Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)
Chương 787 : Tửu Quỷ nghi ngờ
Trong lúc Gia Cát Hoàng đang suy nghĩ làm thế nào mới có thể giúp được Mười Một thì Mười Một đã ngồi trên xe của Vịt Bầu trở về cao ốc Vân Thiên. Bởi vì tắc đường nhiều nê Vịt Bầu chỉ có thể lái rất chậm, một lúc lâu mới về đến nhà.
Chiếc xe Vịt Bầu đang lái cũng không phải chiếc xe lúc nãy, có lẽ lúc này chiếc xe kia vẫn bị kẹt trên đường Tà Dương. Sau khi Mười Một rời đi, Vịt Bầu lo hắn sẽ cần xe nên gọi điện thoại cho Dâm Tặc, bảo y đến đổi xe với hắn. Dâm Tặc là bạn bè của Vịt Bầu khi hắn vẫn làm lưu manh, xe của hắn cũng chính chiếc xe việt dã mà Vịt Bầu để lại trước khi đi Đông Hải. Có điều sau đó Mười Một đã cho Dâm Tặc, tuy Hắc Ám Thập Tự không giàu có nhưng cũng không cần quan tâm đến một chiếc xe. Chính vì vậy nên Vịt Bầu mới có thể kịp thời đến ngõ Thiên Tường đón Mười Một đang rất suy yếu về.
Chiếc xe từ từ dừng lại trước lầu, Vịt Bầu tắt máy rồi nói: "Lão đại, đến rồi."
Mười Một đang ngồi dưỡng sức trên ghế khẽ ừ một tiếng. Đến tận lúc này sắc mặt hắn vẫn rất xấu, nhưng cũng đã tốt hơn trước nhiều, thể lực cũng khôi phục phân nửa, hiện giờ cho dù gặp phải chuyện gì cũng có thể cố gắng đối phó.
Mười Một mở mắt nhìn xung quanh, không xuống xe mà nói: "Ngươi lên trước đi."
Vịt Bầu ngẩn người, lập tức hiểu ra, sau đó học theo Mười Một nhìn ngó bốn phía. Nhưng với khả năng của hắn thì cũng chẳng nhìn được gì, xung quanh ngoài xe chạy qua và người đi đường thì dường như cũng chẳng có gì đáng chú ý. Tuy không hiểu sao Mười Một lại không đi lên cùng hắn nhưng Vịt Bầu cũng không hỏi gì, chỉ đưa chìa khóa xe cho Mười Một, nói: "Ta lên trước, lão đại phải cẩn thận đấy." Nói xong hắn liền mở cửa xuống xe, nhìn Mười Một sau đó nhẹ nhàng đóng cửa xe lại, đi về phía toàn nhà.
Đến tận khi Vịt Bầu bước vào cao ốc, Mười Một vẫn ngồi im trong xe. Một lát sau, một chiếc xe ở ven đường bỗng mở cửa ra, một lão già đầu tóc rối bù, ăn mặc lôi thôi bước xuông từ trên xe, trên tay hắn còn cầm một chai rượu, vừa ngửa cổ uống vừa đi về phía này. Người này đương nhiên là Tửu Quỷ, phó tổ trưởng dị năng tổ của Long Hồn.
Tửu Quỷ đi đến gần xe cũng không thèm chào hỏi gì, mở cửa ra ngồi vào xe sau đó lại đóng lại. Hắn ngửa cổ uống một ngụm lớn sau đó thở ra một hơi, lau miệng nói với Mười Một: "Về rồi hả? Ồ, ngươi bị thương rồi à? Sao sắc mặt xấu vậy?"
Mười Một mở mắt iếc nhìn hắn, lạnh nhạt "Ừ" một tiếng, nói: Bị thương đêm qua."
Tửu Quỷ lộ ra vẻ hiểu rõ, trách cứ: "Bị thương còn chạy lung tung khắp nơi, ngươi không muốn sống nữa à? Bị thương ở đâu vậy? Để ta xem có nghiêm trọng không."
