Bằng Vũ Kim Kiếm thoát khỏi sự khống chế, lập tức biến thành một chiếc lông vũ, đưa Chung Nhạc bay đi, nhanh như chớp bay về phía dãy núi ở bờ biển. Hắn vừa nhấc chân, chưa bay được bao xa thì đột nhiên thấy trên không trung hỏa vân che lấp bầu trời, là một con chim ba chân khổng lồ đuổi theo sau. Là con Kim Ô ba chân đang thò móng vuốt định bắt hắn! - Cự phách của A Tu La thánh tộc? Chung Nhạc thót tim, con Kim Ô ba chân này hơi khác với Đại Nhật Kim Ô chi linh của hắn, không phải nhật linh thuần chính, có lẽ là thái dương chi hỏa A Tu La tộc tự thu thập, sau nhiều năm tế luyện, bồi dưỡng ra nhật linh này. Cự phách ra tay, không phải tầm thường, tam trảo đáp xuống giống như ba bộ móng vuốt từ biển lửa lao xuống, mỗi cái đều bao trùm không gian mấy trăm mẫu. Chung Nhạc hừ lạnh, đột nhiên lắc người, hiện ra tám cánh tay, bốn cánh tay cầm Bằng Vũ Kim Kiếm, bốn cánh tay khác cầm Phỉ Thúy Diệp của Ma Thánh, dựng song kiếm lên chém về phía bộ móng vuốt khổng lồ đang lao xuống. Keng keng! Hai âm thanh giòn tan vang lên, trong đó hai bộ móng vuốt rụng khá nhiều vảy, máu tươi chảy ra, song kiếm của Chung Nhạc cũng bị đánh bật rơi xuống. Bộ móng vuốt thứ ba nhằm trán hắn lao xuống. Cùng lúc đó, máu của cự phách A Tu La tộc rơi xuống đột nhiên biến thành thái dương ma hỏa phừng phừng, uy lực vô cùng, chui vào trong cơ thể thiêu đốt nguyên thần của hắn. Chung Nhạc mực cho ma hỏa chui vào cơ thể, thân thể rơi xuống với tốc độ nhanh, đuổi theo hai thanh thần kiếm của mình, há mồm hít một hơi, Bằng Vũ Kim Kiếm và Phỉ Thủy Diệp cùng chui vào mồm. Rầm! Chung Nhạc rơi xuống, cát tung mù mịt cả nghìn mẫu, cuốn về bốn phương tám hướng, phạm vi bao phủ càng ngày càng rộng. Trên không trung, móng vuốt của cự phách A Tu La thò xuống cơn bão cát, bỗng nghe tiếng hét “Mãng Cổ!” từ bên trong cơn bão vọng ra, một con Bích Thiềm sáu mắt nhảy ra. Con Bích Thiềm này chính là Chung Nhạc hóa thành, nhún người nhảy hơn mười dặm, nhảy như bay. Hơn nữa sáu mắt giống như sáu vầng trăng sáng, náo loạn không gian, đi tới đâu cát mù bao phủ. Cự phách A Tu La tóm hụt, lập tức vỗ cánh lao vào cơn bảo cát, cơn bão càng ngày càng lớn, Chung Nhạc cũng không chạy thẳng một mạch mà nhảy lung tung nhiều chỗ khiến hắn không nắm được quỹ đạo di chuyển của Chung Nhạc. Liên tiếp mấy vị cự phách ra tay mà không bắt được hắn, khiến mấy người họ cũng rất mất thể diện, cùng lúc truy sát, bão cát càng ngày càng lớn khiến họ cũng không xác định được vị trí của Chung Nhạc. Mấy vị cự phách cùng mở mắt bắn ra thần quang quét qua quét lại trong cơn bão cát. Trong bí cảnh của Ma Thánh lại có các vị cự đầu khác lao ra. - Chung Sơn thị! Chung Nhạc nhảy như bay, càng khuấy động lên bão lớn, đột nhiên trong bóng tối một vị cường giả Pháp Thiên Cảnh lao tới phía trước hắn: - Chung Sơn thị, xem ngươi còn chạy đi đâu? Chung Nhạc lắc mình, từ Bích Thiềm sáu mắt biến thành thần nhân ba chân, ba chân phát lực lao về phía cường giả Pháp Thiên Cảnh kia. Cường giả Pháp Thiên Cảnh phẫn nộ gầm