Phong thái Thánh Nữ Phi phi phàm, là nữ tử đẹp nhất, khí chất cũng siêu phàm thoát tục nhất trong A Tu La Thánh Tộc. Nhưng nàng dùng lụa mỏng che mặt, cặp mắt vẫn còn sưng phù, nhìn qua có chút thê thảm. Thánh Nữ Phi nghe Thánh Tộc trưởng hỏi vậy, lắc đầu nói: - Lúc đó Thánh Tộc trưởng dốc hết sức muốn cấp ta cho Ma Thánh làm Phi tử, hiện tại lại muốn mượn đao giết chết Ma Thánh. Nếu quả thật Ma Thánh chết đi rồi, ta sẽ trở thành quả phụ, phải làm sao đây? Trong lòng Thánh Tộc trưởng cũng hỗ thẹn, nói: - Ngươi tuy là có danh phận Phi tử, nhưng cũng chỉ là treo một cái danh phận mà thôi, vẫn chưa đưa ra khỏi cửa. Sau khi Ma Thánh chết, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi tìm một vị hôn phu tốt, sẽ không để cho ngươi thua thiệt đâu! Hiện tại quan trọng chính là gã Ma La công tử này giao thủ một kích với Đồ Cương, tất nhiên là đã thi triển ra toàn lực. Ngươi có nhìn ra chân tướng của hắn hay không? Nếu hắn là Nhân Tộc Chung Nhạc, tất nhiên là không thể lưu lại tính mạng hắn, nhất định phải diệt trừ sớm! Sắc mặt Thánh Nữ Phi bình tĩnh, nói: - Ta bị hắn đánh hai quyền vào mắt, cặp mắt sưng húp, làm sao có thể thấy rõ? Thánh Tộc trưởng đau lòng vạn phần, cả giận nói: - Cái tên này, ngay cả Thánh Nữ của tộc ta cũng dám đánh, hơn nữa còn là ẩu đả Thánh Nữ trong Thánh địa của tộc ta! Bất luận hắn có phải là Nhân Tộc Chung Nhạc hay không, ít nhất cũng phải cấp cho hắn một bài học! Ngươi yên tâm! Khẩu khí này, ta giúp ngươi ra! Thánh Nữ Phi không có bao nhiêu hứng thú, lắc đầu nói: - Là ta tự mình đi tìm hắn, muốn xem bản lĩnh hắn có đủ để giết chết Ma Thánh hay không. Hiện tại sau khi chiến bại lại muốn mượn tay của Tộc trưởng đi tìm hắn xúi quẩy, làm như vậy có chút quá bỉ ổi rồi! Thánh Tộc trưởng nhất thời thẹn thùng, mỉm cười nói: - Chỉ là tính tình tiểu hài tử mà thôi! Đồ Cương vội vàng nói: - Nếu Thánh Nữ Phi chưa nhìn rõ chân tướng của hắn, như vậy vẫn là khoan hãy động tới hắn đã. Hết thảy đều đợi tới sau khi hắn đánh một trận với Ma Thánh. Không biết Thánh Tộc trưởng nghĩ thế nào? - Đồ Cương, ta biết rõ ý tứ của ngươi. Ngươi là muốn mượn tay hắn giết chết Ma Thánh. Bất quá, phần thắng của Ma La công tử thật sự quá nhỏ! Ma Thánh là tồn tại thế nào? Hắn làm sao có thể là đối thủ của Ma Thánh? Thánh Tộc trưởng thản nhiên nói: - Ta chỉ là muốn để cho hắn cùng với Ma Thánh lưỡng bại câu thương, sau đó thần không biết quỷ không hay giết chết Ma Thánh. Hơn nữa, ở trong Thánh địa Thánh Tộc ta ẩu đả Thánh Nữ của tộc ta, đánh bị thương đệ tử của A Tu La Thánh Tộc ta. Chuyện này nếu lan truyền ra ngoài, chính là sỉ nhục của A Tu La Thánh Tộc ta! Ít nhất phải cấp cho hắn một bài học, cho hắn biết cái gì gọi là trời cao đất rộng! Đồ Cách Nhĩ, tiểu tử Ma La công tử này rất quỷ quái, vừa rồi lại gấp gáp