí quá mức cao minh, làm cho cô cảm thấy, bị anh nắm được sơ hở, là một việc rất dễ dàng? "Bạn đại học của cô? Tên là gì? Tôi tại sao không có nghe thấy tiếng trẻ con khóc..." Lần đầu tiên, người đàn ông đánh vỡ nồi cát* hỏi đến cùng.  *(câu này theo mình hiểu có thể là phá vỡ nguyên tắt). Lúc trước khi định ra hôn sự của hai người, anh cũng đã sai người điều tra hết thảy tài liệu có liên quan đến cô, thăm dò toàn bộ tài sản của cô, thậm chí những mối quan hệ của cô, những mối quan hệ tương đối gần, lúc này đột nhiên hiện ra tên một người bạn anh không biết, anh ngược lại hiếu kỳ cô gái này đang đùa giỡn cái gì! "..." Thích Hiểu nhịn không được hướng mắt nhìn lên trời, cô là lần đầu tiên biết Cố Nghị Quân cũng sẽ có lúc làm cho người ta chán ghét như vậy. Thích Hiểu không khỏi tính toán trong lòng, Cố Nghị Quân có bản lĩnh một tay che trời nếu cô thật sự nói lung tung một cái tên, anh có thể phái người điều tra ra lai lịch của người đó, xem bạn học của cô có thật sự đã mang thai hay không, mà mình có thật là buổi tối đi tới nhà của người khác không. Cẩn thận suy nghĩ một chút vấn đề này, Thích Hiểu quýnh lên... Nhìn thủ đoạn cùng tài lực của Cố Nghị Quân, chỉ sợ rằng muốn điều tra cái gì cũng có thể điều tra rõ ràng rành mạch? Thích Hiểu quyết định dứt khoát cầm điện thoại di động đưa lên cách bên tai, hướng về phía micro, kịch liệt ho khan một tiếng, quanh co hỏi, "Gì? Anh đang nói cái gì? A a a, là như vậy, tín hiệu nhà bạn tôi cũng không tốt lắm, tối nay lúc tôi gọi điện cho anh..." Xẹt - - âm thanh bén nhọn vang lên trên đường phố. Lốp xe cùng mặt đất phát ra tiếng va chạm khổng lồ, xe Maybach tại khúc quanh tạo nên một đường cong hoàn mỹ, sau đó nhanh chóng thay đổi phương hướng khác. "Thích - - Hiểu!" Bên kia micro, là một tiếng đàn ông gầm nhẹ. Thích Hiểu khoa trương đem miệng mở to, "Gì? Anh đang nói cái gì? Tôi nghe không rõ ai... Buổi tối nói sau a..." Mắt chợt lóe, nhướng mày, ngón tay út mảnh khảnh tắt điện thoại một cách dễ dàng. "Tút tút tút - - " Dư âm trong loa truyền đến, Cố Nghị Quân mới bắt đầu có động tác, cái cô gái đáng chết này! Lông mày nhíu chặt phảng phất chứa đựng tâm sự, hai mắt bén nhọn nhìn chằm chằm phía trước giống như trường kiếm, chợt nhìn hung ác đáng sợ! Thích Hiểu... Cái cô gái không biết trời cao đất rộng, thế nhưng dùng trò nhàm chán như vậy đùa giỡn với anh, dám treo điện thoại của anh! Trên cánh tay nổi gân xanh, lực đạo lòng bàn tay đủ lớn để bóp nát điện thoại di động, nhưng là nghẹn đến cuối cùng, lại hóa thành một vòng nặng nề, dùng sức đập vào trên tay lái, sau đó vứt điện thoại di động xuống vị trí tay lái phụ. Trong không gian nhỏ hẹp trong xe hơi thở ngột ngạt quỷ dị... Thích Hiểu... Nghiến răng nghiến lợi phát ra hai chữ! Thích Hiểu cúp điện thoại, tâm tình vô cùng trong sáng, cất điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn một cái, sau đó bước nhanh đến cửa kiểm an phía bắc, vừa đúng lúc du khách xuống sân bay, mọi người đẩy rương hành lý đi ngược hướng với cô, Thích Hiểu nặng nề đẩy đám người ra đi về trước. Bởi vì vóc người cao gầy, trên chân còn mang một đôi giày cao gót hiện đại, hơn nữa mặt trái xoan thanh tú, dẫn tới không ít ánh nhìn chăm chú của đàn ông.