Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 404
Trong lòng Thánh Nữ Phi, Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi cùng với rất nhiều Quý nữ nhất thời chấn động một cái. Toàn bộ đều trầm mặc không nói lời nào. Trên danh nghĩa, các nàng dù sao cũng là tiểu thiếp của Ma Thánh. Lúc này, Ma Thánh rốt cuộc cũng sắp xuất hiện, đại chiến với Chung Nhạc, trong lòng các nàng cũng không biết là tư vị gì.
Ánh mắt Thiên Ma Phi chớp động, tiến về phía trước một bước, đang định nói gì đó, nhưng Chung Nhạc đã lắc đầu, nói:
- Ngươi không cần xuất thủ! Ma Hậu cũng đang ở bên cạnh Ma Thánh, ta cần có người có thể ngăn cản Ma Hậu, để cho ta có thể lòng không lo lắng đánh một trận với Ma Thánh!
Thiên Ma Phi gật đầu, nói:
- Nếu Ma Hậu xuất thủ, cứ để ta ngăn cản nàng!
Chư nữ lập tức nhao nhao lui về phía sau, rời khỏi ba mươi dặm. Ba mươi dặm đối với những Luyện Khí Sĩ đẳng cấp như các nàng là một cự ly không gần không xa. Dư ba thần thông của Chung Nhạc và Ma Thánh truyền tới nơi này, uy lực đã sớm đại tổn, không uy hiếp được các nàng. Còn nếu muốn gấp rút tiếp viện, thần thông hay Hồn binh gì chỉ trong nháy mắt liền có thể tới. Có thể nói là tiến có thể công, lui có thể thủ.
Chung Nhạc quan sát bốn phía, chỉ thấy sát biên giới biển lửa phía trước có một ngọn núi cao, nửa bên sơn thể tiếp cận biển lửa bị thiêu đốt đỏ bừng, mà nửa bên kia vẫn còn lạnh như băng. Trên đỉnh núi treo một vầng trăng khuyết, cách đỉnh núi cực gần, tựa hồ chỉ cần vươn tay ra là có thể sờ tới. Sở dĩ nói nó là một vầng trăng khuyết, chủ yếu là vì vầng minh nguyệt này bị một cỗ thần thông khó có thể chống cự từ sát biên giới xuyên qua. Đạo thần thông kia nhất định là tròn như trụ, hủy diệt hơn nửa bên mặt trăng. Từ xa nhìn lại giống như một vầng trăng non. Chính là quang huy của vầng minh nguyệt này chiếu rọi xuống, mới khiến cho nửa bên ngọn núi cao này vẫn còn lạnh lẽo như vậy.
Chung Nhạc cất bước, đạp không mà đi, từng bước một tiến lên, chỉ mấy bước đã leo lên tới đỉnh núi. Hắn chắp hai tay sau lưng, khí thế phóng thẳng lên cao, quần áo phần phật, toàn thân văn lộ Đồ đằng phiêu dật, giống như một dải lụa vờn quanh sau đầu. Khí thế của hắn càng lúc càng mạnh, chiến ý hừng hực, giống như một ngọn hải đăng định vị trên mặt biển trong đêm đen vậy, cấp cho Ma Thánh phương hướng, để cho Ma Thánh có thể bắt được phương vị của hắn.
Hắn đang khiêu chiến Ma Thánh! Nếu Ma Thánh cảm ứng được khí tức của hắn, nhất định sẽ có thể cảm thụ được chiến ý của hắn, tất nhiên sẽ tiếp nhận khiêu chiến.
Chung Nhạc mở ra Thần Nhãn thứ ba, nhìn về phía xa xa trong biển lửa. Chỉ thấy trong biển lửa, một mảnh lá cây phỉ thúy phương viên chừng mấy mẫu đang phiêu phù trong biển lửa, bay về phía chính mình bên này. Ma Thánh đứng sừng sững ở chóp mép lá mảnh lá cây phỉ thúy kia. Bốn phía mảnh lá cây đều là Thần hỏa và Ma hỏa khủng bố tới cực điểm, dải lụa sau đầu hắn phiêu động trong biển lửa, vô cùng xuất trần bất phàm.
Mà ở sau lưng hắn, Ma Hậu nương nương cùng với năm nàng Ma phi nương nương còn lại đang đứng trên mảnh lá cây phỉ thúy, còn có rất nhiều Quý nữ vờn quanh, giống như lá xanh vây quanh đóa hoa hồng vậy. Chư nữ quần áo hoa lệ, dung mạo tiếu mị, văn lộ Đồ đằng hóa thành dải lụa, bộ dáng chói mắt giống như Thiên Nhân vậy, không chút nào hung ác dữ tợn như những Ma Tộc khác.
- Phiến Phỉ Thúy Diệp này hẳn là một kiện Thần binh a? Chẳng lẽ là Hồn binh do Ma Thánh kiếp trước luyện thành?