"Không cần, không chết được." Mười Một thản nhiên nói: "Có việc tìm ta?"
Tửu Quỷ hừ hừ, tức giận nói: "Ngươi nói nhảm, không có việc gì sao ta phải chạy đến tìm ngươi? Bộ xương già này của ta...."
"Chuyện gì?"
Tửu Quỷ ngáp một cái, luồng hơi rượu nồng nặc phả ra từ trong mồm, hắn vỗ vỗ miệng, hỏi: "Chuyện của Vương gia có phải ngươi gây ra không?"
Mười Một thản nhiên nói: "Không phải."
Tửu Quỷ trợn trắng mắt, lộ ra vẻ "ngươi đang lừa ai đấy", hỏi: "Thật sự không liên quan đến ngươi?"
Mười Một quyết đoán nói: "Không phải."
Tửu Quỷ thúc nhẹ khuỷu tay vào người hắn, nói: "Được rồi thằng nhãi, nơi đây chỉ có ta và ngươi, cứ nói thận đi, ta cam đoan không nói cho ai đâu."
Mười Một liếc mắt nhìn hắn, vẫn lạnh nhạt nói: "Không phải."
Tửu Quỷ trợn trắng mắt, nói: "Ngươi định lừa ai vậy? Hôm qua còn nói muốn hóa thù thành bạn với Vương gia, hôm nay các trưởng lão Vương gia đều chết sạch. Sao lại trùng hợp như vậy? Ta tin ngươi mới là lạ."
Mười Một thản nhiên nói: "Tin hay không là việc của ngươi."
"Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi vừa đi đâu vậy? Đi lúc nào?"
Mười Một nhíu mày nói: "Ngươi không biết sao?"
Tửu Quỷ hừ hừ hai tiếng, nói: "Vì sao ngươi lại cùng DK ở một chỗ? Hơn nữa ngươi có biết Thiết Ưng đã chết không?"
"Hắn đã chết sao?" Mười Một lạnh nhạt nói, không chút hả hê, cũng không có chút bi thống hay bất ngờ, dường như chỉ là một con chó trong nhà người khác bị chết, không đủ làm cho hắn hứng thú.
Tửu Quỷ nhìn hắn với vẻ quái dị, nói: "Không phải lúc ấy ngươi ở đó sao? Sao ngươi lại không biết?"
"Khi ta rời khỏi đó thì Thiết Ưng vẫn còn sống."
"DK đâu?"
"Trốn rồi."
"Bị ngươi đánh cho phải chạy trốn sao?"
"Không, vì bọn Thiết Ưng đến nên DK mới chạy."
Tửu Quỷ nhíu mày nói: "DK có thể chạy thoát cả khi ngươi và Thiết Ưng, Thiên Thủ với nhau?"
Mười Một nhìn hắn như thể đang nhìn kẻ điên, nói: "Hắn nhảy từ tầng chín xuống."
Tửu Quỷ "À" một tiếng, cũng không thấy quá bất ngờ. Thấy vẻ mặt của hắn Mười Một biết Long Hồn đã tìm thấy dây thép mà DK để lại ở phía ngoài tường của tòa nhà rồi.
Quả nhiên Tửu Quỷ không hỏi tiếp về vấn đề đó mà hỏi: "Ngươi đến đó làm gì?"
Mười Một thản nhiên nói: "Tìm DK."
"Tìm hắn làm gì vậy?"
Mười Một thản nhiên nói: "Giết hắn."
Tửu Quỷ ngắm nghía hắn ngồi lâu, dường như đang muốn tìm sơ hở của hắn, thế nhưng vẻ mặt Mười Một luôn lạnh lùng, muốn từ nét mặt hắn nhìn ra được điều gì là vô cùng khó. Tửu Quỷ lắc đầu, cũng không thèm nghĩ thêm, hỏi: "Sao ngươi lại biết hắn đang ở đó?"
"Hắn nói cho ta biết."
"Đợi một chút..." Tửu Quỷ đè ép áp tay, sửa lại thoáng một phát đầu mối, nói ra: "DK nói cho ngươi biết hắn đang ở đó để ngươi đến giết hắn?"
