Nhân Gian Băng Khí
Chương 630 : Rơi vào nguy cơ
Yến luân hồi là chiêu thức sơ giai của một sát chiêu trong Ngự Kiếm quyết của Kiếm tông, nghe nói khi Yến luân hồi luyện tới cảnh giới tối cực thì có thể đồng thời khống chế bảy thanh kiếm bay múa xung quanh mình, khi đó mới là sát chiêu mạnh nhất trong Ngự Kiếm quyết: Kiếm Luân Vũ. Thử nghĩ có bảy thanh kiếm không ngừng dùng các góc độ quỷ dị hướng về ngươi mà công kích, cho dù ngươi có nhiều hơn sáu cánh tay nữa cũng không thể không luống cuống chân tay. Đáng tiếc trong Kiếm tông từ sau Lục Trường Minh thì không người nào có thể đồng thời khống chế được đồng thời bảy thanh kiếm, đến cả Lục Dương khi còn ở thời kì đỉnh phong cũng chỉ có thể khống chế được sáu thanh. Chuyện này cũng là việc mà Lục Dương luôn canh cánh trong lòng, chỉ một chút này thôi nhưng hắn biết mình và tổ tiên Lục Trường Minh chênh lệch lớn như thế nào, nhiều hơn một thanh kiếm nhưng không chỉ đơn giản như một cộng một bằng hai.
Khống chế bảy thanh kiếm đối với Mười Một mà nói là chuyện không thể làm được, hơn nữa chính hắn cũng không nghĩ bản thân mình có thể học được Kiếm Luân Vũ, chỉ cần là chiêu thức sơ giai Yến Luân Hồi cũng đã đủ cho hắn dùng không hết rồi. Dựa vào đường bay quỷ dị của Yến Luân Hồi, đã không biết có bao nhiêu người nuốt hận dưới lưỡi Trảm Nguyệt của hắn rồi.
Tựa như hai tên bảo an lúc này, đừng nói bọn họ là người bình thường, cho dù là dạng cao thủ như Huyết Ưng, Mười Một xuất kì bất ý mà tấn công, muốn tránh thoát cũng là một chuyện vô cùng khó khăn. Trảm Nguyệt vô cùng lưu loát cắt đứt yết hầu hai tên bảo an, xoay tròn bay trở về tay của Mười Một.
Cùng lúc tiếp được Trảm Nguyệt, hai chân của Mười Một cũng chạm đất, lực xung kích phát ra khi nhảy từ lầu hai xuống đất khiến hai chân hắn cũng phải cong lại để triệt tiêu lực này. Cả người hơi ngả về phía trước, những mảnh thủy tinh vỡ trên tay cũng không kịp gỡ xuống, Mười Một lập tức thi triển Nguyệt Vũ bộ, hóa thành một luồng khói nhẹ nhằm về phía cửa chính của biệt thự.
Lấy bả vai đánh vào cửa lớn, cánh cửa bảo vệ chỉ dày có nửa ngón tay không thể trụ được trước lực trùng kích của Mười Một. "Oanh!", Nửa phiến cửa long ra khỏi khuôn, cả cánh của cùng người bay vào trong phòng.Ở loại tình huống cường địch vờn quanh như thế này, đổi lại là người khác chắc chắn trước tiên là nghĩ cách làm sao để đào tẩu, nhưng Mười Một lại cứ phản đạo kì hành**, từ lầu hai nhảy xuống xong lại phá cửa lầu một tiến vào. Hai tên sát thủ, một nam một nữ, còn canh giữ ở đại sảnh lầu một đại khái cũng không thể tưởng được là Mười Một lại lớn mật như vậy, vừa mới thoát thân lại chạy trở về, chui đầu vào lưới. Ngay lúc cánh của bị tông vỡ, bọn họ sửng sốt một chút. Mặc dù sững sờ không đến nửa giây, nhưng đối với Mười Một như vậy là đủ rồi.**: Ngược đường mà đi, ý nói hay làm chuyện khác người!!!
Bả vai còn dán chặt với cánh cửa, khẩu súng ngắn trong ống tay áo của Mười Một đã "bang" một tiếng. Từ sát khí trên người Mười Một hoàn toàn tập trung vào mình khiến tên nam sát thủ giật mình một chút, não còn không nhận ra đã xảy ra chuyện gì, thân thể đã nhảy về phía bên cạnh. Nhưng khẩu súng ngắn giấu trong ống tay áo của Mười Một tốc độ bắn thật sự rất kinh người, đặc biệt là khi bắn trong khoảng cách ngắn như vậy. Nam sát thủ căn bản ngay cả tránh cũng không kịp, hốc mắt bên trái trực tiếp bắn ra một đoàn huyết vụ, cổ bật về phía sau rồi ngã xuống sàn nhà.
