Mấy người Thiên Ma Phi hơi chấn kinh, Thiên Ma Phi mắt sáng lên, hỏi dò: - Có phải ngươi có lòng tin chiến thắng Ma Thánh không? Chung Nhạc lắc đầu: - Không. Ma Thánh vẫn mạnh hơn ta, nhưng trận chiến này vẫn phải diễn ra. Nếu ta không ứng chiến thì hôm nay sẽ chết ở Ma Đô. Thánh Nữ Phi đột nhiên nói: - Ngươi thua Ma Thánh chắc chắn là chết, ngươi thắng Ma Thánh cũng sẽ chết chắc. Cả hai đều là đường chết, việc gì phải chiến nữa? Nàng ta nói một câu trúng bản chất, Chung Nhạc thua trong tay Ma Thánh thì chắc chứn sẽ bị giết. Cho dù hắn có giết được Ma Thánh thì cũng chỉ có đường chết. Quyết chiến với Ma Thánh, Chung Nhạc không thể giấu được tuyệt chiêu, chắc chắn phải dốc hết bản lĩnh, lúc đó thì thân phận sẽ bại lộ. Thân phận bại lộ, đương nhiên bát bộ thánh tộc sẽ không dung nạp được hắn, chắc chắn sẽ giết hắn! Chung Nhạc nhìn nàng ta, thầm khen ngợi trí thông minh của nữ tử này, mỉm cười: - Các ngươi yên tâm, ta sẽ không chết, các ngươi đi đi. Mấy người họ gọi tộc nhân họ tới, dặn dò rồi bản thân vẫn theo bên cạnh Chung Nhạc, với họ, đây có lẽ là mười ngày cuối cùng của Chung Nhạc rồi. Tân Hỏa đột nhiên nói: - Nhạc tiểu tử, ta truyền cho ngươi mấy môn công pháp, đảm bảo sẽ lợi hại hơn Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh… Chung Nhạc lắc đầu: - Giờ ta lĩnh ngộ Thần Ma Thái Cực Đồ, công pháp chưa hoàn thiện, học công pháp khác thì cũng chỉ là thêu hoa lên gấm, không những chẳng giúp gì hơn mà có khi còn cản trở việc ta hoàn thiện Thần Ma Thái Cực Đồ. Tân Hỏa trầm mặc, Chung Nhạc nói không phải không có lý. Thần Ma Thái Cực Đồ là công pháp Chung Nhạc sáng tạo ra để điều hòa thần ma chi khí và Âm Dương nhị khí. Thứ hạng đã rất cao, Tân Hỏa truyền thụ thêm công pháp cho hắn cũng chỉ là tăng thêm được nền tảng. Hơn nữa muốn trong mười ngày ngắn ngủi tu luyện công pháp mới tới cảnh giới cao, thậm chí có thể chống đỡ được cường giả như Ma Thánh thì không thể, mà còn làm nhỡ nhàng thời gian, phân tán tinh lực của Chung Nhạc. Thiên Ma Phi tế thuyền hoa ra, các nàng cùng Chung Nhạc lên thuyền rời khỏi Ma Đô tới Hoang Thành. Trên thuyền, Thiên Ma Phi chăm chăm nhìn Chung Nhạc một lúc, đột nhiên thở dài: - Công tử, giờ ta có chút không nỡ xa ngươi rồi. Chung Nhạc cười ha ha: - Hai ta còn có cơ hội gặp lại, không cần phải vậy. Cát Tường Phi đột nhiên nói: - Công tử còn chưa được thưởng thức hết Thập Lục Thiên Ma Vũ, thiếp thân nguyện múa cho công tử xem. - Tuyệt! Chung Nhạc vỗ tay, cười. Cát Tường Phi và hơn mười vị quý nữ cùng múa. Thiên Ma Phi và Thánh Nữ Phi cũng đích thân tấu nhạc, trên thuyền oanh ca yến vũ, vô cùng vui vẻ, thỉnh thoảng lại vnag lên tiếng cười của thiếu nữ. Còn bên ngoài, trên không trung xuất hiện các đám ma vân, đông đảo cường giả ma tộc đứng trên đó canh chừng con thuyền đề phòng Chung Nhạc chạy thoát. Con thuyền từ tốn