Mười Một đính chính: Là hắn muốn giết ta."
Tửu Quỷ nhếch miệng nói: "Hắn nói ngươi đến người liền đến?"
Mười Một nhìn hắn, nói: Khi ta tìm hắn thì hắn trốn biệt, lần này hắn lại tự xuất hiện, sao ta lại phải bỏ lỡ cơ hội để giết hắn?"
Tửu Quỷ gãi gãi đầu, dường như muốn tìm sơ hở trong lời nói của Mười Một, ngẫm nghĩ hồi lâu vẫn không thấy gì sơ hở mới hỏi tiếp: "Vậy Vương Tung thì sao? Sao DK lại bắt Vương Tung?"
"Vương Tung?" Mười Một "nghi hoặc" nhìn hắn, hỏi ngược lại: "Vương Tung là ai?"
Tửu Quỷ hơi tức giận, cũng không biết Mười Một giả vờ không biết hay không biết thật, đối đầu sinh tử với Vương gia mà lại không biết trưởng lão của Vương gia là ai? Hắn nhìn chằm chằm Mười Một, hỏi: "Ngươi thật sự không biết Vương Tung là ai?"
Mười Một lắc đầu, nhưng dường như nghĩ tới điều gì, hỏi: Là người của Vương gia?"
Tửu Quỷ vỗ trán, không đáp mà hỏi ngược lại: "Ngươi nói muốn hóa thù thành bạn với Vương gia vậy mà ngay cả việc trưởng lão Vương gia là ai cũng không biết?"
Mười Một chợt "hiểu ra", nói: "Hắn là trưởng lão của Vương gia?"
Tửu Quỷ hừ nhẹ một tiếng, nói: "Ngươi đến đó mà không thấy Vương Tung?"
Mười Một lắc đầu nói: "Chỉ có ba thi thể, còn có một người bị nhốt trong nhà vệ sinh, có điều ta cũng không vào xem, có lẽ đó chính là Vương Tung."
Tửu Quỷ nhìn hắn, hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó thì ta đánh nhau với DK."
Tửu Quỷ không buông tha, tiếp tục hỏi: "Không phải ngươi nói mình bị thương sao? Bị thương rồi mà vẫn đánh với hắn?"
Mười Một thản nhiên nói: "DK là tay bắn tỉa, cận chiến không phải điểm mạnh của hắn, nếu như không phải ta bị thương thì cũng đủ sức giữ chân hắn."
"Tay bắn tỉa như hắn sẽ cận chiến với ngươi? Hơn nữa hắn muốn giết ngươi nhưng không thèm dùng súng bắn tỉa cho ngươi một phát mà lại trăm phương nghìn kế dụ ngươi vào trong tòa nhà đó để chơi trò cận chiến?"
"Vấn đề này ngươi phải hỏi hắn, không nên hỏi ta."
Tửu Quỷ trợn trắng mắt, cũng không biết có nên tin hay không, nhưng hắn đã từng nghe về phong cách của DK, với tên điên kia thì chuyện gì cũng có thể, việc hắn nổi hứng tìm người chơi trò cận chiến cũng không phải là không thể. Tửu Quỷ nhìn Mười Một, tiếp tục hỏi: "Vậy sau đó thì sao?"
Mười Một nói với vẻ không kiên nhẫn: "Sau đó Thiết Ưng và Thiên Thủ đến, DK bỏ chạy. Lúc ta động thủ với DK làm ảnh hưởng đến vết thương nên đi trước."
"Ngươi không nghe thấy tiếng nổ?"
"Có."
"Ngươi nghe thấy sao không quay lại xem có chuyện gì xảy ra?"
Mười Một nhíu mày nói: "Có cái gì phải xem hay sao?"
Tửu Quỷ lại hỏi một câu: "Ngươi không tò mò sao tự nhiên lại xảy ra vụ nổ?"
Mười Một liếc nhìn hắn, nói: "Lúc ấy ta giữ mình còn khó, làm gì có hơi sức quan tâm nhiều như vậy."
