Tên cha giả Tư Ích Niên kia đã từng nhắc qua với hắn về việc cha Kha Lâm đang phát triển bằng sáng chế độc quyền vào thời điểm đó, còn nói Kha Lâm bây giờ có tiền như vậy nhất định là dựa vào kỹ thuật kia, đồng thời còn kêu hắn tới Kha gia làm gián điệp ăn trộm tư liệu. Những điều này đều phát sinh lần trước Tư Hạo Lam trở về Tư gia ăn cơm. Tư Hạo Lam không nói gì, nhìn về phía Kha Lâm. Mi tâm Kha Lâm nhíu lại, làm biểu tình ngầm hiểu. Không phải chứ, hắn còn tưởng chuyện đột nhập là có liên quan với hệ thống, kết quả là do Tư Ích Niên làm sao? Tư Hạo Lam bật dậy, nổi giận đùng đùng nói: “Ta đi đánh tên họ Tư đó một trận.” Thay Mã Toa báo thù. Kha Lâm vội vã kéo lấy tay hắn, đè hắn xuống: “Nói cái gì đó, em cũng họ Tư mà.” Y vươn tay nhéo mặt Tư Hạo Lam một cái, nói, “Hơn nữa hiện tại không có chứng cứ, đợi kết quả cảnh sát điều tra xong rồi nói sau.” Tư Hạo Lam suy nghĩ một chút, bảo: “Tư Ích Niên nhát như cáy, nhất định là bà mẹ kế kia ra chủ ý.” Hắn nghiêm túc nói với Kha Lâm, “Tuy rằng chúng ta đều họ Tư, nhưng không phải người một nhà.” Kha Lâm nghe hắn nói như vậy cười cười: “Được rồi, em trục xuất bọn họ ra khỏi nhà.” Tư Hạo Lam gật đầu, tiện đà lắc đầu một cái: “Vốn là cũng không phải chung một nhà, ta là xuyên qua.” Kha Lâm mím khóe môi, Tư Hạo Lam vì không muốn dính dáng tới Tư gia mà còn bịa ra cả một câu chuyện. Y không nhịn được bẹo bẹo hai bên má mềm mại đầy thịt, nói: “Vậy em có thể chung nhà với tôi.” Tư Hạo Lam không rõ: “Hiện tại vốn đã là một nhà a, phòng này ta ở đã quen rồi.” Kha Lâm đối với sự trì độn của Tư Hạo Lam cảm thấy rất bất đắc dĩ, ngắt rồi lại nhéo, nhéo rồi lại ngắt, muốn đem mặt hắn vân vê thành một quả cầu. Tư Hạo Lam tùy ý y chơi, cầm lên miếng vật liệu đó, cẩn thận nhìn, hỏi Kha Lâm: “Vật liệu này của anh có đặc tính gì?” Không ngờ Tư Hạo Lam sẽ có hứng thú đối với cái này, Kha Lâm giải thích cho hắn một chút, khả năng chống va chạm cao, có thể kéo dài và dát mỏng, vân vân. Tư Hạo Lam nghe không hiểu đống thuật ngữ này, dù gì đại khái là rất trâu bò đi. Tư Hạo Lam suy tư, hỏi: “Có thể dẫn điện không?” Kha Lâm nở nụ cười: “Không để nó bị chập điện là được.” Tư Hạo Lam tiếp tục trầm ngâm, một lát sau mới nói: “Có thể giúp ta dùng loại vật liệu này làm riêng một món đồ không?” Này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Kha Lâm, y tò mò: “Làm riêng cái gì?” Tư Hạo Lam nói ý tưởng đại thể cho y, Kha Lâm lại hỏi: “Tại sao muốn thứ đó, có công dụng gì?” Tư Hạo Lam tạm thời giữ bí mật: “Về sau anh sẽ biết.” Kha Lâm trầm mặc liếc mắt nhìn hắn. Con thỏ mèo này còn có rất nhiều bí mật. Nhưng Kha Lâm rốt cuộc vẫn cưng chiều Tư Hạo Lam, chỉ cần hắn có thể ở lại bên cạnh mình, có chút bí mật cũng sẽ không ảnh hưởng toàn cục, tất cả yêu cầu y sẽ vì hắn làm. “Đợi tôi sửa chữa xong Mã