- Phá hủy lục đạo luân hồi, giết vô số thần ma, tế toàn bộ sinh linh của cả ngân hà tinh hệ để thi triển lời nguyền huyết mạch, đồng thời phá giải phong ấn là có thể hồn phách rời khỏi cơ thể đi gặp hắn. Đó rốt cuộc là kẻ thuộc tầng thứ thế nào? Chung Nhạc chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ, rơi vào bóng tối vừa rồi khiến hắn gần như nổ tung, nếu tiếp tục thì có khi hắn đã phát điên rồi! Bóng tối vĩnh hằng, bị nuốt chửng liên tục không ngừng, rồi lại hồi sinh rồi lại bị ăn, có lẽ cho dù là thần ma thì cũng không kiên trì được bao lâu. - Phong Hiếu Trung sư huynh có lẽ cũng trải qua cảnh tượng đó, hắn có thể nhẫn nhịn không tự vẫn thì đã là ý chí kinh người rồi. Chung Nhạc lẩm bẩm: - Ta nhờ có Tân Hỏa và đèn đống mới thoát, hắn làm thế nào thoát được? Chung Nhạc suy nghĩ mãi không ra, nhưng tư chất của Phong Hiếu Trung rất cao, có lẽ đã dùng thủ đoạn người khác không biết để thoát ra. - Dù kẻ kia là ai thì sau này cũng nhất định phải lôi hắn ra ngoài ánh sáng. Cho dù có chết rồi cũng phải đào mộ hắn lên! Chung Nhạc vẫn còn thấy choáng váng, trong đầu cứ xuất hiện cảnh hắn bị ma quái bóng tối nuốt chửng, cơn đầu buốt tận óc vẫn tồn tại trong trí nhớ hồn phách hắn. Sắc mặt hắn tái nhợt, cố gắng không nghĩ nữa, mà cẩn thận kiểm tra nhục thân nguyên thần. Bí cảnh thứ sáu của nguyên thần, Huyết Mạch Bí Cảnh là cây cầu nối liên kết giữa nguyên thần và nhục thân. Bí cảnh mở ra thành công, khiến pháp lực của hắn tăng mạnh lên hai phần. Pháp lực tăng trưởng là việc nhỏ, những thay đổi khác mới là việc lớn! Quan trọng nhất là lục đạo luân hồi, từ Đạo Nhất Bí Cảnh tới Âm Dương, Thần Tài, Vạn Tượng, Ngũ Hành rồi tới Huyết Mạch, lục luân đã đủ, tự tạo thành hệ thống luân hồi. Thực lực tổng hợp của hắn, sức mạnh có thể bạo phát không chỉ đơn giản là hai phần! Nhục thân của hắn dẻo dai mạnh mẽ hơn trước, nguyên thần và nhục thân khí huyết tương thông, cũng trở nên cừng đại hơn. Hắn cảm thấy huyết mạch Phục Hy thần tộc trong cơ thể nồng đậm hơn trước nhiều lần. Có tới một phần năm huyết mạch đã thức tỉnh! Phục Hy thần huyết thức tỉnh bắt đầu cải tạo tim hắn. Quả tim Chung Nhạc bắt đầu xuất hiện màu kim, cường đại hơn nhiều lần trước kia. Phục Hy thần tâm! Trong khoang tim của Phục Hy thần tâm xuất hiện các loại đồ đằng văn. Đây là đồ đằng văn thiên sinh của Phục Hy thần tộc, có hình đầu người thân rắn, di chuyển trong khoang tim. Tim cung cấp máu, máu cũng như rất nhiều Phục Hy di chuyển trong huyết quản, mang tới cho toàn thân Chung Nhạc năng lượng không gì sánh bằng! Thậm chí tác dụng tôi luyện nhục thân cũng tốt hơn trước kia, cộng thêm với Nhật Nguyệt Bảo Chiếu, rất có lợi cho việc tăng cường nhục thân cho hắn! Khí huyết của Chung Nhạc vẫn đang tiếp tục tăng lên, khí huyết được quả tim đẩy mạnh, giống như biển lớn quét qua nhục thân và nguyên thần, quét qua hồn phách, nhật linh, nguyệt linh trong nguyên thần, khiến nguyên thần và nhục thân không ngừng được tăng cường! Hơn nữa, Chung Nhạc còn thấy thọ nguyên mà linh hồn của