Tửu Quỷ ngạc nhiên nói: "Chuyện gì xảy ra mà khiến ngươi cũng khó giữ mình?"
Mười Một kéo áo khoác ra, lộ ra chiếc áo nhuốm máu ở trong.
Tửu Quỷ giật mình kêu lên: "Trời ạ, sao lại nhiều máu như vậy?"
Mười Một không để hắn có cơ hội nhìn kỹ, kéo áo khoác lại, thản nhiên nói: Lúc ta chiến đấu với DK động tới vết thương ngày hôm qua, miệng vết thương vỡ ra rồi."
Tửu Quỷ vươn tay muốn kéo quần áo của hắn, ân cần nói: "Để ta xem. Sao lại bị thương nặng như vậy?"
Mười Một hơi lùi lại: "Không cần, tự ta có thể xử lý."
"Thế nhưng ngươi chảy máu..."
Mười Một lạnh lùng ngắt lời: "Đã ngừng rồi."
Tửu Quỷ nhìn sắc mặt tái nhợt của Mười Một, đúng là do mất máu quá nhiều, lại càng tin lời của hắn. Hơn nữa Mười Một mất nhiều máu như vậy chứng tỏ hắn bị thương rất nặng trong trận chiến ở núi Liệp Tuần đêm qua. Vậy có lẽ việc sáu trưởng lão Vương gia bị giết ở trên đường Tà Dương không phải do hắn làm. Ngay cả Tửu Quỷ thì khi bị thương nặng như vậy cũng khó lòng giết được sáu trưởng lão của Vương gia một cách nhẹ nhàng như vậy, sau đó lại còn chạy đến đánh nhau với DK, làm như vậy chẳng khác gì tự sát.
Tửu Quỷ thở dài, vừa định gật đầu nói gì đó thì lại đảo mắt, hoài nghi hỏi: "Đó thật sự là máu của ngươi? Không phải là dùng máu gà máu chó để lừa ta chứ?"
Mười Một rút bọc quần áo dính máu trong bụng ra ném cho hắn, lạnh lùng nói: "Mang về xét nghiệm thử xem."
Tửu Quỷ cầm lấy bọc áo khoác dính máu mà Mười Một cởi ra lúc trước, cười gượng, nói: "Thằng nhóc, ngươi cũng đừng trách ta đa nghi. Chuyện này rất quan trọng, trong Long Hồn vừa có một người bị chết, một người bị thương, ngay cả Thiên Hành cũng đang rất tức giận. Ngươi cũng biết Long Hồn chúng ra rất khó chiêu mộ thành viên, có khi vài chục năm cũng không được mấy người. Hiện giờ chỉ trong thời gian ngắn mà đã có sáu người gặp chuyện. Nếu như ta không điều tra rõ ràng thì khó ăn nói với cấp trên. Nhưng ta sẽ luôn tin tưởng ngươi."
Khi nói đến việc "sáu người gặp chuyện" , vẻ mặt Tửu Quỷ không khỏi buồn bã, trong sáu người này thì có ba người của dị năng tổ. Đây có thể nói là một tổn thất rất lớn của dị năng tổ. Ngoài Vấn Thiên và Thiết Ưng, Thiên Thủ mới gặp chuyện ra thì ba người còn lại đều là thành viên đời thứ năm của Long Hồn. Lần lượt là Bách Biến, Thổ Phỉ, còn có Yêu Linh mất tích đã lâu, e rằng lành ít dữ nhiều. May là Mười Một cứu được Thiết Tướng và Mân Côi từ tay Huyết Mân Côi nếu không e rằng sẽ lại có thêm hai người gặp chuyện không may.
Chờ Tửu Quỷ thở dài xong, Mười Một mới lên tiếng: "Còn có việc gì muốn hỏi sao? Ta phải đi về băng bó vết thương."
