- Ngươi cũng không nên khinh thường nàng! Mặc dù bài danh của nàng thấp hơn ta, nhưng thực lực cũng không thấp. Hơn nữa, đám Quý nữ còn lại kia ai nấy cũng có thực lực kinh người, chỉ thua kém nàng một hai bậc! Bên cạnh Cát Tường Phi còn có hơn hai mươi nàng Quý nữ, đại bộ phận cũng đều là Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh, khiến cho Chung Nhạc không khỏi phi thường hâm mộ Ma Thánh. - Chỉ riêng đám Ma nữ này cũng là một cỗ thế lực không nhỏ rồi. Có thể tuyển ra nhiều Ma phi, Quý nữ tư chất và thực lực đều xuất chúng như vậy, hơn nữa còn đều là nữ tử kiều mị động lòng người, Ma Thánh thật đúng là khiến cho người ta cực kỳ hâm mộ a! Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ. Bất quá, Thiên Ma Phi nói Cát Tường Phi không thua kém nàng chút nào, Chung Nhạc lại là không tin. Thiên Ma Phi chính là đã ẩn giấu thực lực của chính mình, bất quá trước đây nàng vẫn là đã lộ ra qua dấu vết tơ nhện. Đó chính là tại thời điểm giết chết đám Ma nữ bộ hạ Hoa Trân phu nhân lúc trước kia. Nàng chính là công kích một kích trí mạng, hạ thủ dứt khoát lưu loát, thực lực thể hiện ra không đơn giản như ngày thường nàng biểu hiện. Một nàng Quý nữ cười lạnh, nói: - Còn không mau quỳ xuống lĩnh tội? Thiên Ma Phi thấp giọng nói: - Để ta đi giáo huấn Cát Tường Phi một chút… - Không cần! Chung Nhạc ôm lấy vòng eo mềm mại của Thiên Ma Phi, vươn tay trảo xuống dưới một cái. Chỉ thấy một dòng đại hà trong Ma Đô phía dưới đột nhiên phát ra một tiếng lôi minh chói tay, một cột nước phóng thẳng lên cao, trong phút chốc bị ma khí dày đặc giữa những ngón tay hắn đông cứng lại, hóa thành một tòa Vương tọa băng phong thật lớn. Một đạo băng trụ dựng thẳng lên cao, chống đỡ tòa Vương tọa băng phong này. Chung Nhạc đại mã kim đao ngồi xuống Vương tọa, ôm lấy Thiên Ma Phi đặt trên bắp đùi chính mình, ôm nàng vào trong ngực, vươn tay chụp về phía Cát Tường Phi đối diện, mỉm cười nói: - Phi tử của Ma Thánh, ta đã ngủ được một nàng, lại đưa tới một nàng khác, hơn nữa còn có thêm hai mươi nàng Quý nữ tặng kèm nữa, thật là tốt! Nếu Ma Thánh vẫn không chịu hiện thân, chỉ phái Phi tử của hắn tới, vậy ta liền đơn giản nhận lấy hết thảy các Phi tử của hắn, ngủ luôn hết thảy một phen! Cát Tường Phi quát lớn một tiếng, phất ống tay áo một cái, ống tay áo như rồng, cuốn thẳng về phía bàn tay này của Chung Nhạc. Chung Nhạc cười ha hả, thân hình đột nhiên bật dậy, vứt Thiên Ma Phi trong ngực lên thật cao, thân hình như điện bắn thẳng ra, phóng thẳng về phía Cát Tường Phi. Ầm ầm! Thân hình hắn khẽ động, thân thể nhất thời bành trướng, trong khoảnh khắc đã từ thân thể một trượng sáu hóa thành thân thể Thần Ma cao tới hai mươi tám trượng. Toàn thân hắn phủ đầy Long lân đen như mực, sau lưng sừng sững hư ảnh chín tôn Ma Thần, bộ dáng dữ tợn khủng bố, phóng thẳng tới, giết vào trong đám Quý nữ. - Nguyên thần hai mươi tám trượng! Thiên Địa Pháp Tương? Thiên Ma Phi bị hắn ném lên giữa không trung, lúc này đã bắt đầu rơi xuống. Nàng nhìn thấy Chung Nhạc thi triển ra Linh thể hợp nhất, không khỏi lấy làm kinh hãi. Nguyên thần của Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh bình thường chỉ là hai mươi trượng, không thể vượt qua cái cực hạn này. Có thể vượt qua cái cực hạn này chỉ có tồn tại Pháp Thiên Cảnh mà thôi, trên cơ bản đã có thể được tính là Cự đầu rồi. Mà không ngờ Nguyên thần của Chung Nhạc đã vượt qua cái cực hạn này. Nguyên thần hai mươi tám trượng, sau khi Linh thể hợp nhất sẽ có được thân thể Thần Ma hai mươi tám trượng. Linh thể hợp nhất, lực lượng nhục thân sẽ tăng gấp mười, thể phách càng lớn, lực lượng càng mạnh. Chỉ cần cỗ thân thể Thần Ma hai mươi tám trượng này thôi, Chung Nhạc cũng đã vượt qua đám Luyện Khí Sĩ Đan Nguyên Cảnh khác rất nhiều rồi. Bất quá, Thiên Ma Phi cũng nhìn ra được, lần này Chung Nhạc Linh thể hợp nhất, vẫn chưa hoàn toàn triển lộ ra đặc thù của Nguyên