Long Nhạc cười ha hả, rút ra Lão Nhận, hào khí ngất trời nói: - Đợi ta chém chết Chung Sơn thị dưới đao, ai còn dám nhắc tới Song Nhạc nữa? o0o Trải qua hơn mười ngày, sứ giả do Long Nhạc phái đi đã đưa thư khiêu chiến tới Kiếm Môn. Chung Nhạc không có mặt, Quân Tư Tà thay hắn mở thư ra xem. Đợi đọc xong bức chiến thư này, Quân Tư Tà không khỏi bị dọa cho sợ hết hồn, vội vàng tìm tới Thủy Tử An. Hai người nghiên cứu bức chiến thư một phen, đều không hiểu nổi chuyện gì xảy ra. - Tiểu gia hỏa Chung Sơn thị muốn làm cái gì vậy? Như thế nào đột nhiên nháo sự, tự mình khiêu chiến chính mình rồi? Thủy Tử An buồn bực nói: - Lẽ nào đây là kế hoãn binh? Ta nhận được tin tức, nói gần đây trong Yêu Tộc truyền lưu lời đồn, cho rằng hắn và Long Nhạc chính là cùng một người. Chẳng lẽ hắn định dùng bức chiến thư này làm kế hoãn binh, kéo dài thời gian nửa năm? Quân Tư Tà cũng nhíu mày, nói: - Nửa năm sau, hắn sẽ thu tràng như thế nào? Hai người nhất thời hai mặt nhìn nhau. Thủy Tử An sầu muộn nói: - Tiểu tử này hiện đang lưu lạc bên ngoài, chúng ta phải làm gì bây giờ? Là viết thư hồi đáp, đồng ý trận quyết chiến này, hay là chờ sau khi bản thân hắn trở về rồi tính tiếp? Quân Tư Tà cắn răng một cái, nói: - Viết thư hồi đáp, nói Chung Sơn thị đồng ý tiếp nhận khiêu chiến. Nửa năm sau, Chung Nhạc và Long Nhạc nhất quyết cao thấp tại Hỏa Đô Thành Nam Hoang! o0o Cũng cùng lúc này, chuyện tình Long Nhạc vì sự trong sạch của chính mình, hạ chiến thư khiêu chiến Chung Nhạc, hơn nữa Chung Nhạc đã ứng chiến cũng đã truyền ra khắp Đông Hoang. Cao tầng của các Thành các Quan các Đảo Yêu Tộc đều là một mảnh xôn xao. Đại Tế ty mới của Hiếu Mang Thần Tộc, Phong Vô Kỵ cũng ngay lập tức nhận được tin tức. Hắn nhất thời cũng không khỏi ngạc nhiên, sau một lúc lâu mới bật cười, nói: - Thật thú vị! o0o Cũng không lâu lắm, Long Tộc Ngao Phượng Lâu cũng nhận được tin tức này, sắc mặt trở nên vô cùng quái dị, lẩm bẩm: - Chính mình làm sao quyết đấu với chính mình được… o0o Mà ở phía bên kia đại hải, trên Đại lục Ma Tộc, Thiên Ma Phi cùng một gã đại hán vạm vỡ kết bạn vân du, sưu tầm hạ lạc của Diêm La Ma khắp nơi. Gã đại hán vạm vỡ này thân cao trượng sáu, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, râu ria đầy mặt, một thân xương đồng da sắt, toàn thân ma khí tráo thể, tương đối có cảm giác chấn nhiếp, cũng có một phen vị đạo, chính là Chung Nhạc biến thành. Sa Kỳ Sơn dán hình của hắn và Long Nhạc khắp nơi, lại treo giải thưởng cực cao, tuyệt đối có thể dẫn động tồn tại Pháp Thiên Cảnh, cho nên Chung Nhạc chỉ có thể thay hình đổi dạng. Cũng may Bất Tử Chi Thân của hắn đã có chút thành tựu, thay đổi cơ cấu xương cốt, khiến cho cơ nhục bản thân sinh trưởng chính là dễ như trở bàn tay. Ngay cả râu ria trên mặt, mái tóc trên đầu cũng có thể tùy ý mọc dài ra. - Hiện tại ta mới tới Đại lục Ma Tộc, nhân sinh địa chưa quen, nhất định phải khiêm tốn làm Ma a! Trong lòng Chung Nhạc thầm nghĩ. - Ma Thánh đã thôn phệ linh hồn của Diêm La Ma, chiếm cứ thân thể hắn, hiện tại vẫn còn đang thích ứng cỗ thân thể này. Gần đây không có tin tức gì của hắn, hắn hẳn là đang bế quan, đợi sau khi hoàn toàn thích ứng thân thể Diêm La Ma mới sẽ lại xuất quan! Thiên Ma Phi cùng hắn cưỡi thuyền hoa kết bạn vân du, mỉm cười nói: - Phía trước chính là Ma Đô, trong Ma Đô tin tức linh thông, khắp nơi đều là nhãn tuyến của các Thánh Tộc. Ở nơi đó hẳn là có thể đạt được tin tức của Ma Thánh. Bản tính Ma Thánh vô cùng hẹp hòi, kẻ nào nếu nhìn nữ nhân của hắn nhiều một cái, hắn sẽ móc mắt kẻ đó, kẻ nào nói nhiều một câu với nữ nhân của hắn, hắn sẽ cắt đầu lưỡi kẻ đó. Mấy ngày nay, ta và ngươi kết bạn vân du, hành xử giống như tình lữ, không tin hắn có thể ngồi yên! Chiếc thuyền hoa lái vào trên không Ma Đô, Thiên Ma Phi phất ống tay áo, thu hồi chiếc thuyền hoa, hai người phiêu trên không trung. Chung Nhạc cười ha hả, một tay ôm lấy vòng eo thon nhỏ của Thiên Ma Phi, cất giọng nói như chuông đồng, vang vọng toàn thành: - Ma La công tử ta đoạt đi Thiên Ma Phi của Ma Thánh, không tin hắn có thể nhịn được, im lặng đội cái nón xanh này! Ma Thánh, ngươi đang ở đâu? Còn không mau lăn ra đây cho lão tử! Trên mặt Thiên Ma Phi mang theo thần sắc e thẹn, rúc vào lồng ngực của hắn. Chung Nhạc chân đạp ma vân, sãi bước tiến vào Ma Đô Thành. Mấy ngày nay bọn họ đã đi qua bốn năm tòa đại thành Ma Tộc, đều là diễn xuất như vậy, dụ dỗ Ma Thánh hiện thân. Đột nhiên, chợt nghe một tiếng cười lạnh truyền tới: - Gian phu dâm phụ! Chung Nhạc theo thanh âm nhìn lại. Chỉ thấy một đám nữ tử Ma Tộc chân đạp tường vân, thần thái phiêu diêu, bộ dáng khoan thai tiến về phía này. Đạo thanh âm vừa rồi kia là xuất từ miệng một nàng nữ tử diêm dúa. Nữ tử kia quần áo hoa mỹ, thêu phong nguyệt, phong nhã nói không nên lời, cũng là một mỹ nhân hiếm thấy. Chỉ là trên phương diện phong vận và phong thái so với Thiên Ma Phi thì hơi kém hơn một bậc. Ánh mắt Thiên Ma Phi sáng ngời, thấp giọng nói: - Nàng là một Phi tử khác của Ma Thánh, Cát Tường Phi của Cát Tường Thánh Tộc! Những nữ tử còn lại đều là Quý nữ. Cát Tường Phi xuất hiện, nói rõ Ma Thánh quả thật đã nhận được tin tức về hai chúng ta! Chung Nhạc có chút buồn bực hỏi: - Ngoại trừ ngươi ra, Ma Thánh còn có Phi tử khác nữa sao? - Sau khi Ma Thánh định ra đại kế phục sinh, đã lựa chọn ra trong Bát Bộ Thánh Tộc mỗi Thánh Tộc một vị Phi tử. Ngoại trừ tám nàng Ma phi ra, còn có một nàng Ma Hậu, bài danh còn ở trên ta. Về phần Quý nữ, lại càng đếm không hết! Chung Nhạc phi thường hâm mộ, cười ha hả, nói: - Cát Tường Phi, bảo Ma Thánh lăn ra đây! Nói cho hắn biết, Ma La công tử đã ngủ với Thiên Ma Phi của hắn! Nếu hắn có giỏi, vậy đi ra quyết một trận sinh tử với ta a! Thiên Ma Phi vừa thẹn vừa giận, len lén nhéo một chút thịt dưới nách hắn, hung hăng vặn vài vòng.