Cao sơn bốn phía, từng đạo từng đạo Kiếm khí ầm ầm xao động kích xạ, chỉ có ngọn núi này còn xem như là bình tĩnh, nhưng chỉ là sự bình tĩnh ngắn ngủi. Trong nháy mắt bàn tay Chung Nhạc va chạm với bàn tay của Ma Thánh, hai đạo quang mạc sáng như tuyết từ giữa bàn tay hai người ầm ầm bộc phát ra. Một đạo hoành ngang trên mặt đất, một đạo dựng thẳng đứng. Đạo quang mạc dựng đứng trên mặt đất kia chia toàn bộ ngọn núi cao ra làm đôi, chia cao sơn làm hai mảnh. Đạo quang mạc này tròn xoe, giống như một tấm Thái Cực Đồ vậy, chiều cao tới hơn mười dặm. Thái Dương Ma Hỏa, Thái Dương Chân Hỏa ba động cuồn cuộn, thiêu đốt hừng hực, hóa thành một vầng đại nhật phương viên gần một dặm xuất hiện bên trái Thái Cực Đồ. Trong thái dương, khí Thuần Dương hóa thành Tam Túc Kim Ô giương cánh. Hai cánh bỗng nhiên khép lại, hóa thành một tôn Thần Nhân ba chân. Mà bên phải Thái Cực Đồ, chính là một vầng minh nguyệt tròn vành vạnh. Khí Thuần Âm trong vầng minh nguyệt hóa thành Lục Mục Tinh Thiềm. Lục Mục Tinh Thiềm nhanh chóng biến hóa, hóa thành một tôn Thần Nhân ba chân sáu mắt. Âm Dương xoay chuyển, Thái Cực vận hành, hút lấy bàn tay của Ma Thánh, kéo hắn vào trong Thái Cực Đồ. Mà nửa bên núi non dưới chân Ma Thánh ầm ầm ầm chấn động, sơn thể cũng không có sụp đổ, ngược lại bị hút vào trong Thái Cực Đồ. Sơn thể rơi vào trong phiến quang mạc này không ngừng chấn động, đổ sụp, vỡ nát, hóa thành bột mịn. Năm ngón tay Ma Thánh bị kéo vào trong đạo quang mạc giống như Thái Cực Đồ kia. Âm Dương biến, Thái Cực sinh, Thần Ma chuyển, chú sinh tử. Bàn tay Ma Thánh cũng bị âm dương phân tách mà biến hóa, Thần Ma Thái Cực nhiễu loạn pháp lực trong cơ thể hắn, phá hư tinh thần cùng pháp lực của hắn, làm tan rã hoa văn Đồ đằng của hắn. Làn da bàn tay hắn chấn động, giống như sơn thể vậy, bắt đầu chậm rãi tan rã, bốc hơi, lộ ra huyết nhục bên trong, xương ngón tay không ngừng vặn vẹo. Hơn nữa, Thái Cực Đồ vẫn còn tiếp tục xoay chuyển, kéo hắn về phía trong Thái Cực Đồ, muốn xoắn nát hắn. - Thần Ma Dịch! Đây là thần thông mà Chung Nhạc vừa mới dung hợp toàn bộ sở học trước đây của chính mình, dùng Thần Ma Thái Cực Đồ làm gốc, tìm hiểu ra được. Thần Ma Dịch là một loại ấn pháp, dùng tu vi Thần Đạo và tu vi Ma Đạo làm căn cơ, dùng Thần Ma Thái Cực trở thành đòn sát thủ. Trên phương diện lực lượng, nó cũng không có bao nhiêu thủ đoạn kinh thiên động địa thế nào, chủ yếu là phân giải và luyện hóa đối thủ. Thần Ma không thể tương dung, không thể cùng tồn tại. Thần Ma va chạm với nhau, sẽ bạo phát ra uy năng khôn cùng. Chỉ cần bị đạo Thần Ma Dịch Ấn này của hắn đánh trúng, sẽ không thể tự chủ bị kéo vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ, bị mạnh mẽ tan rã, luyện