Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)
Chương 632 : Hiểm thắng nhất chiêu (1)
Sờ sờ mặt, trên cánh tay vì có điện chạy qua mà lông mao dựng đứng lên, Cuồng Lôi âm thầm thề, không bao giờ tin tưởng trò quỷ của Mười Một nữa. Đầu năm đã bị bằng hữu bán rẻ , xui VD.
Lúc này Mười Một cũng không quan tâm Cuồng Lôi có ý kiến gì không, lại càng không quan tâm bây giờ Cuồng Lôi sống chết ra sao. Bằng hữu? Đồng bọn? Những danh từ này không có trong từ điển của hắn. Bằng hữu là cái gì? Ngươi phải giúp hắn đến không tiếc cả mạng sống sao ? Mười Một cả đời cũng không có khả năng đỡ hộ một đao cho người bên cạnh, không xiên thêm một đao nữa đã là tốt lắm rồi.
Trong tư tưởng của Mười Một, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, chỉ cần có thể sống sót, tất cả đều có thể hy sinh, cho dù là bằng hữu. Huống chi, Cuồng Lôi còn không phải là bằng hữu của hắn. Phải nói là, từ trước tới nay, không có một người bằng hữu nào cả. Bởi vì, những “bằng hữu” kia đều đã bị hắn tự tay giết.
Trong doanh trại huấn luyện các đệ tử đều là được huấn luyện từ khi còn lại trẻ sơ sinh, nhiều năm chung sống với nhau tích lũy ra cảm tình vẫn có thể giết lẫn nhau, chớ nói chi là Mười Một mười tuổi mới gia nhập doanh. Có thể nghĩ được , Mười Một mới vào doanh trại huấn luyện, đối mặt với hoàn cảnh xa lạ và tàn nhẫn kia, cần đối mặt với nhiều áp lực mới có thể sống sót. Vì để sống thêm được một ngày, hắn từng giết chết một người có thể gọi là “Bằng hữu”, “Chiến hữu”, vì sống sót, hắn từng lợi dụng lúc nửa đêm lén lút trèo lên, tự tay cắt đứt yết hầu bạn cùng phòng đang ngủ ở giường trên, rồi chiếm cứ cái giường chỉ cao hơn giường cũ một chút… Mà lúc ấy , những người khác trong phòng ngủ cũng chỉ thờ ơ, thậm chí còn nhìn thấy máu mà hưng phấn. Nếu không có người đến giải quyết, có khi cũng không ai quan tâm đến cái xác chết bị cắt đứt yết hầu kia. Khi Mười Một ném cái xác kia xuống mặt đất rồi bò lên ngủ trên tấm khăn trải giường đẫm máu kia, tất cả mọi người lại quay người tiếp tục ngủ, chỉ còn cỗ thi thể nằm trừng mắt trên mặt đất suốt một đêm.
Bằng hữu!
Nếu như đây là cái gọi là bằng hữu, thì Mười Một thừa nhận Cuồng Lôi là “bằng hữu” của hắn. Bởi vì, bằng hữu chỉ để bán rẻ.
Cẩn thận một mặt ẩn thân, một mặt hướng đến chỗ DK ẩn núp, đi được nửa đường bỗng nhiên Mười Một dừng lại. Giữa đôi lông mày hiện lên một chút ưu tư, rồi quay đầu chạy lên trên núi.
Cùng lúc đó, giữa sườn núi.
Thính Phong ôm Dương Tư Vũ đã bị nàng làm hôn mê ẩn núp trong một bụi cỏ rậm rạp tạp nham. Dương Tư Vũ tinh thần rất không ổn định, khi Mười Một và DK nhảy xe nổ súng , Dương Tư Vũ nghe được tiếng súng sợ tới mức rít lên. Vì để cho người khác không phát hiện, Thính Phong đành phải làm nàng ngát đi, sau đó ôm nàng ở đây cẩn thận quan sát bên ngoài.
Lúc này, Thính Phong cũng không phát hiện phía sau lưng nàng không xa, một nam tử trẻ tuổi tóc trắng đang chăm chú nhìn bọn họ.
DK ! Từ khi bị Mười Một làm hỏng súng, hắn đã quyết định không ứng phó với Mười Một nữa, thay đổi chiến thuật lén lút tìm giết Dương Tư Vũ. Luật của trò chơi là lấy Dương Tư Vũ làm tiền đặt cược, hắn đi giết nàng, còn Mười Một phải bảo vệ nàng. Chỉ cần giết Dương Tư Vũ thì trò chơi này hắn đã thắng, tiếp đó mục tiêu sẽ là Mười Một.
Ánh mắt lạnh nhạt mà khát máu hướng về phía dưới chân núi, khóe miệng DK hiện lên một nụ cười uể oải nhưng lạnh lùng. Mười Một có thể chạy đến dưới chân núi tập kích hắn, hắn cũng có thể chạy lên trên núi tập kích Dương Tư Vũ, mà Mười Một vẫn còn ngây ngốc ở dưới chân núi tập kích hắn, trò chơi này hắn đã thắng !
Tay trái nhẹ nhàng giơ lên, một khẩu súng lục có uy lực cực lớn được Ma Quỷ nghiên cứu vô thanh tức xuất hiện trong lòng bàn tay. DK giơ súng lên nhắm vào Thính Phong , ngón tay đã đặt lên cò súng.
Truyện khác cùng thể loại
108 chương
153 chương
17 chương
507 chương
29 chương