Tràng thiên địa đại tế này càng lúc càng đồ sộ. Tại ngoại giới, địa phương vốn là Hắc Tuyền Quan, lúc này lại xuất hiện một cái hố trời thật lớn. Hắc Tuyền Quan và Thánh Sơn đều đã không thấy hình bóng. Thậm chí ngay cả dòng hắc tuyền kia cũng từ từ vặn vẹo, không ngừng rơi xuống một chỗ nào đó trong không gian. Dòng hắc tuyền khi thì bị kéo thành thẳng tắp, khi thì hóa thành viên hoàn, giống như Hắc Mãng cuộn trào. Mà núi non bốn phía cũng theo đó mà vặn vẹo. Vô số ngọn núi cao ngàn trượng từ từ nhô lên, nghiêng về phía phương hướng Hắc Tuyền Quan biến mất, hình thành một màn quỷ dị lại bao la hùng vĩ. Đại địa bị hấp lực khủng bố hút nhô lên thật cao, giống như cuộn sóng lan tràn vậy. Vô số Ma Tộc phương viên mấy ngàn dặm xung quanh đều bị kinh động, nhao nhao nhìn về phía này. Trong lòng bọn họ đều vô cùng kinh hãi, không biết sâu bên trong không gian đã xảy ra chuyện gì. Trong Bí cảnh Thiên Ma, trên không trung Tế đàn, một cỗ năng lượng vô cùng tinh thuần hội tụ trong huyết hải. Những chuỗi văn lộ Đồ đằng thô to mà sáng ngời đang chậm rãi hình thành. Vô số chuỗi văn lộ Đồ đằng xen kẽ, đan xen, giao thoa với nhau, bắt đầu thể hiện ra hiệu quả của Tam Trọng Tế. Mà đám khí huyết kinh khủng không gì sánh được kia lại từ từ ngưng thực, hội tụ về phía mười địa phương khác nhau, hình thành nên mười cái Ma thai. Mười cái Ma thai kia chín nhỏ một lớn, lại giống như mười trái tim vậy, thùng thùng nhảy lên. Vô số khí huyết cuồn cuộn tiến nhập vào trong Ma thai. Mà những chuỗi văn lộ Đồ đằng kia lại quay xung quanh Ma thai, xen kẽ giao thoa, cuối cùng dung nhập vào trong Ma thai. Thiên địa đổ nát, quần tinh vẫn lạc, thái dương cũng rơi vào trong biển lửa. Địa thủy phong hỏa cuộn trào mãnh liệt lao tới, cách Tế đàn càng lúc càng gần. Khí huyết của đám người Tu La trên thuyền giống như mây khói vậy, cuồn cuộn bay lên, không ngừng bị kéo vào trong biển máu. Tu vi của bọn họ không ngừng suy yếu xuống. Cho dù là kiện Ma Thần Binh thuyền gỗ này, ở trong thiên địa đại tế cũng không ngừng nghiêng ngã bấp bênh, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị đánh tan. Chung Nhạc vẫn như cũ nhìn chằm chằm về phía Tàn Linh của Tạo Vật Chủ, nhìn một màn nó không ngừng bị tế tự. Đột nhiên, hắn chợt thở ra một hơi thật dài, mỉm cười nói: - Ta đã nghĩ ra! - Hữu dụng không? Tu La bị hắn chọc tức tới mức suýt chút nữa thổ huyết, giận quá hóa cười hỏi. Chung Nhạc cực kỳ nghiêm túc nói: - Hữu dụng! Trạng thái đá núi là một loại bảo hộ của Tàn Linh Tạo Vật Chủ đối với chính mình. Nó chính là tự phong ấn chính mình, để cho chính mình không bị tuế nguyệt ăn mòn. Dưới loại trạng thái này, Ma Thánh căn bản là không thể làm gì được hắn. Mà lúc Tàn Linh của Tạo Vật Chủ từ trạng thái đá núi khôi phục lại trạng thái huyết nhục, chính là thời điểm hắn suy yếu nhất, sẽ có khả năng bị tế tự diệt! Vị Tạo Vật Chủ này bị Kẻ thừa kế Tân Hỏa tiền nhiệm giết chết. Nhưng vì hắn là Linh, là Tiên Thiên Ma Thần, rất khó triệt để tử vong. Hắn tự phong ấn chính mình, hóa thành đá núi, đây cũng là một loại thủ đoạn trấn áp thương thế. Nếu tùy tiện giải phong, như vậy sẽ khiến cho thương thế bạo phát, rất có thể phải chết. Chung Nhạc tiếp tục nói: - Thừa dịp ngươi bệnh lấy