Nhân Gian Băng Khí
Chương 482 : Cô gái nổi loạn(II)
Nghĩ đến Tiểu Bạch, Mười Một lại không khỏi nghĩ đến địa phương thần bí Thiên Độ trấn. Cuồng Triều từng tìm được thông tin rằng Thiên Độ trấn trước kia tên gọi là Tru Tiên trấn, dường như tại địa phương này trong nhiều triều đại đã từng phát sinh những việc lớn khiến cả nước khiếp sợ. Hơn nữa, hình như mỗi việc đều có liên quan tới cửu vĩ hồ.
Tiến sĩ điên từng nói qua, cửu vĩ hồ cũng là sản phẩm cải tạo gien. Chẳng lẻ trước thời viễn cổ đã thật sự có kỹ thuật cải tạo gien? Bọn họ là người như thế nào? Còn cửu vĩ hồ là chủng tộc như thế nào? Tại sao không ngại xa xôi ngàn dặm trèo đèo vượt suối để tới Thiên Độ trấn của Long Quốc? Hay là Thiên Độ trấn thật sự vẫn còn cất giấu một bí mật lớn?
Tới đây thì Mười Một nhận thấy có người đang chạy đến. Hắn căn bản không cần ngẩng đầu lên nhìn, từ âm thanh của bước chạy cùng với tiếng hô hấp dồn dập, có thể nghe ra là Trương Linh Linh. Dù sao cái Mười Một mất đi chỉ là sức lực, còn những năng lực khác như nhĩ lực, nhãn lực, kinh nghiệm vẫn còn nguyên.
Trương Linh Linh chạy đến trước mặt hắn, chống nạnh thở hổn hển nói: "Ta biết là ngươi sẽ ở đây.""Tìm ta?" Mười Một lạnh lùng hỏi.
Trương Linh Linh hỏi ngược lại với vẻ mặt bất mãn: "Tại sao ngươi không nói một tiếng nào mà đã bỏ đi?""Ta không muốn gặp bạn của ngươi.""Ngươi cũng chẳng phải là loại xấu trai gì, sao lại sợ gặp người khác? Ồ, ta biết rồi, ngươi không phải là tội phạm đang bị truy nã đó chứ?"Sắc mặc Mười Một trầm xuống, sát khí hiện lên đặc hơn trong mắt. May là hắn cúi đầu, nếu không ánh mắt này có thể dọa cô bé gái kia một trận. Mười Một phát hiện Trương Linh Linh rất thông minh, từ một chuyện có thể suy ra ba chuyện, đáng tiếc là những người thông minh nếu không biết cách ẩn dấu thì thọ mệnh sẽ không dài."Được rồi." Trương Linh Linh phủi phủi bụi trên quần, tìm một chỗ sạch sẽ bên cạnh Mười Một ngồi xuống, nói: "Ta mặc kệ ngươi là ai, nếu ngươi nhất định không muốn gặp bằng hữu của ta thì cứ trực tiếp nói với ta là được mà, không cần phải chạy ra khỏi nhà, cùng lắm thì sau này ta không gọi bọn họ tới nhà là được."Mười Một quay đầu qua nhìn nàng hỏi: "Biết ta là tội phạm bị truy nã, ngươi còn dám lưu ta lại à?"Trương Linh Linh cười khanh khách, trả lời: "Vậy thì sao? Người xấu ta đã thấy nhiều. Bạn trai lúc trước của ta là tử tù bị truy nã, bây giờ cũng không biết là đã chạy trốn tới đâu rồi. Phòng ta ở chính là của hắn, chứ không ngươi nghĩ rằng ta moi đâu ra tiền mà thuê phòng."Dứt lời, nàng lại đánh nhẹ Mười Một, nhỏ giọng hỏi: "Ê, ngươi đã làm chuyện xấu gì?"Mười Một không đáp mà hỏi lại:"Cha mẹ ngươi cũng mặc kệ ngươi sao?"Trương Linh Linh sắc mặt trầm xuống, quay đầu sang một bên không nói gì.