Cùng lúc bắn ra phát đạn đó, tay trái Mười Một giơ lên, lại là một chiêu Yến Luân Hồi phi về phía nữ sát thủ còn lại trong đại sảnh. Nhưng phóng ra Trảm Nguyệt chung quy cũng không phải là viên đạn, cho dù tốc độ có nhanh cũng không thể nào so sánh được với viên đạn. Nữ sát thủ lúc này đã từ trong kinh hách đã tỉnh lại, thuần túy chỉ là phản xạ, xả thân thể nhảy lùi về phía sau, đồng thời nâng tay phải lên che ở trước cổ mình. Dựa vào trực giác, nàng cảm thấy đạo quang ảnh đen thùi kia chính là xông tới cổ của mình, cũng lờ mờ cảm giác được cho dù mình có nhảy lùi về phía sau cũng không thể hoàn toàn tránh khỏi công kích của đạo quang ảnh đó.
Quả nhiên, trong nháy mắt Trảm Nguyệt đã bay tới trước mặt nữ sát thủ, lưỡi đao sắc bén tạo ra một vết cắt sâu tận xương ở giữa cùi chỏ và cổ tay của ả, sau đó còn cắt mất một ngón cái của nữ sát thủ rồi mới bay vòng trở về.
Chân mày của nữ sát thủ chỉ là nhẹ nhíu lại một chút, trừ việc đó ra, trên mặt ả hoàn toàn không nhìn ra vẻ gì của sự đau đớn, phảng phất cánh tay này không phải là của ả. Tay trái giơ lên khẩu súng hướng về phía Mười Một mà bóp cò."Phanh!" một tiếng súng vang lên, nhưng không thể đánh trúng Mười Một. Ngay lúc nữ sát thủ giơ tay lên bóp cò, hắn cũng đã nhảy tránh rồi. Vừa là một lần không thể đắc thủ, Mười Một cũng không có dừng lại để công kích mà là nhằm về phía thang lầu tiến lên lầu hai.
Lúc này, Huyết Ưng đã từ ban-công lầu hai xoay người chạy đến. Hai gã sát thủ khác theo hắn xông lên lầu hai, một tên đã nhảy xuống đuổi theo Mười Một, tên kia còn chưa kịp nhảy theo đã bị Huyết Ưng quát bảo ngưng lại, cũng theo hắn chạy tới.
Hiện tại cả hai bên đều đang so sánh sự kiên nhẫn, Mười Một chịu thiệt bởi bản thân chỉ có một mình, Ma Quỷ lại chịu thiệt vì không hề hiểu rõ về Mười Một, hay có thể nói hiểu biết của bọn họ chỉ dừng lại ở thởi điểm năm đó Mười Một phản bội Ma Quỷ mà đi. Trải qua nhiều năm rèn luyện như vậy, hơn nữa thêm một lần tới Kiếm tông, giờ đây ở bất kì phương diện nào, Mười Một đều vượt xa khỏi tiêu chuẩn của năm đó. Vừa mới gặp mặt, Mqa Quỷ đã bị hắn giết chết hai người, thương một người, mà từ khi Mười Một và Ma Quỷ bắn ra phát súng đầu tiên tới giờ, thời gian còn không vượt quá ba mươi giây.
Ba mươi giây đã giải quyết hai tên, hơn nữa đó đều là sát thủ tinh nhuệ của Ám Thiên tổ. Khi Huyết Ưng xuất hiện ở loang cang, nhìn đến chiến tích của hai bên, hắn cũng không khỏi rùng mình.
Nữ sát thủ chỉ tay vào thang lầu quát lớn: "Hắn lên lầu!" Dứt lời, chính ả cũng nhanh chóng đuổi theo.
Huyết Ưng lập tức xoay người, họng súng nhắm ngay của thang lầu, nhưng đợi hơn một giây vẫn không thấy Mười Một xông lên. Huyết Ưng lập tức ý thức được chuyện không tốt.