mạng ngươi! Vừa rồi ta quan sát thấy Tàn Linh của Tạo Vật Chủ cũng không phải là hoàn toàn từ đá núi khôi phục thành huyết nhục. Mà là bắt đầu khôi phục từ ngoài mặt làn da, bên trong vẫn như cũ là đá núi! Huyết nhục của hắn khôi phục lại chút nào, sẽ lập tức bị tế tự diệt chút đó. Cứ tầng tầng tế tự như vậy, khiến cho Tàn Linh của Tạo Vật Chủ trong lúc ngủ say mà bị tươi sống tế tự diệt! Tràng thiên địa đại tế này quan trọng nhất chính là, khiến cho Linh của Tạo Vật Chủ không thể triệt để khôi phục! Chung Nhạc thở ra một hơi thật dài, mỉm cười nói: - Muốn phá giải Tam Trọng Tế này, cũng chỉ có thể khiến cho Tàn Linh của Tạo Vật Chủ hoàn toàn khôi phục. Chỉ cần Tàn Linh khôi phục, Tam Trọng Tế lập tức sẽ phá! Tu La lạnh lùng nói: - Ngươi nói những cái này, hữu dụng không? Chung Nhạc mỉm cười, nói: - Hữu dụng! Ngươi còn nhớ không? Ta từng nói qua, ta có chỗ dựa! Trong lòng Tu La khẽ động, nhớ tới lúc Chung Nhạc ở trong Hắc Tuyền Quan đã từng nói hắn có chỗ dựa, chỗ dựa đó gọi là Ba Tuần. Thời điểm hắn nói ra hai chữ Ba Tuần, toàn bộ Hắc Tuyền Quan đều bị lay động một trận, tràng diện vô cùng khủng bố. Bởi vậy, mọi người đều hoài nghi chỗ dựa sau lưng hắn là một tôn Ma Thần còn sống. Hiện tại Chung Nhạc nhắc lại chuyện đó, khiến cho trong lòng Tu La sinh ra một tia hy vọng. Nhưng hắn vẫn còn có chút hoài nghi, nói: - Chỗ dựa của ngươi không có khả năng cảm ứng được ngươi! Tam Trọng Tế đã hoàn toàn phong tỏa phiến thiên địa này… - Chỗ dựa của ta nhất định có thể cảm ứng được! Chung Nhạc khẽ mỉm cười, ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng thầm nghĩ: - Hiện tại vấn đề duy nhất chính là, Tàn Linh của Tạo Vật Chủ đã nhớ nhung tới ta. Nếu hắn thức tỉnh trở lại, có khi nào ngay cả ta cũng bị hắn xử lý luôn không? Tàn Linh của Tạo Vật Chủ chưa thức tỉnh, Ma Thánh vẫn luôn đang khống chế tốc độ huyết nhục hắn phục hồi. Đợi tới lúc đại thế Tam Trọng Tế đã thành, cho dù Tàn Linh của Tạo Vật Chủ có thức tỉnh thì cũng không có tác dụng gì. Ma Thánh chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn lên mười cái Ma thai đang dần dần thành thục, ngạo nghễ nói: - Một đời mưu tính, rốt cuộc cũng sắp sửa hoàn thành! Thế gian này, ta đã lại không còn đối thủ! Chiếc thuyền gỗ không ngừng nghiêng ngã bấp bênh, đám người Tu La toàn lực giá ngự thuyền gỗ. Tu La phẫn nộ quát lớn: - Ma La, ngươi còn không gọi chỗ dựa của ngươi, tất cả chúng ta đều sẽ chết hết a! - Chỗ dựa gì? Ma Thánh nghe hắn nói vậy, cúi đầu nhìn xuống, hiếu kỳ hỏi. Ma Hậu nương nương ở một bên thấp giọng giải thích mấy câu. Ma Thánh lộ ra bộ dáng hứng thú, nói: - Hóa ra Ma La công tử còn có chỗ dựa! Hiện tại ngươi có thể gọi chỗ dựa của ngươi ra đi! Thập đại Ma thai của ta còn cần thêm một chút năng lượng! Chung Nhạc cười hắc hắc, hỏi: - Ma Thánh, ta gọi chỗ dựa của ta ra, ngươi không hối hận chứ? Ma Thánh mỉm cười, nhẹ giọng nói: - Chỗ dựa của ngươi gọi là Ba Tuần sao? Ngươi cứ việc gọi hắn ra! Ta ngược lại muốn nhìn một chút xem hắn chết như thế nào! Chung Nhạc cao giọng gọi: - Ba Tuần! Lời hắn vừa vang lên, trong lúc bất chợt, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh trở lại, địa thủy phong hỏa đang điên cuồng ba động cũng đột ngột yên tĩnh trở lại.