di chuyển, thưởng thức xong Thập Lục Thiên Ma Vũ, Chung Nhạc tĩnh tâm tu luyện, hoàn thiện Thần Ma Thái Cực đồ, còn mấy người Thiên Ma Phi lui ra ngoài khoang thuyền để không làm phiền hắn tu luyện. Hai ba ngày sau, đã đi được nửa chặng đường, mấy người Thiên Ma Phi mỗi người một tâm tư. Trên đám mây trắng chốc chốc lại có chim bay qua. Con thuyền bay qua phía trên một dãy ma lĩnh, sơn thế dựng đứng, trên núi xây dựng những tòa cung điện hùng vĩ. Đột nhiên một đạo bạch quang lóe lên, Thánh Nữ Phi không khỏi giật mình, vội khởi động A Tu La Thần Đồng nhìn về hướng tia sáng đó, kêu lên thất thanh: - Ma Thai! Thiên Thánh Ma Thai chui vào tòa cung điện kia rồi! Mấy người Thiên Ma Phi giật mình nhìn theo, thấy tòa ma cung đó âm u phủ đầy ma khí. Nhìn mức độ ma khí thì đó có lẽ là nơi ở của một đối tượng rất mạnh. Chung Nhạc cũng bị kinh động, đi ra ngoài nhìn xuống. Tòa cung điện đó sừng sững trên đỉnh núi, bên trong đột nhiên xuất hiện một tiểu oa oa đi ra, mặc quần áo cộc, nhìn xinh xắn dễ thương như một thị đồng, liên tục ra hiệu về phía con thuyền. Tiểu oa oa đó chính là Thiên Thánh Ma Thai chạy thoát hôm đó! Nó vẫn chưa biết nói, chỉ kêu những tiếng vô nghĩa, cánh tay ngắn ngủn ra hiệu về phía con thuyền. Chung Nhạc nhìn thấy trên người tiểu oa oa này bị quấn xích, có lẽ bị ai đó bắt, ngạc nhiên: - Hình như Thiên Thánh Ma Thai muốn nói chủ nhân của nó mời ta làm khách. - Chủ nhân? Mấy người Thánh Nữ Phi thất thanh, Thiên Ma Phi kêu lên: - Kẻ nào lại dám làm chủ nhân của nó? Thiên Thánh Ma Thai là do Ma Thánh luyện, tuy chưa trưởng thành nhưng dựa vào năng lượng khủng bố của Tam Trùng Tế nó cũng rất đáng sợ. Có thể nói nếu Thiên Thánh Ma Thai phát huy hết thực lực thì chắc chắn không thua kém thần ma đã tu thành thuần dương nguyên thần! Không chỉ vậy Thiên Thánh Ma Thai còn có linh trí nhờ vào ý thức của tàn hồn Ba Tuần. Tàn hồn Ba Tuần khủng khiếp tới mức nào chứ? Nếu nó dung hợp ý thức của tàn linh Ba Tuần, tìm được công pháp của Ba Tuần, bắt đầu tu luyện thì có lẽ nó có thể dễ dàng nắm bắt được năng lượng trong cơ thể! Một Thiên Thánh Ma Thai cường đại như vậy lại có chủ nhân, thật khó có thể tin được. - Người thứ hạng đó mời, chắc là không có ác ý. Nếu có ác ý thì không cần phải mời, tiêu diệt ta luôn là được. Chung Nhạc nghĩ vậy, xuống khỏi thuyền, cười: - Các ngươi ở đây đợi một lát, ta đi rồi về ngay. Mấy người Thánh Nữ Phi nhìn hắn đi về hướng ma lĩnh ma cung, trong lòng rất bất an. Chung Nhạc đáp xuống trước ma cung, thấy Thiên Thánh Ma Thai vẫn cao gần một thước, đôi mắt đen láy tránh né, vẫn là hơi sợ hắn. Chân nó bị trói bằng xích, kéo theo xích đi vào trong ma cung, miệng phát ra tiếng ư ư.. Chung Nhạc đi theo nó vào ma cung, cười: - Trong cung là vị nào? Ngay cả Thiên Thánh Ma Thai cũng bắt thuần phục được, thật khiến Ma La ta khâm phục!