Quả nhiên, dưới lầu lại là một tiếng "BANG!" vang lên, tên nữ sát thủ bị thương kia chưa kịp rên mộttiếng đã ngã vào vũng máu. Trong mắt Huyết Ưng bắn ra lệ quang, hướng về tên sát thủ bên cạnh làm ra một cái thủ thế*, bảo hắn canh chừng cửa thang lầu, mà chính mình sẽ canh giữ phía đại sảnh.*: ám hiệu bằng tayở dưới chân 2 người, Mười Một bắn một súng xong cũng không thấy động tĩnh gì nữa. Mà Huyết ưng cũng rất kiên nhẫn giương súng lên lẳng lặng chờ đợi. Gã sát thủ và Huyết ưng hai người dựa lưng vào nhau, một người canh giữ của thang lầu, một người canh hướng đại sảnh, đề phòng Mười Một đánh úp. Nhưng đợi hồi lâu, mục tiêu của bọn họ phảng phất đã biến mất.
Rốt cục, tên sát thủ theo Mười Một nhảy xuống lầu cũng từ ngoài của chạy đến. Huyết ưng lập tức ra hiệu với hắn, làm cho hắn phối hợp với chính mình.
Gã sát thủ gật đầu, giơ ngang súng, vô cùng cẩn thận tiến tới gần thang lầu.
Lúc này, Mười Một vẫn còn đang tránh ở mặt sau góc tường của thang lầu, nhẹ nhàng run lên cánh tay, hộp đạn của súng ngắn nhẹ nhàng rơi ra. Hộp đạn còn đang rất nóng nhẹ nhàng không tiếng động rớt xuống bàn tay Mười Một. Mười Một không hề tiện tay đem hộp đạn này ném đi, nếu hộp đạn rơi xuống đất phát ra một chút tiếng động thì cũng có thể làm bại lộ vị trí của hắn, điều này đối với sát thủ mà nói là một hành vi rất ngu xuẩn. Hắn nhẹ nhàng đem hộp đạn này bỏ vào túi và móc một hộp khác ra ráp vào. Mà động tác thay đạn này tốn thời gian không tới một giây.
Khẩu súng lục giấu trong ống tay áo này hữu dụng thì có hữu dụng, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Vì làm trọng lượng quá nhẹ nên lúc bắn, lực phản chấn cũng làm cánh tay tê rần, nếu là một người không trải qua huấn luyện nắm giữ, bắn một phát không biết viên đạn sẽ bay đến chỗ nào nữa. Hai là dung lượng hộp đạn quá nhỏ, một lần nạp đầy chỉ có thể bắn được bốn phát, chỉ có thể áp dụng để phòng thân, không hề thích hợp cho đấu súng thời gian dài. Hơn nữa, vì đề cao tốc độ bắng và khả năng xuyên thấu, đối với toàn thể khẩu súng cũng tạo thành gánh nặng không nhỏ. điều này chính là vừa mới bắn vài phát, toàn bộ khẩu súng đã nóng rần lên.
Sau khi thay hộp đạn mới, Mười Một tiếp tục tránh ở góc khuất của bức tường, hắn có thể cảm giác được có một tên đang tiến gần về phía bên này. Mặc dù tên sát thủ kia đã cố gắng bước đi thật nhẹ nhàng, hơn nữa giày hắn mang cũng là loại giày đế mềm đặc dụng dành cho bộ đội, đi đường sẽ không hề phát ra tiếng động. Mặc dù là thế, nhưng là người thì không thể không hít thở, trong lúc hít thở, vô tình hắn đã bị Mười Một xác định được vị trí. Về bản lĩnh "hô hấp đoạn vị" thì chính là sở trường của Mười Một, rèn luyện ở Long Quốc mấy năm nay, bản sự của hắn đã cao hơn nữa chứ không hề dừng ở một tầng đơn giản nữa. đến cả cao thủ Long Hồn nếu ở phụ cận đều bị hắn nhận ra hơi thở như có như không, càng không phải nói tới những tên sát thủ không tính là biến thái này.
Trong đầu Mười Một nhanh chóng tính toán vị trí tên sát thủ và khoảng cách tới chỗ của mình, góc độ thích hợp để bắn và các yếu tố khác nữa. Dúng lúc này, một tiếng "Phùng" rất nhẹ truyền vào tai hắn. Sắc mặt Mười Một nhăn lại, hắn biết đây là Huyết ưng từ lang cang lầu hai nhảy xuống, gió thổi vào quần áo gây ra.