thần chính mình, chỉ lộ ra hơn phân nửa Nguyên thần mà thôi, khiến cho người ta không thể nào nhìn ra Nguyên thần của hắn rốt cuộc là hình thái gì. Ống tay áo như rồng của Cát Tường Phi quấn lấy cánh tay Chung Nhạc. Ống tay áo không ngừng quấn chặt, chỉ một thoáng đã siết chặt toàn bộ cánh tay Chung Nhạc như đòn bánh tét. Trong lòng Cát Tường Phi vui vẻ, đang muốn kéo cánh tay hắn xuống. Nhưng đột nhiên, cánh tay này chợt mạnh mẽ bành trướng, trở nên vô cùng thô to, giống như một cây đồng trụ đường kính hơn một trượng vậy. Vô số cơ nhục dưới làn da phồng lên, dưới làn da giống như có Giao Long du động, những sợi gân giống như những sợi dây thép căng thẳng. Ống tay áo của Cát Tường Phi nhất thời bị căng cứng bành bành nổ tung. Thân thể Chung Nhạc giống như Ma Thần nghiền ép thẳng tới, cái bóng to lớn của thân thể hắn bao trùm lên hết thảy Cát Tường Phi và hơn hai mươi nàng Quý nữ. Chín Ma Thần sau lưng hắn nhe nanh múa vuốt, khí thế kinh khủng trong nháy mắt bao phủ toàn Ma Đô Thành. Trong lòng Cát Tường Phi cả kinh, mở miệng phun một cái. Một khỏa Nguyên đan Ma Đạo bay thẳng lên không trung. Đồng thời, năm đạo quang luân sau đầu nàng xoay chuyển, một cây tỳ bà mang theo ma khí cuồn cuộn muốn từ trong quang luân bay ra. Cùng lúc đó, đám Quý nữ còn lại cũng nhao nhao quát lớn. Giữa không trung, vô số khỏa Nguyên đan muôn hồng ngàn tía, chiếu sáng rực rỡ trên không trung Ma Đô Thành, thải hà phiêu phiêu. Hơn hai mươi nàng Quý nữ nhao nhao quát lớn, đều muốn tế khởi Hồn binh của mỗi người. Chung Nhạc mở miệng rống lớn một tiếng, tiếng thét ầm ầm chấn động, giống như chuông trống nhất tề trỗi lên, chấn cho khí huyết hơn hai mươi nàng nữ tử không ngừng sôi trào, lồng ngực phập phồng kịch liệt, phảng phất như bị cự chuy mạnh mẽ đập một cái vậy. Sau một khắc, Cát Tường Phi đã bị một quyền của Chung Nhạc đánh trúng giữa trán, Thức hải trong đầu nhất thời ầm ầm chấn động, trùng kích Nguyên thần của nàng. Nguyên thần nàng còn chưa kịp tế khởi ra, đã bị một quyền này của Chung Nhạc đánh cho lâm vào hôn mê. - Cái đầu thật cứng a! Vậy mà cũng không bị ta đánh chết! Chung Nhạc tán thán một tiếng, thân hình nhanh chóng xoay tròn, dưới nách mọc ra từng đầu từng đầu cánh tay, xuất thủ nhanh như thiểm điện. Chỉ thấy từng nàng từng nàng Quý nữ kêu lên sợ hãi, văng bắn ra bốn phương tám hướng, vậy mà trong cùng một lúc đều trúng phải trọng kích. Giữa không trung, hơn hai mươi nàng Quý nữ nhất tề thổ huyết, khí tức suy yếu không chịu nổi. Chung Nhạc vươn tay hư trảo một cái, chỉ thấy ma khí cuồn cuộn như rồng từ sau lưng tuôn ra, quấn lấy toàn bộ đám Quý nữ kéo trở về. Tiếp theo, thân hình Chung Nhạc lui nhanh về phía sau, thể phách khôi phục lại như bình thường, xuất hiện bên cạnh tòa Vương tọa băng phong kia. Chỉ thấy giữa không trung, từng nàng từng nàng nữ tử diêm dúa nhao nhao rơi xuống, rớt thẳng xuống trên Vương tọa băng phong sau lưng hắn. Cũng tại lúc này, Thiên Ma Phi bị Chung Nhạc ném lên giữa không trung cũng vừa lúc rớt xuống. Chung Nhạc vươn cánh tay ra, nhẹ nhàng nhún một cái, đã tiếp được Thiên Ma Phi, cười hắc hắc, nói: - Ái phi, hiện tại ngươi có thêm rất nhiều tỷ muội, có thể cùng nhau hầu hạ ta rồi! Cánh tay ngọc của Thiên Ma Phi câu lấy cần cổ của hắn, nằm dài trong ngực hắn, nhãn mâu ẩn chứa tình tự như thu thủy mông lung. Nàng vươn ra một ngón tay ngọc nhỏ dài vẽ vẽ mấy vòng trên ngực hắn, khẽ khàng nói: - Tình nhân, ngươi như hiện tại thật sự rất có khí khái nam tử a! Ngay cả thiếp thân cũng đã say tình trong ngực ngươi rồi! Chung Nhạc rùng mình một cái, trong lòng nhất thời cảnh giác. Lời nói của nàng Ma nữ này mười câu có thể tin được chín câu, thế nhưng còn một câu quyết không thể tin. Những lời vừa rồi hơn phân nửa là câu nói không thể tin được kia. Mà sau lưng hắn, Cát Tường Phi và đám Quý nữ nằm rạp trên Vương tọa, không ngừng ho khan, miệng tươm máu tươi.