Nhân Gian Băng Khí (Thập Nhất Hiệu Truyện)

Chương 52 : Rời khỏi Ma Quỷ đảo

Mười Một và 1006 ẩn nấp trong rừng rậm hai ngày, trong suốt thời gian đó Mười Một luôn ẩn tàng, không di chuyển. Còn 1006 thì lại thuộc loại phần tử thiên sinh hiếu động, không nhúc nhích một lát thôi là sẽ có bộ dạng rất khó chịu. Chỉ cần phụ cận có người đi qua, 1006 sẽ không để ý đến tất cả mà lao ra chiến đấu một hồi. Đối với hành vi của 1006, Mười Một cũng không quan tâm, chỉ cần hắn không làm ảnh hưởng đến mình là được. Mà 1006 mỗi lần đi ra ngoài đều bình yên vô sự trở về, còn mang về một một lượng lớn thẻ bài và vũ khí. Đợi đến lúc nhiệm vụ chỉ còn một ngày, hai người đi ra ngoài, chỗ Mười Một ẩn thân đã có hơn hai mươi loại súng khác nhau và cùng một đống đạn. Mà số thẻ bài trên người 1006 cũng gia tăng tới sáu mươi cái, hắn từng yêu cầu chia đôi thẻ bài với Mười Một, bởi vì cuối cùng ai thẻ bài càng nhiều, thứ hạng lại càng cao, tương lai tại "Ma Quỷ" càng có thể leo lên cao hơn. Bất quá Mười Một đều cự tuyệt, hắn cho rằng mình có tám cái thẻ bài như vậy là đủ rồi, hắn là loại người muốn ẩn giấu bản thân. Càng đi đến gần điểm tập hợp, số thi thể càng nhiều. Mọi người đều biết tất cả cuối cùng đều sẽ tới nơi này, cho nên rất nhiều người đã đến trước một bước, ẩn náu mai phục tại gần khu tập hợp, trực tiếp hạ thụ kẻ mới đến. Mười Một cố ý kéo dài tới thời khắc cuối cùng mới đi ra, vì cho dù như thế, trên đường bọn họ cũng đã bị đánh lén mấy lần rồi. Cũng may Mười Một luôn có thể nhận ra nguy hiểm trước một bước, sau đó 1006 điên cuồng dùng hỏa lực áp chế, hai người dọc đường đều gần như không gặp phải nguy hiểm. Khi tới điểm tập kết cuối cùng, chỉ có một chiếc trực thăng vận chuyển cỡ lớn đang đợi ở đó. Mười Một và 1006 trực tiếp leo lên trực thăng, bên trong đã có hơn mười học viên người dính đầy máu, quần áo rách nát đến thảm thương. Đợi thêm một lát nữa, lại có một vài học viên túm năm tụm ba đi vào, mọi người đều chẳng nói chuyện với nhau. Lại đợi thêm một lát, trưởng quan phụ trách vận chuyển nhìn đồng hồ một chút rồi nói: "Đã đến giờ, những người không đến coi như là đã chết." "Oanh!" Chiếc trực thăng vận chuyển đóng cửa lại, cả chiếc máy bay khổng lồ bắt đầu chậm rãi bay lên. Lần tốt nghiệp khảo thí này, tổng cộng có 1839 học viên tham gia, cuối cùng chỉ có 103 người trở về, có thể thấy được "Ma Quỷ" huấn luyện tàn khốc đến mức nào. Lúc kiểm tra thẻ bài, số thẻ bài mà Mười Một đoạt được là ít nhất, ngườixếp thứ hai từ dưới lên có mườI tấm thẻ. Mà số thẻ bài của 1006 cũng không phải nhiều nhất, hắn chỉ xếp thứ tư, nhiều nhất là 505, hắn có tới chín mươi tư tấm thẻ bài. Khi chiếc trực thăng vận tải rời khỏi "Ma Quỷ đảo", những người còn sống sót đều tự đi tìm giáo quan của mình, chờ đợi tổ chức phân phối. Tổ Mười Một có hai mươi chín người xuất phát, khi trở về chỉ còn lại sáu người, tính cả Mười Một trong đó. "Oanh!" Tất cả đồng thời cung kính cúi chào, giáo quan đi tới sáu gã học viên còn lại trước mặt, ánh mắt sắc bén đảo qua từng khuôn mặt vô cùng dơ bẩn kia. Khi ánh mắt hắn nhìn tới khuôn mặt Mười Một thì hơi dừng lại một chút. "Rất tốt." Gã giáo quan đã hai năm không gặp, thanh âm trầm ổn và uy nghiêm nói: "Các ngươi đích xác đều là những học viên tinh anh nhất của ta, không làm ta thất vọng. Có nhiều tổ, có lẽ chẳng có ai trở về, mà tổ chúng ta lần này có thể trở về tới sáu người, ta thật sự rất cao hứng. Điều này nói lên rằng các ngươi đều là tinh anh trong đó, là những chiến sĩ mạnh nhất trong huấn luyện doanh." Dừng một chút, hắn lại tiếp tục: "Tất cả các ngươi đã hoàn thành huấn luyện, kế tiếp sẽ chờ đợi tổ chức phân phối, các ngươi đều sẽ có thân phận cùng danh hiệu mới, ta hy vọng cuộc sống tương lai của các ngươi đều tận tâm vì tổ chức làm việc! Được rồi, nhắc nhở trước một chút, về việc tổ chức, kể cả huấn luyện doanh nơi này, tuyệt đối không thể tiết lộ với bất kì kẻ nào. Nếu ai tiết lộ ra ngoài, hãy chờ đợi lệnh truy sát của tổ chức. Hiểu chưa?" "Hiểu!" Giáo