hóa. Mà mấu chốt nhất của thức thần thông này cũng là ở trên chữ Dịch. Dịch là biến hóa, tinh hoa của Thần Ma Dịch Ấn cũng đều nằm trên biến hóa, nhưng cũng không chỉ là biến hóa đơn giản như vậy. Một chữ Dịch này, là dùng chân thân Phục Hy làm nguyên hình sáng tạo ra, hình thái phảng phất với hình thái của chân thân Phục Hy. Lấy nhật làm đầu, thân rắn làm cột trụ, tiềm long vật dụng, chất chứa huyền diệu thâm ảo khó giải. Thần Ma Dịch Ấn mà giờ khắc này Chung Nhạc thi triển ra, chính là thần thông do hắn dùng chân thân Phục Hy của hắn làm nguyên hình sáng tạo. Bất quá, môn thần thông này trước mắt vẫn còn rất thô thiển, dù sao vừa rồi hắn lĩnh ngộ thời gian còn ngắn ngủi, không kịp hoàn thiện môn thần thông này. Hơn nữa, hắn cũng cảm giác được nội tình chính mình không đủ, mặc dù đã khai sáng ra Thần Ma Dịch Ấn, nhưng chỉ là xây dựng một cái khung sườn chính, sơ cụ hình thái mà thôi. Hắn bất luận là lĩnh ngộ đối với Thần Đạo hay là Ma Đạo, khai phá đối với chân thân Phục Hy cũng chỉ là vừa mới đạt được da lông, sau này cần phải không ngừng nghiên cứu tu bổ, mới có thể hoàn thiện thức thần thông này. Mà đạo quang mạc hoành ngang trên mặt đất kia lại là một cảnh tượng khác. Đạo quang mạc giống như chín tầng Tế đàn, một tầng một trọng thiên, hư ảnh chín tôn Ma Thần đứng sừng sững trên chín tầng Tế đàn, mà Chung Nhạc chính là đứng tại trung ương Tế đàn. Tay trái Ma Thánh bị kéo vào trong Thái Cực Đồ, hắn đột nhiên khom người bái một cái về phía Chung Nhạc. Đám hư ảnh Ma Thần chín tầng chín trọng thiên kia cũng nhất tề khom người bái một cái, giống như một trận đại điển tế tự vậy. Chung Nhạc đang đứng ở trung tâm quang mạc, trung ương Tế đàn, bên tai đột nhiên vang lên thanh âm tế tự vang vọng, trong lòng nhất thời có một loại cảm giác rợn cả tóc gáy. Khí huyết toàn thân hắn bắt đầu sôi trào, thiêu đốt lên. Pháp lực bốc hơi, nhục thân mơ hồ tan rã, Nguyên thần xao động, linh hồn cơ hồ muốn phân tách ra. Một bái này của Ma Thánh, chính là một môn thần thông trong Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh của hắn, Cửu Ma Tế! Chín Ma Thần đồng thời tế bái, tươi sống tế tự chết đối thủ. Sống sờ sờ tế tự, tế tự cho chính mình, biến tu vi pháp lực của đối thủ thành chất dinh dưỡng cấp cho chính mình. Đây cũng là chỗ đáng sợ khủng bố nhất của thức thần thông Cửu Ma Tế này của Ma Thánh. Hai người bọn họ giao thủ với nhau một hồi ngắn ngủi, song phương đều chỉ xuất ra hai chiêu, nhưng lại là vô cùng hung hiểm, viễn siêu bất luận một lần ác chiến nào trước đây Chung Nhạc từng gặp qua. Nếu không phải trước khi chiến đấu hắn quan sát được một trận chiến giữa Tu La với Ma Thánh, ý thức được chính mình không đủ, vậy lần này hắn tuyệt đối sẽ không