rời khỏi Thánh Thành ta, hiển nhiên là cho rằng Thánh Tộc ta sẽ hạ thủ với hắn. Ngươi đuổi theo hắn, giáo huấn hắn một chút! Đồ Cách Nhĩ chính là vị Trưởng lão vừa rồi biện luận với Đồ Cương. Hắn nghe Thánh Tộc trưởng nói như vậy, lập tức đại hỉ: - Tuân lệnh! Đồ Cương có chút chần chừ, định lên tiếng khuyên can, nào ngờ Thánh Tộc trưởng đã cười ha hả, nói: - Yên tâm đi! Đồ Cách Nhĩ sẽ không giết chết hắn, chỉ là cấp cho hắn một bài học mà thôi. Không thể để cho hắn nghĩ rằng ở trong Thánh địa Thánh Sơn ta đánh bị thương đệ tử tộc ta, khi dễ Thánh Nữ Phi của tộc ta còn có thể tiêu dao khoái hoạt được. Thánh Nữ, ngươi có muốn đi xem một chút hay không? Nói không chừng lần này có thể nhìn ra chân tướng của hắn! Thánh Nữ Phi lắc đầu, nói: - Không cần! Ta vẫn là dưỡng thương quan trọng hơn. Tộc trưởng, ta xin cáo lui! Thánh Tộc trưởng gật đầu, nói: - Ngươi yên tâm! Trong Ma Tộc ta không thiếu hạng người thiên tài. Sau khi Ma Thánh chết đi, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi tìm một vị lang quân như ý! Thánh Nữ Phi khom người hành lễ, xoay người rời đi. Thánh Tộc trưởng thở phào một cái, nói: - Đồ Cách Nhĩ, ngươi đi cấp cho Ma La công tử một bài học, nhưng không được giết chết hắn! Hiểu chưa? Đồ Cách Nhĩ cười nói: - Tộc trưởng yên tâm! Thánh Tộc trưởng lại nói: - Đồ Cương, sau khi Đồ Cách Nhĩ đi, qua thời gian một khắc đồng hồ sau, ngươi đuổi theo khuyên can Đồ Cách Nhĩ. Để Ma La công tử bị Đồ Cách Nhĩ ẩu đả một trận trước, sau đó ngươi mới khuyên ngăn, như vậy mới không tới mức xé rách mặt. Trước mắt Thánh Tộc ta còn có chỗ dùng tới của hắn, vẫn chưa tới thời điểm xé rách mặt, ít nhất là phải ân uy kết hợp! Uy, là để cho Đồ Cách Nhĩ đánh hắn, cho hắn biết trời cao đất rộng. Ân, là để cho ngươi khuyên can Đồ Cách Nhĩ, thi ân cho hắn, để cho hắn vừa bị đánh còn phải cảm ơn Thánh Tộc ta đã tha cho hắn một mạng! Đồ Cương thán phục, nói: - Thánh Tộc trưởng anh minh! Đồ Cương bội phục sát đất! Thánh Tộc trưởng cười ha hả, nói: - Các ngươi đi đi! Trưởng lão Đồ Cách Nhĩ lập tức ra khỏi thành, truy sát về hướng đám người Chung Nhạc đã ly khai. Trưởng lão Đồ Cương thì tính toán thời gian, đợi sau khi Đồ Cách Nhĩ ra sức đánh Chung Nhạc một trận, thời điểm đánh hắn tới mức chết khiếp mới hiện thân. o0o Chúng nữ Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi thôi động thuyền hoa, hỏa tốc rời khỏi lãnh địa A Tu La Thánh Tộc, chư nữ đều là tồn tại đã luyện thành Nguyên đan, thực lực tương đương với Đường chủ Kiếm Môn, hợp lực thôi động thuyền hoa tự nhiên là cực kỳ nhanh lẹ. Chư nữ giá ngự thuyền hoa, một đường bay đi hơn vạn dặm. Chung Nhạc đột nhiên khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn lại. Trong lòng Thiên Ma Phi cũng đồng thời căng thẳng, vội vàng quay đầu nhìn lại, biến sắc nói: