Nhân Xà FULL
Chương 29
Lần làm tình kịch liệt này khiến Lục Nguyên hôn mê mất một ngày.
Sau khi tỉnh lại, miệng cô đã không thể thốt thành lời, lúc nuốt nước bọt cổ họng vẫn còn đau, nửa người dưới trở xuống càng khó chịu hơn.
"Nguyên Nguyên, em tỉnh rồi...!Xin lỗi em, ta không nên như vậy..."
Angus là lần đầu tiên xin lỗi người ta, hắn đã làm tổ bên giường, chờ đợi Lục Nguyên không biết bao lâu.
Nhìn cô nhắm mắt không hờn không giận, hơi thở yếu ớt mong manh, chút phẫn nộ cuối cùng của hắn tiêu tan không còn manh giáp, chỉ nghĩ chờ cô mau tỉnh lại để xin lỗi.
Hắn, vẫn là quá yêu cô...!
Lục Nguyên chớp mắt nhìn về đôi mắt trong xanh của Angus, cô vẫn còn hơi sợ hãi, tuy nhiên chỉ là hơi mà thôi.
Nhân Xà trước mặt này, tuy không phải là đồng loại nhưng cô đã không còn thấy nguy hiểm như lần đầu gặp mặt nữa.
Bởi vì, cô nghe hắn nói ---- ta yêu em.
Tròng mắt xanh thẳm không hề che giấu áy náy cùng tình yêu nồng nàn, Lục Nguyên chỉ thấy lòng loạn cào cào, nhanh chóng nhắm mắt lại.
"Em còn giận ta sao? Xin lỗi em, về sau ta sẽ không như vậy nữa, Nguyên Nguyên đừng bỏ mặc ta..."
Angus cho rằng Lục Nguyên không muốn nhìn thấy hắn, thế là vội vã dựa sát vào người cô, đôi môi mỏng gợi cảm hơi lạnh kề lên má cô, hấp tấp hôn vài cái, bị Lục Nguyên thẳng thừng đẩy ra.
Nhìn cô trợn mắt, phẫn uất không thôi nhìn mình, trái tim Angus như rơi xuống đáy biển, đuôi rắn to lớn vô định vỗ lên mặt đất, cuối cùng yên lặng bò đi.
Lục Nguyên nâng cánh tay tê dại lên nhìn, trên cổ tay vài chỗ ứ đọng, thân thể trần trụi dưới lớp thảm mỏng chắc cũng không khá hơn tí nào, hoa huy*t được nhét cỏ thuốc như mọi ngày, giúp cô giảm bớt đau đớn.
Đau nhất vẫn là phía sau, lần đầu tiên bị nhét cái thứ to như vậy khó tránh khỏi bị thương.
Vừa nhúc nhích, Lục Nguyên đã giận đỏ cả mặt, tên Angus ngốc nghếch kia, ở mặt sau của cô cũng nhét cỏ thuốc cho được.
Buổi chiều, A Trạch đến thăm cô còn đem theo cháo thịt.
Cô miễn cưỡng ăn từng muỗng cậu đút, cháo ấm nấu cùng thuốc lướt qua cổ họng bị đau, giọng nói cũng tốt hơn nhiều.
"Là Angus lật sách cổ tìm thuốc đấy.
Tôi kêu cậu ta bưng qua cho cô, cậu ta nói cô không muốn gặp mình, bây giờ đang cuộn thành một cục bên bờ sông, tội nghiệp lắm, cô không thấy đau lòng sao?"
A Trạch cười cười quan sát biểu tình của Lục Nguyên.
Đúng như cậu dự đoán, ánh mắt lập lòe đã bán đứng lòng cô.
"Xem ra cô cũng không phải không có cảm giác với cậu ta, đâu thử tiếp nhận xem.
Lúc tôi vừa đến đây đã biết Angus, cậu ta vốn ngông nghênh lắm, vậy mà bây giờ...!Ái chà! Tôi chưa từng thấy cu cậu hạ mình vậy đâu."
Lục Nguyên nuốt cháo trong miệng, nhẹ nhàng lắc đầu: "Thôi, anh đừng nói nữa."
Mím cánh môi sưng đau, Lục Nguyên vẫn không quên cảm giác đáng sợ khi bị côn th*t đâm tận cuống họng, thiếu chút nữa cô đã sặc tinh đến chết.
"Sao lại đỏ mặt vậy cô em? Nhớ đến cái gì à? Tôi nói này, Angus cũng giỏi quá hen, nhìn cô bị lăn lộn đến thế này, tôi còn tưởng cu cậu yếu sinh lý nữa đó."
Chỉ vào bờ ngực dày đặc dấu hôn của Lục Nguyên, A Trạch tỏ vẻ ngạc nhiên.
Lúc trước Angus tìm Bùi hỏi han chuyện nam nữ, vợ chồng cậu đã rất tò mò, phải là cô gái thế nào mới có khả năng khơi gợi dục vọng của Angus?
Lục Nguyên càng xấu hổ hơn, cô kéo cao chiếc thảm mỏng để che đi xương quai xanh cùng chút cảnh xuân, động tác quá lớn đụng đến hạ thân, khiến cô "ưm" lên một tiếng vì đau.
"Khó chịu à, từ từ rồi quen thôi, quả thật dương v*t con người không thể so được với Nhân Xà.
Hồi tôi vừa đến đây, thiếu chút nữa đã bị Bùi làm chết.
Anh ấy chính là một tên máu lạnh vô tình, thời điểm đó tôi còn định tự sát nữa cơ.
Sau này hợp nhau rồi, đối với tôi mỗi ngày đều là một niềm vui." (đề nghị tác giả làm 1 bộ đam về cặp này đi ạ >.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
81 chương
106 chương
96 chương
67 chương
47 chương