Toa sẽ làm cho em một cái.” Tư Hạo Lam khích lệ y: “Mua đùi gà cho anh.” Kha Lâm nhớ tới đùi gà mặt liền đen, nhìn hắn chằm chằm, sau đó nhìn thấy khuôn mặt của hắn liền ha ha mà cười rộ lên. Tư Hạo Lam lúc đầu không hiểu tại sao y lại cười to như thế, sau đó nhìn thấy ngón tay của y đen thùi lùi mới hiểu được, lấy điện thoại di động ra soi soi mặt mình, quả nhiên trên mặt chỗ trắng chỗ đen, tất cả đều là dấu ngón tay của Kha Lâm tạo thành. Như một con mèo hoa vậy. Mặt hắn không thay đổi đặt điện thoại di động xuống, dùng tư thế sét đánh không kịp bưng tai bôi một ít dầu máy lên tay, trực tiếp nhào lên người Kha Lâm. Kha Lâm không có cách nào cử động, chỉ có thể nghiêng đầu tránh né, vẫn không thể phòng vệ, cũng bị Tư Hạo Lam bôi thành mặt mèo hoa. Trong lúc hai người vui đùa nghịch ngợm, Mã Toa rốt cuộc cải tạo thành công. Kha Lâm thay đổi vỏ ngoài hoàn toàn mới cho nó, thiết kế tinh giản màu trắng, thân thể càng thêm tròn trịa đáng yêu, sau lưng có thêm đôi cánh nhỏ màu trắng, thoạt nhìn như một bé thiên sứ. Màn hình trên đầu cũng nâng cấp lên phiên bản cao cấp hơn, độ sắc nét cao hơn với thêm nhiều màu sắc, lúc thường không nói chuyện sẽ hiện thị hai con mắt tròn xoe màu xanh lam, khi nói chuyện vẫn sẽ chạy phụ đề. Kha Lâm thậm chí còn bỏ công đi thu thập cả một kho biểu cảm cho nó. “Lấy cảm hứng từ Wall-E với Eve nè.” Tư Hạo Lam vây quanh Mã Toa, nhìn trái nhìn phải. “Em không phải bảo rằng mình xuyên qua ư? Sao phim điện ảnh cũ như vậy em cũng biết?” Kha Lâm liếc mắt nhìn hắn. Tư Hạo Lam không có cách nào giải thích việc hệ thống ngốc nghếch đã nhét vào đầu hắn rất nhiều kiến thức không hữu dụng, chỉ nói là: “Người xuyên qua thì không được phép xem phim ảnh cũ sao?” “Mã Toa, Mã Toa.” Tư Hạo Lam thâm tình gọi người hầu gái đáng thương. Mã Toa chậm rãi mở mắt ra, trên màn ảnh đôi mắt vừa to vừa linh động, nhìn chằm chằm Tư Hạo Lam. Một lát sao, nó kêu lên: “Chủ nhân ^_^!” Tư Hạo Lam cười tươi, bế nó lên, Mã Toa cũng đưa tay ra ôm lấy cánh tay của hắn. Bàn tay tròn vo của Mã Toa trở nên càng linh hoạt, có thể biến hóa thành các hình thái bất đồng. Kha Lâm cài đặt thêm hệ thống giật điện vào, cho Mã Toa có năng lực đánh trả. Tư Hạo Lam bế Mã Toa cao cao, người hầu gái vui vẻ phát ra tiếng cười như tiếng chuông bạc, đôi cánh phía sau phành phạch vỗ tới sung sướng. “… Tôi đã sớm thắc mắc Mã Toa nặng như vậy, Tư thiếu gia như thế nào lại dễ dàng ôm nó lên được.” Mai Khâm đứng một bên nhìn Tư Hạo Lam cơ hồ muốn tung Mã Toa lên không trung, nghi hoặc mà nói. Dù sao mà nói thì cũng là một người máy kim loại, Tư Hạo Lam thường thường kẹp bên hông mang theo, còn có thể chạy như bay, thở không hề gấp gáp. “Khí lực của em ấy rất lớn.” Kha Lâm buồn rầu nói, thậm chí có thể ôm công chúa một đại nam nhân dễ dàng như ăn bánh. Triệu