tiếp được hai chiêu này của Ma Thánh, tuyệt đối sẽ bị Ma Thánh đánh chết. Ma Thánh thu tay lại, rút Phỉ Thúy Diệp từ trong thế công của kim kiếm bằng vũ của Chung Nhạc ra. Hắn đâm mạnh lá liễu phỉ thúy về phía trước, cắm vào trong Thái Cực Đồ Thần Ma Dịch, đâm lên trên Long văn của Thái Cực Đồ, cắt đứt Âm Dương xoay chuyển, khiến cho Âm Dương hỗn loạn. Thần Ma Dịch Ấn của Chung Nhạc nhất thời sụp đổ tan rã, khiến cho Ma Thánh có thể rút cánh tay của mình ra. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, huyết nhục trên cánh tay hắn đã bị phân giải sạch sẽ, chỉ còn lại có xương cốt. Trong đó, xương cốt năm ngón tay hắn đã trở nên mềm yếu, thân xương hiện đầy những lỗ thủng chi chít, rõ ràng là đã bị Thần Ma Dịch Ấn phân giải luyện hóa. Cánh tay trái của hắn có hơn phân nửa bị kéo vào trong Thần Ma Dịch Ấn, suýt chút nữa đã bị kéo tới bả vai. Nếu thật sự bị kéo tới bả vai, phần đầu cổ bị kéo luôn vào trong Thần Ma Dịch Ấn, vậy thì hung hiểm rồi. Mặt ngoài xương cốt bàn tay hắn xuất hiện huyết nhục nhúc nhích, giống như vô số con giun dọc theo xương cánh tay lan tràn, sinh trưởng lên trên, nỗ lực khiến cho cánh tay trái của mình hồi phục trở lại. Cùng lúc đó, tay phải Chung Nhạc cầm kiếm cắm xuống Tế đàn Thần Ma dưới chân mình. Kim kiếm bằng vũ nhanh chóng bành trướng, biến lớn, dài ra, hóa thành một thanh cự kiếm ba ngàn trượng, xuyên thấu Tế đàn dưới chân. Từng đạo từng đạo kiếm quang từ trong thân kiếm bắn thẳng ra, như rồng bay loạn, chém giết đám hư ảnh Ma Thần kia. Tế đàn rất nhanh đổ sụp tan rã, Cửu Ma Tế bị phá. Khí huyết toàn thân hắn bị tươi sống tế diệt gần phân nửa, tu vi thực lực tổn hao rất nhiều, Nguyên thần cũng bị trọng thương. Chung Nhạc mạnh mẽ hút một hơi, thôi động dược lực Thánh dược Liên Hoa còn sót lại. Khí huyết trong cơ thể nhất thời tăng vọt, Nguyên thần cũng khôi phục lại như lúc ban đầu, lại ở vào trạng thái đỉnh phong. Ầm ầm! Ầm ầm! Ngọn cao sơn bị cắt thành hai mảnh, sơn thể đứt đoạn, hai mảnh núi ầm ầm đổ sụp. Trong lúc bất chợt, hai mảnh núi lớn đụng mạnh vào nhau, đá núi chấn động, cự thạch như mưa rào rơi xuống. Trên đỉnh núi, Ma Thánh đang muốn trong nháy mắt hai ngọn núi va chạm xuất thủ, đột nhiên nhìn thấy khí huyết Chung Nhạc khôi phục lại đỉnh phong, trong mắt tinh quang mãnh liệt lóe lên. Sau đầu hắn, năm đạo quang luân xoay tròn, một tấm Ma Thần Huyết Phù bay ra. Tấm Huyết phù này ước chừng hơn một trượng, bên trên vẽ đầy Ma văn, huyết sắc dâng trào nồng nặc, lan tỏa uy năng Ma Thần khủng bố. Đúng lúc này, năm luân sau đầu Chung Nhạc chuyển động, cũng có một tấm phù lục bay ra, hoàn toàn bất đồng với Ma Thần Huyết Phù, nó là dùng Thần văn Thần huyết miêu tả, cũng lan tỏa ra Thần uy mạnh mẽ.