Chung Nhạc vừa mới suy nghĩ tới đây, đột nhiên biển lửa chợt cuộn trào, một chiếc thuyền gỗ xuất hiện trong tầm mắt Thần Nhãn thứ ba của hắn. Chiếc thuyền gỗ kia phong cách cổ xưa, trên thân thuyền phủ đầy văn lộ Đồ đằng cổ lão, bị Thần hỏa Ma hỏa trong biển lửa thiêu đốt thỉnh thoảng lại sáng lên, cực kỳ huyễn lệ. Chiếc thuyền gỗ này không lớn, bộ dáng chỉ chừng hai trượng rưỡi. Trên thuyền có một gã thiếu niên Ma Tộc tay cầm sào trúc, ở trong biển lửa chống sào lướt đi. Hắn thỉnh thoảng lại đổi tay, bộ dáng cử chỉ lộ ra vô cùng thoải mái, phảng phất như không phải đang đi thuyền trong biển lửa, mà là đang chèo thuyền du ngoạn giữa sông hồ vậy.
- Tu La!
Chung Nhạc kinh dị thốt lên một tiếng. Gã thiếu niên Ma Tộc kia chính là gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi tự xưng là Tu La, người hầu bên cạnh Sa Kỳ Sơn kia. Lúc này không ngờ hắn lại có thể chèo thuyền du ngoạn trong biển lửa do Thần hỏa Ma hỏa hình thành. Hơn nữa, nhìn phương hướng mà Tu La đang tiến tới, rõ ràng là muốn chặn đường Ma Thánh.
Ánh mắt Chung Nhạc sáng ngời, thấp giọng nói:
- Hắn không phải là hóa thân Ma Đạo của Phong Vô Kỵ! Phong Vô Kỵ không có tu vi Ma Đạo tinh thuần bậc này, cũng không có Thần binh Ma Đạo cường đại như vậy! Bất luận là chiếc thuyền gỗ kia, hay là cây sào trúc trong tay hắn, đều là Ma Thần Binh!
Biển lửa là kết quả do thần thông của Kẻ thừa kế Tân Hỏa tiền nhiệm và Tiên Thiên Ma Thần va chạm tạo thành. Cho dù là Thập Đại Hung Binh rơi vào trong biển lửa cũng sẽ nóng chảy, bị đốt thành tro bụi. Chỉ có Thần binh, Ma Thần Binh mới có năng lực bậc này, không bị biển lửa đốt chảy.
- Gã Tu La này rốt cuộc là có lai lịch gì? Vì sao hắn lại muốn cản đường Ma Thánh?
Trong đầu Chung Nhạc trong lúc điện quang lửa thạch lóe lên một ý niệm đáng sợ:
- Dám dùng Tu La làm tên họ chính mình, sợ rằng chỉ có Lão tổ tông của Tu La Tộc mới có loại khẩu khí này, loại thực lực này a? Tu La, có khả năng chính là tôn Tu La Ma Thần của Tu La Tộc năm xưa đã nghiên cứu thi thể Ma Thánh kia, tồn tại tề danh với Thiên Ma Thần của A Tu La Tộc. Vị Lão tổ Tu La Tộc này bởi vì ngăn chặn đại kế phục sinh của Ma Thánh, cũng sớm đã phục sinh rồi!
Chung Nhạc hít mạnh một hơi thật dài. Tới bây giờ hắn mới hiểu được vì sao Tu La lại muốn liên thủ với chính mình, hơn nữa còn nói ra lời quái thoại có lai lịch đồng dạng với Chung Nhạc kia.
- Hắn nhất định là cho rằng ta cũng là một vị Lão tổ nào đó của Bát Bộ Thánh Tộc phục sinh, cho nên mới nói có lai lịch đồng dạng với ta!
Thực lực của Chung Nhạc viễn siêu cùng thế hệ, là nhân vật trên Thần Thoại Bảng, có được thực lực Thần Ma thời kỳ thiếu niên. Trong suy nghĩ của Tu La, Chung Nhạc rất có khả năng là Ma Thần chuyển thế. Mà chuyển thế tại cái thời điểm Ma Thánh chuẩn bị phục sinh này, ngoại trừ Lão tổ của Bát Bộ Thánh Tộc ra, còn có thể là vị Ma Thần nào nữa? Tám vị Lão tổ của Bát Bộ Thánh Tộc năm xưa đều là Ma Thần, hùng cứ Bát Hoang, mọi người đều nhận thức lẫn nhau. Chỉ là Chung Nhạc không chịu báo ra lai lịch, hắn cũng không biết Chung Nhạc là xuất thân cái Thánh Tộc nào.
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, hắn cũng có Thần binh có thể dùng để vượt qua biển lửa, đó chính là Thanh Long Vân Văn Kỳ, đủ để chống lại Thần hỏa, Ma hỏa. Bất quá, Ma Thánh có thể giá ngự Phỉ Thúy Diệp, Tu La có thể giá ngự chiếc thuyền gỗ, là bởi vì hai kiện Hồn binh này đều là Ma Thần Binh do bọn họ kiếp trước luyện thành, ít nhiều có thể thôi động được một hai phần uy năng. Mà Thanh Long Vân Văn Kỳ này cũng không phải là Hồn binh do Chung Nhạc luyện chế, cho tới bây giờ hắn cũng chưa thể tế luyện tấm Thần kỳ này, vẫn không thể thôi động được. Nếu hắn tùy tiện giá ngự Thanh Long Kỳ, pháp lực tiêu hao khẳng định sẽ cực kỳ khủng bố. Tới lúc pháp lực hao hết, rơi vào trong biển lửa chính là một con đường chết.
Truyện khác cùng thể loại
2157 chương
1253 chương
32 chương
171 chương
30 chương
34 chương