Kỳ không hiểu chuyện, thấy Mã Toa nho nhỏ còn chưa cao tới nửa người thì cảm thấy hẳn sẽ không nặng tới như vậy, nói rằng: “Mai thúc, chú có phải là ít vận động không? Cho dù tuổi tác hơi lớn nhưng không thể bỏ bê việc quản lý thân thể của chính mình a.” Mai Khâm tức giận đến mức thiếu chút nữa ngất đi, “Cậu rốt cuộc là có bao nhiêu thành kiến với tuổi ba mươi lăm đây?” Mã Toa một lần nữa tỉnh lại lắp bắp miêu tả chuyện phát sinh buổi tối ngày hôm đó, trên cơ bản không khác mấy so với trong video ghi hình. “Bọn chúng nói, dù sao thì chủ nhân đang ở trong trung tâm thành phố không quay về kịp, còn muốn vào trong nhà trộm đồ.” “Cho nên ngươi liền xuất hiện ngăn cản bọn họ có đúng hay không?” Tư Hạo Lam trìu mến mà vỗ vỗ đầu nó. “Đúng thế.” Mã Toa nói, “Đồ của chủ nhân, không được lấy.” Tư Hạo Lam đầy mặt vui mừng, thủ hạ này dù ngốc tới ghê gớm nhưng quý ở chỗ trung thành tuyệt đối. Hắn nắm lấy tay tròn của Mã Toa, nghiêm túc nói: “Ta quyết định thăng cấp ngươi lên làm quan môn đệ tử của ta, bắt đầu từ ngày mai ta liền đem võ học suốt đời truyền thụ cho ngươi!” Mã Toa: “!” Diễn kỹ quá đỉnh, Tư Hạo Lam sau này nhất định có thể giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Kha Lâm không nhìn thẳng nổi. Xâm nhập phi pháp cộng thêm trộm cướp, bởi vì ghi hình lại trên video, cảnh sát ở vùng phụ cận cũng phát hiện được manh mối, hơn nữa Mai Khâm hoạt động ngầm bên trong, họ tin tưởng rằng rất nhanh sẽ có thể bắt được phạm nhân. Kha Lâm không thể vì chuyện này mà làm chậm lại kế hoạch của chính mình, mục công tác khảo sát của nhà máy mới đã hoàn thành, lập tức sẽ tiến hành thiết kế quy hoạch, số lần y ra khỏi nhà cũng tăng lên rất nhiều. Đồng thời, đám bảo tiêu tây trang đen cũng cùng bận rộn với y, cũng không ở không trong nhà. Kha Lâm tuy rằng bề bộn nhiều việc, nhưng có một việc sẽ không quên. Bộ phim ‘Tôi và mèo’ Tư Hạo Lam đóng sắp phát sóng rồi! Công việc quảng cáo phim online vẫn đang làm, Kha Lâm – không đúng, là em gái chữ cái – mong đợi đã lâu, không ngừng gửi weibo cho Tư Hạo Lam. Đợi đến ngày phát sóng chính thức, Kha Lâm từ sớm đã kết thúc công tác, đi đến phòng chiếu phim chờ xem bộ phim mới của Tư Hạo Lam. Phòng chiếu phim của Kha gia vốn là bỏ không, không có tác dụng gì, từ khi Tư Hạo Lam đến đây, Kha Lâm bỏ ra nhiều tiền cải tạo thiết bị ở bên trong, xây nên một căn phòng với hiệu ứng như rạp chiếu phim ở trong nhà. Một mình y xem thì không nói gì, y còn mạnh bạo bức ép Mai Khâm, Triệu Kỳ cùng Mã Toa đồng thời xem. Trước đây bộ phim về Dân quốc cùng với mấy gameshow đều là hình ảnh này. Lần này trong nhà có nhiều người hơn, Kha Lâm ra lệnh tất cả cấp dưới phải vào ngồi trong phòng chiếu phim. Vì vậy phòng chiếu phim bị đầy người chen lấn, thậm chí còn phải lấy thêm mấy cái ghế đẩu nhỏ. Nhóm mãnh nam mặc tây trang đen ngồi nghiêm chỉnh, nghe theo mệnh lệnh của ông chủ, mặt không thay đổi xem bộ phim truyền hình Mary Sue. Lần này Tư Hạo Lam cũng ở nhà, cùng Kha Lâm ngồi ở hàng thứ nhất. Hắn đối với thanh thế cùng hình thức coi phim hùng vĩ như vậy rất thưởng thức, làm người mà không giả bộ cool ngầu thì khác với con cá mắm chỗ nào chứ, hắn còn hận không thể cho toàn bộ thế giới tới coi phim hắn đóng. Mai Khâm bật thiết bị xong xuôi, video được chiếu lên trên màn ảnh, Kha Lâm nghiêm mặt, trên mặt nhìn không ra hỉ nộ, chỉ nhìn chằm chằm không dời mắt. Bộ phim online này chỉ phát sóng độc quyền trên một kênh, một tuần phát ba tập, hội viên có thể xem trước. Ngày hôm nay chiếu ba tập đầu, sau khi Mai Khâm làm mới trang, tập một liền bắt đầu. Câu chuyện về tổng giám đốc có thể biến thành mèo cùng với một cô nhân viên áo trắng non nớt được mở màn. Trên màn ảnh xuất hiện khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ của Tư Hạo Lam, lần này hắn đóng vai giám đốc đẹp trai giàu có, bên dưới ngầm ngạo kiều lại xấu xa, có chút đáng yêu. Cùng nhân vật phản diện lần trước bất đồng, lần này không cần phải tận lực làm cho xấu, Tư Hạo Lam trong phim này hóa trang phi thường tuấn mỹ, một cái nhíu mày, một nụ cười đều phóng điện với người ngoài màn hình, đem việc bắt lấy trái tim của các em gái trở thành nhiệm vụ của mình. Con quất miêu xuất hiện ở nửa phần sau tập một cũng rất dễ thương, thân thể mập mạp, đuôi đầy lông xù, bởi vì ngạo kiều mà không cho người khác sờ, đôi lúc sẽ lén lút lộ cái bụng trắng ra, hay co thành một ổ bánh mèo. Giám đốc anh tuấn cùng bé mèo đáng yêu, sự tương phản này ngay tập đầu đã được nhấn mạnh, thật sự rất thông minh. Đợi đến khi tập một chiếu xong, không cần Kha Lâm lên tiếng, Mai Khâm đã vội vàng bật tập hai. Mới đầu khi vừa bắt đầu, các cấp dưới tây trang đen bên ngoài tận hết chức trách, che giấu cảm giác sống không còn gì luyến tiếc bên trong. Dù sao thì cùng ông chủ xem phim tình cảm Mary Sue cũng là một phần của công tác đó. Xem được một lúc, tất cả mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm không chớp mắt, sau khi ba tập chiếu xong, mọi người nhìn lẫn nhau, đều từ trong đôi mắt của nhau nhìn thấy ba chữ ‘Thật ngọt ngào’. Vì vậy, mỗi tuần xem ba tập phim đã trở thành hoạt động được hoan nghênh nhất trong Kha gia. Chi phí của ‘Tôi và mèo’ không cao, phí dụng cơ bản đều dùng trên khoản quay chụp, cường độ quảng cáo khá có hạn. Kha Lâm đương nhiên sẽ không để chuyện này xảy ra, bí mật đập rất nhiều tiền vào. Khán giả không phải người ngu, dựa vào thủy quân để mua lượt click sẽ chẳng lừa được ai. ‘Tôi và mèo’ tuy rằng chi phí không cao, thế nhưng quay chụp tận tâm, kỹ năng diễn xuất của Tư Hạo Lam không có chỗ chê, vai nữ chính cũng rất nỗ lực, ngay cả con mèo kia cũng có diễn kỹ đạt mức, rất sống động. Hơn nữa Mary Sue thì có sao, Mary Sue cũng có tôn nghiêm của Mary Sue, quay chụp đàng hoàng xem cũng rất hay. Đoàn phim của bộ phim này biết giới hạn của mình ở đâu, hoàn toàn tập trung vào sự lãng mạn của ngôn tình, không pha trộn các yếu tố khác, kết quả cuối cùng rất tốt. Danh tiếng của bộ phim lập tức tăng cao trên internet, lúc vừa bắt đầu tất cả mọi người đều khinh bỉ nó là phim xàm xí vô nghĩa, kết quả sau vài lần quảng cáo, các em gái bị sắc đẹp trên poster tuyên truyền của Tư Hạo Lam hấp dẫn xem thử mấy tập, toàn bộ đều kêu ngao ngao ‘Thật ngọt ngào’. Không có gì khiến đoàn phim vui vẻ hơn việc quảng cáo như nước chảy thế này. Sau khi mấy tập phim tiếp theo được phát sóng, lượng click video liên tục tăng lên, bình luận online cũng không ngừng đánh giá tốt. “A a a a a mèo mập thật sự là rất đáng yêu!!! Ngày ngày đều nhớ bé.” “Đm, THL đẹp trai vcl, tôi cảm thấy anh ấy diễn còn hay hơn lúc đóng nhân vật phản diện.” Lần này Tư Hạo Lam đóng vai nam chính, vẫn là loại hình nam nhân dùng sắc đẹp câu dẫn các em gái, thiết lập tính cách rất hút fan. Số fan trong weibo của hắn trong nháy mắt tăng vọt, so với lần đóng ‘Nghịch Lưu’ lần trước còn bạo phát nhanh hơn. Tư Hạo Lam mỗi ngày đều đếm số fan, thậm chí còn cầm một quyển sổ nhỏ từng ngày ghi lại lượng tăng lên. Kha Lâm đối với hành vi này phi thường khinh bỉ, nhưng thời điểm xem phim vẫn cứ say sưa ngon lành, không chớp mắt. Bộ phim này dù gì cũng là phim online, số tập không nhiều, nội dung kịch bản tiến triển rất nhanh, sắp sửa đã đến nửa sau. Mỗi tuần đều giữ vững hoạt động xem phim, như trước người đông như mắc cửi, một đám nam nhân thô to vây quanh màn hình xem một bộ phim thần tượng tình cảm. Ngày hôm nay chiếu tới phần mấu chốt, giám đốc bị lộ thân phận. Oa, chỗ này có cảnh hôn, Tư Hạo Lam nghĩ trong lòng. Tất cả mọi người đồng thời nhìn màn ảnh, trong phim diễn đến cảnh cao trào, tất cả nhìn chằm chằm không chớp mắt. Nam chính cùng nữ chính cãi nhau, sau đó bọn họ cãi tới khi tỏ tình, sau khi tỏ tình, nam chính ôm nữ chính hôn môi. Cuối cùng đến cảnh nam chính biến thành mèo trước mặt nữ chính, bại lộ thân phận, tập này liền kết thúc. “Oa, kích thích quá.” Triệu Kỳ thở dài nói, “Xem mà thiệt muốn nói chuyện yêu đương nha.” Những người khác cũng dồn dập thảo luận nội dung phim, chỉ có Kha Lâm sắc mặt tái nhợt. “Vì vậy lần trước em bảo không diễn cảnh hôn là lừa tôi?” Kha Lâm quay đầu sang hướng Tư Hạo Lam, âm trầm hỏi. Trong tíc tắc, phòng chiếu phim yên tĩnh lại, yên tĩnh tới mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi trên mặt đất. Kha Lâm rất tức giận, y bấm ngón tay tính toán thời gian trước sau liền cảm thấy không đúng. Trước khi bọn họ hôn nhau, Tư Hạo Lam đã hiến tặng nụ hôn đầu tiên của mình cho sự nghiệp diễn xuất.