Hai người đều mang tâm sự trong lòng, lẳng lặng ngồi một hồi, đột nhiên điện thoại di động của Trương Linh Linh reo lên. Nàng tiếp điện thoại nói: "A, chúng mày đến rồi hả? Oái, tao…" Nàng nhìn lén Mười Một một chút. Suy nghĩ một chút rồi nói: "Bụng tao vừa rồi bị đau, đi khám rồi. Tên đẹp trai hả? Hắn đang ở bên cạnh chiếu cố cho tao đây. Ừ, chúng mày tự đi chơi đi, hôm nay tao không đi. Ok …"Ngắt điện thoại, Trương Linh Linh thở dài nói: "Ngươi xem, vì ngươi hôm nay ta lại không có cách nào ra ngoài kiếm tiền rồi."Mười Một nhìn nàng hỏi: "Ngươi bình thường kiếm tiền bằng cách nào?""Đương nhiên là tự kiếm lấy rồi." Trương Linh Linh ngước đầu lên cười nói: "Chúng ta bình thường đều đến quán bar, gặp gỡ mấy tên ngu ngốc ăn chơi hoang phí, rất dễ dàng là có thể lừa được tiền. Á, không phải lừa, mà là kiếm được. Ha ha, loại việc này, mọi người đều là đôi bên tình nguyện mà.""Ngươi không đọc sách đi học sao?"Trương Linh Linh lắc đầu, giọng ương ngạnh nói: "Không, đọc sách thì có gì tốt."Tựa hồ như không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này, nàng đứng lên kéo cánh tay Mười Một nói: "Đi thôi, bằng hữu của ta sẽ không tới, chúng ta trở về đi. Tối nay là là thế giới của hai người chúng ta." Nàng kéo hắn về nhà, mở cửa phòng, Trương Linh Linh chỉ vào một túi đồ ăn và vài chai rượu trên bàn nói: "Nếu ngươi đói bụng thì ăn trước đi, ta phải đi tắm rửa trước. Vừa rồi, vì tìm ngươi, ta đã ra mồ hôi đầy người, dính dớp khó chịu muốn chết."Bỏ lại Mười Một phía sau, Trương Linh Linh trở lại phòng ngủ để thay một bộ đồ ngủ, cầm bộ đồ vừa thay đi vào nhà tắm, trước khi đóng cửa, nàng còn hướng về phía Mười Một nháy mắt cười nói: "Không được nhìn trộm đó nha!"Mười Một đi đến trước bàn, kiểm tra túi thức ăn, hắn không cần thiết bị chuyên dụng, dựa vào mũi ngửi hay đầu lưỡi để nếm là có thể biết đồ ăn có bị người ta bỏ thuốc hay không. Mười Một không thể không cẩn thận, thói quen trong nhiều năm khiến hắn không tin tưởng bất cứ người nào, nhất là một người nhiệt tình quá mức như Trương Linh Linh.
Một cô gái sống một mình, nàng sao có thể tùy tiện mời một nam nhân xa la đến ở cùng trong nhà? Nhất là biết nam nhân này rất có thể là tội phạm bị truy nã, hơn nữa còn mang thương tích. Cho dù là một người ngây thơ đến đơn thuần không có tâm cơ, tuyệt cũng không thể làm như vậy. Vì hậu quả của việc dẫn sói vào nhà là rất nghiêm trọng, nhất là rất có thể lại là một con sói ăn người không nhả xương.
Trương Linh Linh rõ ràng không phải là kẻ ngu xuẩn, ngược lại nàng rất thông minh. Nhưng tại sao nàng lại nhất định mời Mười Một ở lại nhà? Lại dám cùng hắn ở cùng một chỗ? Điểm này Mười Một thật sự không nghĩ ra.
Đi vào phòng ngủ, áo và quần Trương Linh Linh cởi ra đều cùng để trên giường, Mười Một tìm một chút, ngoại trừ tiền hắn đưa cho nàng ra, cũng chỉ có một chiến điện thoại cầm tay.
Mười Một cầm điện thoại đến cạnh cửa sổ, nhấn một loạt số, sau khi vang lên một âm dài, điện thoại xuất hiện tiếng của Diệp Kiếm: "Alo"."Sở Nguyên?" Diệp Kiếm thấp giọng xuống nói: "Chờ một chút."Trong điện thoại vang lên một loạt tiếng chân bước vội vã, có thể là Diệp Kiếm tìm lấy một nơi an toàn để có thể nói chuyện với hắn.
Sau khi mất một hồi lâu, Diệp Kiếm mới nói: "Ngươi ở đâu?"Mười Một báo ra địa chỉ của chỗ này."Ngươi còn đang ở Ôn Thành?" Diệp Kiếm có chút lo lắng nói: "Vậy ngươi cũng nên cẩn thận, bốn ngày trước sau khi các ngươi gây náo loạn, cảnh sát địa phương đã quét sạch các bang hội. Hai ngày nay, mặc dù không còn náo nhiệt như vậy, nhưng trên đường còn rất nhiều cảnh sát tuần tra, tốt nhất ngươi không nên ra ngoài. Ta mấy ngày nay bị cảnh sát địa phương nhìn chằm chằm, tạm thời không có cách nào để tới. Đợi hai ngày nữa, ta sẽ tìm đến ngươi.""Bốn ngày trước?" Mười Một nhíu mày hỏi: "Xảy ra chuyện gì?" "Ngươi không biết sao?" Diệp Kiếm lộ ra thái độ kinh ngạc, việc lớn như vậy, chấn động cả nước, Mười Một này lại thản nhiên không biết? Bất quá, Diệp Kiếm vẫn còn rất kiên nhẫn, đem chuyện vừa qua kể lại hết một lần.
Sau khi hiểu rõ tình huống, Mười Một gật đầu nói: "Tốt, ta tạm thời ở đây. Ngươi giúp ta điều tra một chút thân phận của cô gái này.""Việc này không thành vấn đề, làm sao ta liên lạc với ngươi? Gọi vào số điện thoại này à?""Không, ta sẽ tìm ngươi."Sau khi hai người bàn luận tỉ mỉ, Mười Một ngắt điện thoại, sau đó xóa số điện thoại vừa gọi, trả máy điện thoại về túi áo của Trương Linh Linh, quay về phòng khách.
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
390 chương
175 chương
110 chương
34 chương
2205 chương