Tửu Quỷ nghe vậy vội vàng gật đầu nói: "Không sao, ngươi đi nhanh đi. Bộ quần áo này của ngươi ta sẽ mang đi, có chứng cớ như thế này có lẽ bọn họ cũng chẳng còn gì để nói. Những việc còn lại ta sẽ xử lý, ngươi cứ yên tâm dưỡng thương. Ha ha." Hắn ngừng lại một chút, sau đó cẩn thận hỏi: Ngươi bị thương nặng như vậy, có cần về căn cứ chữa trị không? Dù sao thiết bị ở đó rất đầy đủ, thuận lợi cho việc ngươi dưỡng thương."
"Không cần." Mười Một lạnh lùng nói, cũng không để ý tới nụ cười mời mọc của Tửu Quỷ, lạnh lùng bước xuống xe, đi thẳng không nói câu nào.
Tửu Quỷ không lập tức xuống xe, vẫn ngồi ở trong xe của Vịt Bầu nhìn Mười Một qua lớp kính. Với ánh mắt của hắn đã sớm nhận ra bước chân của Mười Một yếu ớt vô lực, sức lực cũng đã cạn kiệt, những việc như thế này có thể lừa được người khác chứ không thể lừa nổi hắn. Đến lúc này, Tửu Quỷ đã thật sự tin Mười Một bị thương nặng, vừa rồi mình hỏi hắn cứ như hỏi cung, không biết có làm hắn bị tổn thương không. Tửu Quỷ thở dài, lắc đầu, xách túi quần áo dính máu xuống xe, liếc nhìn Mười Một đã đi xa sau đó đi về phía chiếc xe của mình.
Tửu Quỷ mở cửa xe chỗ ghế lái phụ ra, ngồi vào sau đó tức giận ném túi quần sao kia về phía sau, nói với giọng bất mãn: "Các ngươi tin rồi chứ?"
Có ba người ngồi trên băng ghế sau, lần lượt là Liệt Hỏa, Yêu Cơ và Thiên Hải.
Yêu Cơ tiếp lấy cái túi, mở ra nhìn, hỏi: "Đây là cái gì?"
"Quần áo của thằng nhóc kia." Tửu Quỷ tức giận kể lại cuộc nói chuyện của hắn với Mười Một cho ba người, sau đó còn nói: "Thằng nhóc đó bị thương nặng như vậy làm sao đủ sức giết sáu trưởng lão của Vương gia sau đó lại lập tức chạy đến đánh với DK."
Yêu Cơ gật đầu nói: "Xem ra quả thật đêm qua hắn bị thương rất nặng, dáng đi vừa rồi của hắn không phải là giả. Thiên Hải, ngươi nghĩ sao?"
Thiên Hải hừ khẽ một tiếng, không nói gì. Tuy cá nhân hắn có thành kiến với Mười Một nhưng hắn phân biệt công và tư rõ ràng. Tuy vừa hắn rồi cách Mười Một khá xa nhưng với ánh mắt của hắn khoảng cách ấy cũng chẳng là gì. Dù là Thiên Hải, Yêu Cơ hay là Liệt Hỏa, đều có nhận thấy sắc mặt Mười Một tái nhợt, bước chân lảo đảo, sức lực suy yếi, đó quả thật đều là triệu chứng sau khi bị thương nặng, mất quá nhiều máu.
Thấy Thiên Hải không nói gì, Tửu Quỷ không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nói: "Không phải thằng nhóc kia làm chuyện này là tốt rồi. Ta tin rằng DK đã bố trí sẵn cạm bẫy, muốn một mẻ hốt gọn người của Long Hồn chúng ta và thằng nhóc kia. Nếu không với khả năng của hắn thì không thể bị người của Long gia phát hiện."
Liệt Hỏa và Yêu Cơ đều khẽ gật đầu, Thiên Hải mặc dù không gật đầu, nhưng sắc mặt hắn cũng giãn ra nhiều.
Yêu Cơ nói: "Mặc kệ thế nào, trước hết về báo chuyện này cho Thiên Hành đã."
----------oOo----------
Truyện khác cùng thể loại
1550 chương
283 chương
1650 chương
96 chương
1484 chương