hắn mất đi cũng đang tăng dần trở lại, rất kỳ lạ, chắc là dùng khí huyết bổ sung thọ nguyên. Ngoài thần tâm ra hắn còn thấy xương bên phải của mình thay đổi. Có xu hướng biến thành màu kim, chỉ là, chậm hơn so với quả tim nhiều. Có lẽ huyết mạch thức tỉnh của hắn còn ít, không thể hoàn toàn biến thành Phục Hy thần cốt được. Một lúc lâu sau, quả tim của Chung Nhạc biến thành màu kim, đập mạnh mẽ khiến khí huyết thêm dồi dào, còn xương cốt chỉ là màu kim nhạt, và cũng chỉ có xương ở ngón tay cái bên phải có màu kim. - Số huyết mạch thức tỉnh còn chưa được một phần năm, có nghĩa là ta vẫn chưa hoàn toàn phá giải được phong ấn huyết mạch. Chung Nhạc chau mày, nếu phá giải được hoàn toàn phong ấn huyết mạch thì toàn bộ Phục Hy thần huyết trong cơ thể hắn sẽ thức tỉnh, biến thành Phục Hy. Nhưng giờ mới phá được một phần, có nghĩa là vẫn còn phong ấn huyết mạch. Nhưng giờ hắn hoàn toàn không cảm nhận được phong ấn huyết mạch ở đâu, có lẽ do phong ấn ẩn mình quá sâu, rất khó phát hiện. - Một phần Phục Hy thần huyết, cộng với thần nhãn, thần tâm, bán thần cốt, đủ rồi. Chung Nhạc đứng dậy, sát khí đằng đằng: - Đủ để đánh chết Ma Thánh! Con thuyền đã bị phá hủy, Thánh Nữ Phi gỡ tấm mạng che mặt xuống. Tấm mạng che này vốn là một chiếc khăn tay, nàng ta khẽ ném lên. Khăn tay càng ngày càng to ra, bán kính lên tới bốn mươi tám trượng, trên khăn thêu hoa thêu gấm. Khi chiếc khăn tay mở rộng, hoa lá cũng nhảy ra ngoài nở rực rỡ. Chung Nhạc và mọi người bước lên chiếc khăn tay, xung quanh là toàn mỹ nữ hoa lá rực rỡ khiến hắn có cảm giác như rơi vào giấc mộng. Lúc này hắn vẫn là hình thái Ma La, thân hình cao tới trượng sáu, giống như con gấu đen lực lưỡng, nữ tử bên cạnh trắng nõn xinh đẹp, giống như đại ma vương cùng các kiều nữ đi du ngoạn vậy Chung Nhạc vung tay, hô lớn: - Xuất phát! Chiếc khăn tay phá không lao đi, Thánh Nữ Phi nghiêm túc nói: - Sư huynh, ngươi hủy thuyền của Thiên Nhi, không thể nào lại phá cái này của ta nữa đâu đấy. Tới Hoang Thành ta còn phải che mặt. Mấy nữ tử lấy ra mỹ tửu bày tiệc đàn hát cho Chung đại ma vương nghe. Đã gần tới hạn mười ngày, Hoang Thành ở trước mặt, Chung Nhạc đứng dậy, định xuống khỏi chiếc khăn tay để khỏi mất khí khái nam tử. Thiên Ma Phi vội ngăn hắn lại, cười: - Ngươi đừng có động đậy, khí khái nam tử cũng có thể dùng hoa đẹp để điểm tô, mấy người bọn ta sẽ khiến ngươi đầy uy phong. Nàng dựa vào lòng hắn hơi lệch về bên trái, cười: - Thánh Nữ Phi, ta nhường bên phải cho ngươi. Cát Tường, ngươi dựa vào đùi lão gia. Thánh Nữ Phi đỏ mặt, nhưng vẫn dựa vào lòng Chung Nhạc theo lời Thiên Ma Phi. Cát Tường Phi khẽ cười, dựa vào đùi Chung Nhạc. Đùi bên kia thì có một vị quý nữa khác nằm lên. Các quý nữ khác người thì rót rượu dâng chén lên bên miệng Chung đại ma vương. Lại có quý nữ lột nho đưa tới miệng hắn, các quý nữ phía trước thì ca múa, còn có quý nữ tấu tì bà. Chung Nhạc mặt hơi đỏ, rồi phục hồi bình thường, đại mã kim đao, hai bên đều có mỹ nhân, chiếc khăn tay như đám mây hoa từ từ vào Hoang Thành.