Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 406
Biển lửa hừng hực, một phiến Phỉ Thúy Diệp phương viên mấy mẫu từ từ xuyên qua biển lửa. Trên Phỉ Thúy Diệp, Ma Hậu nương nương cùng với những Ma phi, Quý nữ khác nhao nhao bay lên, lần lượt đáp xuống đất. Mà Ma Thánh thì vẫn như cũ đứng trên chóp mép lá Phỉ Thúy Diệp, ngẩng đầu nhìn về phía Chung Nhạc trên đỉnh núi dưới vầng trăng khuyết. Hắn lại đảo mắt quan sát bốn phía một cái, nhìn thấy đám người Thiên Ma Phi, Thánh Nữ Phi ngoài ba mươi dặm, khẽ ngẩn ra, lắc đầu nói:
- Các ngươi lui ra đi! Ma La công tử là muốn đánh một trận công bằng với ta, các ngươi không cần nhúng tay vào!
Ma Hậu nương nương đái lĩnh đám Ma phi, Quý nữ rút đi, bay tới ngoài ba mươi dặm, đối diện với đám người Thiên Ma Phi, mỉm cười nói:
- Hiện tại Ma Thánh đã hiện thân, Thiên Nhi, các ngươi còn muốn khư khư cố chấp tới lúc nào?
Thiên Nhi là nhũ danh của Thiên Ma Phi. Người khác không biết nhũ danh của nàng, nhưng Ma Hậu nương nương tự nhiên là biết rõ. Thiên Ma Phi cười tủm tỉm, nói:
- Nữ tử trên đời, cần gì phải dựa vào nam tử chứ? Ta cho rằng thế gian này có thể có thêm mấy vị Nữ Ma Thần, cần gì phải dựa vào đám nam tử toàn thân hôi thối kia. Vận Nhi, ngươi nghĩ thế nào?
Vận Nhi là nhũ danh của Ma Hậu. Khi đó Ma Thánh chọn lựa Ma phi Ma Hậu từ trong các tộc, đây cũng là một tràng thịnh sự, giữa chư nữ có thể nói là đều rất quen thuộc, giữa mọi người cũng có sự cạnh tranh kịch liệt. Vừa rồi Ma Hậu gọi ra nhũ danh của Thiên Ma Phi, mà nàng cũng gọi ra nhũ danh của Ma Hậu, rất có ý tứ không chút khoan nhượng. Ma Hậu nương nương khẽ mỉm cười, thản nhiên nói:
- Thiên Nhi vẫn là bướng bỉnh như vậy, dã tâm bừng bừng như vậy! Bất quá, Ma Thánh chính là thiên mệnh chi tử, đã định trước sẽ một lần nữa nhất thống Bát Hoang, trở thành Ma Chủ, thống trị Tổ Tinh. Ta biết rõ ngươi rất có dã tâm! Ngươi đối ngoại tuyên bố là bị Ma La công tử bắt giữ, nhưng thật ra là ngươi thông đồng với Ma La, cấu kết thông gian, muốn đối phó Ma Thánh mà thôi. Thiên Nhi, nếu ngươi lại khư khư cố chấp, chỉ sẽ trở thành vật hy sinh trên Tế đàn mà thôi!
- Đạo bất đồng bất tương vi mưu! Ngươi muốn dựa vào nam tử làm mẫu nghi thiên hạ, mà ta thì chỉ cần dựa vào chính mình, đủ để thống trị thiên hạ!
Thiên Ma Phi cười khanh khách, nói:
- Vận Nhi, chúng ta tựa hồ thời gian rất lâu cũng chưa giao thủ qua rồi a? Hiếm thấy hôm nay có duyên, không bằng đọ sức một trận như thế nào? Để tiểu muội kiến thức một chút, mấy ngày nay ngươi đi theo Ma Thánh, ngoại trừ ân ái ra, còn có được những thu hoạch gì nữa!
Cặp mày Ma Hậu khẽ nhếch lên, cười nhạt nói:
- Sớm đã biết Thiên Nhi ngươi luôn luôn có tính toán của chính mình, ẩn giấu thực lực. Tại thời điểm chọn Phi, ngươi cũng không có dùng ra toàn lực. Năm xưa, nếu ngươi nhất quyết tranh một chuyến với bổn cung, thay thế ta trở thành Ma Hậu, hôm nay tu vi thực lực của ngươi tất nhiên là viễn siêu ta. Đáng tiếc! Ngươi lại để cho bổn cung trở thành Ma Hậu. Hôm nay ngươi lại khiêu chiến ta, chỉ có con đường bại vong mà thôi!
Thiên Ma Phi nhẹ nhàng bay lên, giết thẳng về phía Ma Hậu nương nương. Phương viên hơn mười dặm bốn phía nhất thời biến thành hải dương lan hoa. Thiên Ma Phi quần áo tung bay trên không biển hoa, ngự hoa phi hành, cười duyên nói:
- Vận Nhi, ngươi ngủ với Ma Thánh, không ngờ lại ngủ ra cảm giác ưu việt a!
Ma Hậu nương nương hai ống tay áo tung bay, nghênh đón Thiên Ma Phi, sắc mặt thản nhiên:
- Ngược lại cũng không phải là bổn cung ngủ ra cảm giác ưu việt, mà là Ma Thánh đã truyền thụ cho ta rất nhiều công pháp thần thông, chỉ điểm cho ta tu hành, để cho ta có tiền vốn bao trùm trên chư nữ. Bằng không, ta làm sao có thể trở thành hậu cung chi chủ của hắn, giúp hắn quản lý những nữ tử trong hậu cung? Hắn truyền thụ cho ta nhiều đồ vật như vậy, chính là để trấn áp những tiểu nha đầu không an phận giống như Thiên Nhi ngươi!