quan hài lòng nói: "Tốt, tổ chức sẽ căn cứ vào năng lực các ngươi, giao cho các ngươi những nhiệm vụ khác nhau. Các ngươi rất nhanh sẽ tiếp xúc với xã hội bên ngoài. Nhưng nhất định phải nhớ kỹ, bất luận tương lai các ngươi có thân phận gì, đều phải nhớ kĩ cho ta, mình là người của ⬘Ma Quỷ⬙! Cả mộtđời, Quyết không thể phản bội ⬘Ma Quỷ⬙!" "Rõ! Giáo quan!" Giáo quan gật đầu nói: "Tốt lắm, các ngươi về nghỉ ngơi đi. Trước khi tổ chức phái người đến mang bọn ngươi đi thì hãy ngoan ngoãn ở trên hòn đảo này mà chờ đợi cho ta. Bất quá, quãng thời gian này không có nhiệm vụ huấn luyện, muốn làm gì thì cứ tự do mà làm!" "Rõ! Giáo quan!" Có vài người rất hưng phấn, thời gian ba ngày này bọn họ đã phải chịu rất nhiều áp lực, rất cần đến nữ nhân để giải tỏa áp lực, mà cái không thiếu nhất trên Ma Quỷ đảo chính là nữ nhân. Giáo quan vừa hô giải tán, mấy người này đã chịu đựng không đợi nổi nữ mà đi tìm người phụ trách quân nhu, những nữ nhân hay vũ khí đạn dược mà học viên cần đều do người phụ trách quân nhu quản lí." "Mười Một, ngươi theo ta." Đang muốn về phòng ngủ của mình, Mười Một nghe vậy thì dừng chân lại, đi theo sau giáo quan. Đi tới bên trong phòng làm việc của giáo quan, bên trong đã có hai trung niên nam tử và một người phụ nữ trong niên bận đồ tây đang ngồi. Hai trung niên nam tử Mười Một đều đã gặp qua, là Wright cùng Vân Hải, còn người đàn bà kia hắn chưa thấy qua. Giáo quan sau khi tiến vào trong phòng thì liền đứng tránh sang một bên, Vân Hải vừa cười vừa nói: "Mười Một, lại gặp mặt rồi." Mười Một hướng về phía ba người cúi chào: "Trưởng quan." Vân Hải và Wright không gì thêm nữa, đồng thời nhìn về phía người phụ nữ trung niên kia. Người phụ nữ đótiến lên hai bước nói: "Mười Một." "Có." "Ngươi có biết tại ⬘Ma Quỷ⬙, một học viên sau khi tốt nghiệp không cho phép sử dụng lại số thứ tự làm danh hiệu." Mười Một không nói gì, trên mặt cũng rất bình thản, loại chuyện này hắn cũng đã biết. Học viên sau tốt nghiệp không thể tái sử dụng số thứ tự để xưng hô, tổ chức sẽ cho hắn một danh hiệu, đây mới là danh hiệu suốt đời. Tựa như Tri Chu, Sa Tướng, Đao Thương, Tả Thủ, đó đều là danh hiệu cả đời bọn họ. Người phụ nữ trung niên mở tư liệu trong tay ra nhìn thoáng qua, sau đó khép tập tư liệu lại nói: "Bất quá, ngươi là tình huống đặc biệt, tổ chức đã trải qua thảo luận sau đó quyết định cho ngươi tiếp tục dùng số thứ tự làm danh hiệu, nói cách khác, danh hiệu cả đời của ngươi chính là Mười Một." "Rõ." Vẻ mặt Mười Một vẫn bình tĩnh như trước, cái tên đối với hắn mà nói chỉ bất quá là để xưng hô, gọi là gì cũng không sao cả. Chỉ là hắn có chút không rõ, tại sao hắn lại là tình huống đặc biệt chứ? Người phụ nữ trung niên đó nhìn về phía giáo quan nói: "Từ hôm nay bắt đầu, huấn luyện doanh phải hủy bỏ số thứ tự Mười Một, sau này huấn luyện doanh không được có lại số Mười Một. Cho đến khi Mười Một tử vong, hoặc là số thứ tự đó bị tổ chức thu hồi, rõ chưa?" Giáo quan gật đầu nói: "Đã rõ." Phụ nhân tiếp tục nói: "Mười Một, từ giờ trở đi ngươi được gia nhập ⬘Ám Dạ Ngũ Tổ⬙, Ám Dạ là bộ sát thủ, nói cách khác nhiệm vụ sau này của ngươi là đi ám sát." "Rõ." Người phụ nữ trung niên đó nhìn Mười một nói: "Tốt lắm, nhiệm vụ ta đã hoàn thành, ngươi hãy đi theo hai vị trưởng quan này, bọn họ sẽ dẫn ngươi đến Ám Dạ Ngũ Tổ báo cáo. Sau này ngươi là thành viên ⬘Ma Quỷ⬙, chúc ngươi may mắn." "Vâng, trưởng quan." Giáo quan thị ý, ra hiệu Mười Một có nửa tiếng để thu thập đồ đạc. Mười Một trở lại phòng ngủ mình, bên trong trống rỗng, không một bóng người. Gian phòng này chỉ có mình hắn sống sót trở về, những người khác đều đã vĩnh viễn táng thân trong khu rừng rậm nguyên thủy nọ. Mười Một không có vật gì để thu dọn, chỉ là ngồi yên lặng trong chốc lát, sau đó liền đứng dậy rời đi. Từ nay về sau, gian phòng ngủ này không thuộc về hắn nữa. Thuộc về hắn chỉ có cái danh hiệu Mười Một này mà thôi. Khi chiếc trực thăng rời khỏi Ma Quỷ đảo, Mười Một đã chính thức bước trên con đường của "Ma Quỷ".