lên một câu cổ ma ngữ: - A cổ trát tây lặc! Nhục thân của hắn nhanh chóng phình to, biến thành con vượn cao trăm trượng. Hắn là cường giả dùng Ma Viên làm nguyên thần, trong lòng bàn tay cuồn cuộn kim khí, biến thánh cây đao trăm trượng, vung lên chém Chung Nhạc! Huyết nhục dưới sườn Chung Nhạc mọc ra sáu cánh tay nữa. Bốn mươi đầu ngón tay bắn ra vô số đạo kiếm khí, bay vào biến mất trong cơn bão cát. Cùng lúc đó, Bằng Vũ Kim Kiếm và Phỉ Thúy Diệp rơi vào tay hắn, điên cuồng tấn công cự đầu Pháp Thiên Cảnh kia. Hai người lao vào nhau rồi lập tức tách ra, Chung Nhạc bị cự lực của ma vượn trăm trượng đánh cho bề mặt đa toàn thân nổ tóc, máu chảy đầm đìa, nhưng rồi dòng máu lại chui trở về cơ thể hắn. Cây đao trăm trượng của cường giả Pháp Thiên Cảnh thì bị đánh gãy, ngực bị Phỉ Thúy Diệp xuyên qua, trước ngực phun ra tia máu. - A cổ trát tây lặc! Thanh đao gãy của cự phách Pháp Thiên Cảnh chấn động, nửa lưỡi đao còn lại bay tới, lại thành một cây đao lớn, kéo đao chém Chung Nhạc. Đao của hắn không phải tầm thường, cũng được luyện tới trình độ hữu hình vô chất, cho dù bị chặt gãy cũng có thể phục hồi như cũ! Chung Nhạc cầm kiếm nghênh đòn, hai người lại lao tới. Lần này Chung Nhạc rơi xuống ho ra máu, thương thế nặng hơn vừa rồi. Đối phương biến thành ma vượn trăm trượng, sức mạnh lớn hơn hắn! Cường giả Pháp Thiên Cảnh kia trước ngực lại thêm một vết thương, ôm ngực thổ huyết. Hai người lại bật lên lao qua nhai, chuôi của cây đao trăm trượng trong tay ma vượn đánh về phía sau, trúng vị trí tim đằng sau lưng, xuyên qua ngực hắn. Chung Nhạc cầm kiếm đâm về phía sau, xuýt nữa đã chém đứt hông hắn. Ma vượn rơi xuống đấy, rồi lập tức lao tới, đột nhiên trong cơn bão cát vọng lại tiếng loạt xoạt. Không biết từ bao giờ có sáu mươi tư đạo kiếm khí đã tới bên cạnh hắn, quấn quanh người hắn, Kiếm Tơ chém keng keng lên người. Ma vượn sững người: - Kiếm Lục Thập Tứ Thức của Thủy Tử An? Rào rào.. Nhục thân nguyên thần của hắn cùng vỡ vụn rơi xuống đất. - Ta không học được Kiếm Lục Thập Tứ Thức nên dùng Đại Tự Tại Kiếm Khí bổ sung kiếm trận. Nếu thật sự là Kiếm Lục Thập Tức Thức thì ta đã không cần phải dùng kiếm khí đánh lén ngươi. Chung Nhạc ho ra máu, sáu con mắt trên mặt càng thêm quỷ dị, quấy động cát trên sa mạc, cơn bão ngày một mở rộng bao phủ cả khu vực tám trăm dặm. Thân hình hắn lại biến thành KIm Ô ba chân vỗ cánh bay ra khỏi cơn bão cát. Chỉ cần thoát khỏi đại mạc, vượt qua dãy núi kia là tới biể. Tới đó là địa bàn của long tộc. Nhưng hoang mạc lại cực lớn, giờ hắn còn cách biển tới hơn nghìn dặm. Đây là khoảng cách khó lòng vượt qua được. Đột nhiên mắt Chung Nhạc hoa lên, thấy trên không trung xuất hiện một bức họa trải rộng cả hơn trăm dặm. Trong bức họa xuất hiện mười sáu vị nữ thiên ma yểu điệu thướt tha, y phục lụa bay phấp phới, mỗi người một vẻ đẹp khác nhau. Tuy là nữ tử của mười sáu bông hoa tạo ra nhưng lại mang những luồng khí tức ma thần đáng sợ. Trấn tộc chi bảo của Cát Tường thánh tộc, Thập Lục Thiên Ma Đồ!