Một người, Mười Một vô cùng chắc chắn có thể dùng phương thức nhanh chonng1 nhất để giải quyết, nhưng nếu thêm một tên Huyết ưng mà nói, tình cảnh của hắn có thể đã ở vào thế nguy hiểm. Huống chi bây giờ hắn bị kẹt ở của thang lầu, muốn đi lên hay đi xuống đều không thể. Vừa nghĩ, Mười Một đã đổi Trảm Nguyệt trong tay thành Thiên Trảm, từ góc tường nhảy ra, đồng thời giờ súng lên hướng về phía nửa người dưới của Huyết ưng vừa mới vượt qua tầng lầu, nửa người trên vẫn còn bị tầng cement che khuất tầm mắt mà vọt tới."Phanh!" "Phanh!" hai tiếng súng cơ hồ vang lên cùng một lúc, khẩu súng của Mười Một bắn trúng xương chậu của Huyết ưng đang ở giữa không trung nên không thể né tránh, mà Mười Một cũng bị tên sát thủ nãy giờ vẫn hoàn toàn tập trung tinh thần bắn trúng vùng ngực phải. chỉ nghe "Ba!" một tiếng, ngực phải Mười Một trong nháy mắt đã bị bắn ra một đoàn mưa máu. Tên sát thủ này cầm không ngờ cũng là một loại súng ngắn đặc biệt do Ma Quỷ nghiên cứu phát triển ra, cho dù trong Ma Quỷ, người có thể được sử dụng loại súng này cũng phi thường ít. Xem ra gã ở trong ngành sát thủ, chức vị cũng không hề thấp, phỏng chừng cũng là sát thủ cấp bậc vương bài. loại súng ngắn này khi ở khoảng cách gần thì uy lực vô cùng kinh người, khi xưa Băng Mộng chính là bị bắn trúng một phát, toàn bộ cánh tay đã bị đánh bay khỏi cơ thể. Tay Mười Một mnặt dù không bị đứt đoạn nhưng cũng không hề dễ chịu chút nào. May mà hắn đã di chuyển vịtrí một chút ngay khi đối phương bóp cò, nếu không một súng này bắn trúng trái tim, vậy trường chiến đấu này cũng không cần tiếp tục nữa rồi. viện đạn ở lồng ngực phải trực tiếp nổ tung, Mười Một cảm giác giống như một cây búa đánh thangg83 vào ngực mình, thân thể không thể khống chế bay ngược về phía sau. Trong lúc thân thể bay ra, tay trái của hắn vẫy về phía trước một cái. Thiên Trảm thẳng tắp ghim vào đầu tên sát thủ này, lòi ra bên ngoài chỉ còn có nửa đoạn tay cầm.
Gã sát thủ ngay cả hừ một tiếng cũng không kịp thì đã ngã xuống đất rồi, lúc này nửa người trên của Huyết ưng đã vượt qua tầng cement phân cách giữa hai lầu, hai chân hắn còn chưa chạm đất, y đã nhanh chóng nâng súng hướng về Mười Một bóp cò. Nhưng Mười Một trong lúc ném Thiên Trảm ra đã nhanh chóng nấp trở lại chỗ cũ. Nên một phát súng này hoàn toàn không đánh trúng. Mặc dù chỉ là thoáng nhìn, nhưng Huyết ưng cũng đã thấy được một mảng máu tươi trước ngực Mười Một, y không khỏi lộ ra nét mặt vui mừng.
Nhưng khi hai chân chạm đất khiến vết thương nơi xương chậu bị động, hai chân hắn vừa giẫm lên mặt đất, cả người hướng về phía bên cạnh nghiên đi làm tư thế có chút quái dị, nhưng chỉ trong chốc lát đã đứng lại bình thường. Họng súng của hắn thủy chung vẫn nhắm ngay góc tường nơi của thang lầu, tận lực ổn định hơi thở, chịu đựng đau đớn truyền tới từ phía xương chậu, từng chút từng chút lùi về phía sau.
Sau khi thối lui tới vị trí an toàn, Huyết ưng mới nhẹ nhàng hít vào một hơi, cười lạnh dùng ưng ngữ nói: "Không hổ là Vương bài của ám Dạ tổ, ta thừa nhận ta đã xem nhẹ ngươi."Mười Một không hề đáp lại, thậm chí một chút động tĩnh cũng không hề có.