Hai nàng thiếu nữ này có thể nói là nữ tử tôn quý nhất trong Bát Hoang Ma Tộc, lúc này lại động sát cơ với nhau, hung hãn xuất thủ với nhau. Mặc dù hai nữ đều quyết ý muốn diệt trừ đối phương, nhưng thời điểm động thủ, thần thông vẫn là cực kỳ xinh đẹp lộng lẫy, hoàn toàn không nhìn thấy một chút sát khí nào cả, cũng không nhìn ra ma khí gì, ngược lại giống như là hai nàng Thiên Nữ đang giao hòa nhảy múa vậy. Mà càng là như vậy, lại càng là hiểm ác đáng sợ. Công pháp mà các nàng tu luyện đều là công pháp Thần cấp, tư chất tài trí cũng đều là nhân vật đỉnh tiêm trong Bát Hoang. Ẩn giấu dưới những thần thông xinh đẹp lộng lẫy chính là răng nanh và móc câu giống như rắn độc hay bò cạp vậy. Chỉ hơi chút lơ là chính là kết cục tử vong.
Thánh Nữ Phi, Cát Tường Phi cùng với đám Ma phi khác đều đứng ở bên ngoài quan chiến, cũng không nhúng tay vào. Trong Bát Đại Ma Phi, trên danh nghĩa mạnh nhất chính là Thánh Nữ Phi của A Tu La Thánh Tộc, pháp lực vô cùng hùng hồn. Có nàng ở đây trấn trận, đủ để khiến cho những Ma phi còn lại không dám vọng động.
Mà vào lúc này, ngoài ba mươi dặm, Ma Thánh mở bàn tay ra, chỉ thấy phiến Phỉ Thúy Diệp kia từ dưới chân hắn bay lên, chậm rãi thu nhỏ lại, hóa thành một mảnh lá xanh dựng thẳng trong lòng bàn tay hắn. Phỉ Thúy Diệp lúc này chỉ chừng một thước bốn tấc, giống như một mảnh lá liễu lục sắc vậy. Ma Thánh cầm theo mảnh lá liễu, chậm rãi bước lên núi. Trên đỉnh núi, Chung Nhạc đứng chắp tay sau lưng, hai mắt khép lại, tắm rọi trong ánh trăng khuyết chiếu rọi trên đỉnh đầu, lẳng lặng chờ đợi hắn đi lên.
Lúc này, trong Thức hải của Chung Nhạc, các loại văn lộ Đồ đằng hỗn tạp đan xen trong Thần Ma Thái Cực Đồ, khiến cho khí thế của hắn cũng vô cùng hỗn loạn, lúc mạnh lúc yếu, lúc Thần lúc Ma. Các loại khí thế hỗn tạp cùng một chỗ, nhiễu loạn khí tức của hắn, khó có thể bình định lại.
Ma Thánh đi lên tới đỉnh núi, nhìn thấy một màn như vậy, trên mặt lộ ra thần sắc kinh dị, thản nhiên nói:
- Hóa ra Ma La công tử vẫn còn đang tu luyện! Ma La công tử mời ta tới đây đánh một trận, không ngờ vào lúc này lại lâm trận mới mài gươm. Xem ra ngươi thấy ta đánh một trận với Tu La, cảm thấy không bằng ta, cho nên muốn đột phá trước khi chiến đấu a!
Khí thế trên người Chung Nhạc giống như từng khỏa từng khỏa Tinh cầu hỗn loạn va chạm với nhau, giữa những ngôi sao hấp xả lẫn nhau, tung bay lượn lờ, loạn thành một mảnh hỗn độn, khó có thể định trụ được khí tức. Loại va chạm này đại biểu cho pháp lực của hắn đang hỗn loạn, văn lộ Đồ đằng loạn xà ngầu, tình thế cực kỳ bất lợi.
Mà tại một khắc Ma Thánh đạp chân lên đỉnh núi kia, trong lúc bất chợt, khí thế của hắn đột nhiên bình định trở lại, phảng phất như giữa đám sao trời hỗn loạn có thêm một vầng thái dương, khiến cho quần tinh vận hành một cách có trật tự xung quanh thái dương.
Hai mắt Chung Nhạc mở ra, nhìn về phía Ma Thánh, ánh mắt không khỏi sáng ngời, trong lòng thầm khen một tiếng. Ma Thánh là một nam tử cực kỳ xuất sắc. Hắn chiếm lấy thân thể của Diêm La Ma, làn da của Diêm La Ma vốn là lục sắc, bộ dáng giống như ác quỷ vậy, dữ tợn đáng sợ. Nhưng Ma Thánh phía sau thích ứng cỗ nhục thân này, hiển nhiên đã tiến hành cải tạo lại cỗ nhục thân này, khiến cho nó trở nên thích hợp với chính mình hơn.
Làn da hắn biến thành màu hoàng kim, thân thể cao gầy cân xứng, cơ nhục không quá mức nhô cao nhưng lại trật tự rõ ràng. Ở dưới làn da lưu lại từng đạo từng đạo văn tuyến nhàn nhạt. Cảm giác dữ tợn của Diêm La Thánh Tộc biến mất, thay vào đó là một loại khí độ xuất trần. Không thể không nói, khí chất của Ma Thánh cực kỳ khiến cho người ta hâm mộ. Bản thân hắn có một loại phong độ lĩnh tụ tự nhiên, chỉ cần đứng ở nơi đó đã khiến cho người ta cảm thấy hắn là một vị lĩnh tụ anh minh thần võ trời sinh, khiến cho người ta không thể nào dâng lên nổi ý nghĩ phản kháng phản loạn.
Truyện khác cùng thể loại
2157 chương
1253 chương
32 chương
171 chương
30 chương
34 chương