Huyết ưng nói lớn: "Mười Một, ngươi không muốn biết cô gái phương đông kia hiện tại như thế nào sao? Ngươi không phải rất quan tâm nàng sao? Nàng đang ở trong căn phhoòng bên cạnh ta này, không muốn xem bộ dạng của nàng bây giờ sao? Lúc lão tử xxx (tự hiểu nha:">) nàng, nàng còn kêu khóc gọi tên ngươi! Ha Ha, thực là mê người, đã nhiều năm rồi ta không được chơi nữ nhân nào thống khoái như vậy, những ả đàn bà kia đều giống như người chết, nằm đơ ra đó chẳng hề động đậy, không hề có một chút một chút mùi vị nào cả. Nào giống cô nàng phương đông này, còn có thể tát ta ba bạt tai, quả thực là quá kích thích! Ha Ha Ha Ha…"Huyết ưng tự ngu tự nhạc**, nói cả buổi, bên phía Mười Một ngay cả một chút động tĩnh đều không có, y nghi hoặc nói thầm: "Chẳng lẽ đã chết rồi?"**: tự nói tự cười, dân kêu là tự sướngHắn giơ tay hướng về gã sát thủ cuối cùng trên lầu mà ra hiệu, ánh mắt vẫn tiếp tục gắt gao nhìn chằm chắm vào chỗ mà Mười Một đang ẩn nấp, cánh tay đang giơ nhanh chóng làm ra một chuỗi thủ thế, làm cho tên sát thủ kia phối hợp với hắn trước sau giáp công.
Tên sát thủ gật đầu, vô cùng cẩn thận đi về phía lang cang, mà Huyết ưng ở lầu một cũng chầm chậm tiến tới cửa thang lầu.
Đúng lúc này, trên lầu vang lên tiếng kinh hô của tên sát thủ, hai loại tiếng súng hoàn toàn bất đồng vang lên. Huyết ưng lắp bắp kinh hãi, lập tức bước nhanh hơn, tiến về phía của thang lầu, vừa văn nhìn thấy một người toàn thân đầy máu từ thang lầu nhảy lên lầu hai. Huyết ưng giơ tay bắn một phát, nhưng cũng đã muộn, viên đạn không hề bắn trúng Mười Một. Y không kịp suy nghĩ tại sao Mười Một bị trọng thương như vậy, thân thủ vẫn có thể bảo trì nhanh nhẹn đến thế; lập tức giơ súng xông lên cầu thang.
Lúc này Huyết ưng đã bỏ qua phương châm cẩn thận của sát thủ, cũng không thể trách hắn đã mạo hiểm tiến lên như vậy, hắn thật sự đã bị thân pháp như quỷ mị của Mười Một làm cho hoảng sợ rồi, chỉ nghĩ làm cách nào để mau chóng giải quyết đối phương. Từ khi hai bên bắt đầu giao chiến đến bây giờ cũng chỉ ngắn ngủi có hai ba phút mà thôi, hắn ngay cả cái bóng của Mười Một cũng chưa từng thấy bao nhiêu lần, nhưng bên phe mình đã có năm người táng mạng trong tay hắn, mà chính bản thân y cũng trúng một phát súng. đối mặt với đối thủ cường hãn như vậy, cho dù là Huyết ưng cũng thấy một trận đảm hàn*. Bây giờ vô cùng khó khăn mới có cơ hội đuổi theo thân ảnh của Mười Một, y còn không chịu đuổi theo, nếu hắn lại trốn vào, đến cả Huyết ưng cũng sẽ hoài nghi vai trò thợ sơn và con mồi có phải sẽ bị đổi hay không nữa.*: lạnh sống lưng (hỉu dân dã là vậy.)Mười Một là một tên sát tthủ thuần túy, sát thủ hiểu rõ nhất chính là trốn ở một góc âm u, đột nhiên nhảy ra cho con mồi một kích trí mạng. Huyết ưng không phải không hiểu đạo lý này, cho nên hắn tuyệt không thể để Mười Một lại trốn vào. Nếu không y cũng chỉ có thể trốn vào, sau đó hai bên cùng so sánh tính kiên nhẫn. Nhưng nơi này là Long quốc, Long quốc lôn là địa phương mà Ma Quỷ không dám chạm đến. Vừa rồi đấu súng chắc chắn đã kinh động đến người dân ở phụ cận, Huyết ưng phải chấm dứt tràng chiến đấu này trước khi cảnh sát đuổi tới, nếu không cuối cùng người chết khẳng định là hắn.
Truyện khác cùng thể loại
473 chương
120 chương
166 chương
83 chương